Chương 726:Quỷ! Đã hoàn toàn biến mất rồi…
Tà thần thở hổn hền, loại cảnh tượng này xảy ra cũng là điều khiến nó rất bất ngờ.
Vốn dĩ theo như quy trình chính thức, nó có thể hấp thụ thù hận trên người Triệu Tử Thu tương tự như tình yêu của cô ta vậy, sau đó yêu hận đan xen mới có thể khiến công pháp của nó hoàn toàn viên mãn về mặt ý nghĩa chân chính!
Đến lúc đó, nó sẽ nắm giữ cảm xúc của toàn nhân loại, và trở thành kẻ không ai có thể chiến thắng được.
Bởi vì bất cứ một sinh mệnh có xác thịt nào sinh sống trong thế giới này, dù mạnh như Trần Nghiệp, cũng không có khả năng không có bất cứ cảm xúc gì.
Loại tức tối và oán hận khi đối mặt với Quỷ đó, và sự rung động trong lòng khi đối mặt với hành động theo đổi của Triệu Tử Thu… Những loại cảm xúc này đều thuộc về hắn…
Nói cách khác, chỉ cần là toàn bộ vật thể có thể hoạt động được đều sẽ sở hữu cảm xúc của riêng mình.
Ngay cả núi sông cỏ cây, và những công trình cao tầng, đều tồn tại cảm xúc của mình, chỉ có điều người bình thường không có cách nào nhìn ra được mà thôi.
Nhưng lúc này, tà thần hoàn toàn không ngờ được, Triệu Tử Thu lại không hề có một chút suy nghĩ thù hận gì đối với Trần Nghiệp hết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cơ thể của tà thần hóa thành một quầng sáng to lớn, đồng thời bao phủ cả nó và Triệu Tử Thu vào bên trong.
Lúc này, tà thần chuẩn bị ra tay đánh chết Triệu Tử Thu.
“Nhóc con, vậy mà ngươi lại không hề hận người đàn ông đã làm ngươi tổn thương này một chút nào cả, người giống như ngươi ở lại trên đời này còn có ý nghĩa gì nữa?”
Vào thời khắc sống chết ở ngay trước mắt, trong vô thức, Triệu Tử Thu đã hoàn toàn hiểu ra.
Cô ta nằm trong quang cầu, cơ thể dần dần trở nên trong suốt.
“Trần Nghiệp, cho dù có thế nào ta cũng sẽ không hận ngươi.
Ngay từ đầu ta chỉ hận chính mình, hận mình tại sao không chấp nhận lời tỏ tình của ngươi, cho đến sau này khi ta phát hiện ra mình đã yêu ngươi rồi, thì tất cả đều đã quá muộn…”
Triệu Tử Thu dường như cảm giác được sinh mệnh của mình sắp đi đến hồi kết, cô ta chậm rãi thổ lộ hết tình yêu của mình với Trần Nghiệp.
Mà toàn bộ những lời này lọt vào trong tai của hắn, lại càng giống như đang phải chịu sự kích thích rất lớn.
Hắn đột nhiên gầm lên một tiếng giận dữ: “Thả cô ấy ra!”
Trần Nghiệp bước một bước về phía trước, cơ thể trong nháy mắt biến mất trong màn đêm, xông vào trong quầng sáng chói mắt đó.
“Người trẻ tuổi, ngươi thật sự muốn chết sao, vậy mà lại dám chủ động tiến vào lĩnh vực tà thần của ta?”
Lúc này, Trần Nghiệp đang ở trong quầng sáng của tà thần, nổ ra một trận đại chiến dữ dội với nguồn gốc tai họa của thế giới này!
Mà cơ thể của Triệu Tử Thu, đã bất tri bất giác biến mất trong không trung, tà thần không hề giết cô ta, mà là đặt cô ta vào một lĩnh vực ở không gian khác.
Giờ này khắc này, trận đại chiến giữa Trần Nghiệp và tà thần ảnh hưởng đến toàn bộ thành phố.
Mỗi một người đều có thể cảm giác được rõ ràng, phía trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện thêm một mặt trời!
Không sai, loại cảm giác này vô cùng kỳ quái…
Lúc này đã là đêm khuya, sao trên trời mờ tối, ngay cả ánh trăng cũng chỉ còn là một mảnh trăng lưỡi liềm nhợt nhạt, nhưng không biết tại sao mặt trời treo trên bầu trời đêm cao cao kia, lại biến toàn bộ đêm khuya thành như ban ngày.
Cuối cùng không biết đã qua bao lâu, giọng nói tức giận của tà thần truyền tới từ trong quầng sáng đó: “Nếu không phải bản tọa chưa thể hấp thu được thù hận của con nhãi này, thì làm sao ngươi có thể kết thúc kế hoạch của bản tọa được?”
Trong giọng nói của tà thần mang theo hối hận và thù hận vô tận.
Kế hoạch chinh phục thế giới, khổ cực một phen, chỉ còn kém khung cửa đúng một bước, khiến trong lòng nó hoàn toàn sụp đổ!
“Nếu không phải bản tọa tham lam quá nhiều, muốn hai loại sức mạnh yêu và hận hoàn toàn dung hợp với nhau, vậy làm sao tiểu tử nhà ngươi có thể có thời cơ lợi dụng được?”
Tà thần ngửa mặt lên trời rống giận, trong đôi mắt chảy ra lệ máu.
Lúc này, nó lại hóa thành bào thai thịt tà thần.
Bào thai thịt to lớn định chạy trốn về phía chân trời, sau này tìm cơ hội lại ngóc đầu trở lại.
Đồng thời, đối mặt với Trần Nghiệp đang không ngừng truy đuổi ở phía sau, trong bào thai thịt cũng có những đứa trẻ tà ác bay ra.
“Đi chết đi…”
Những đứa trẻ tà ác này lộ ra hàm răng sắc bén và con ngươi giống như ma quỷ, nụ cười thê thảm tràn đầy trên gương mặt, xông về phía Trần Nghiệp.
Thế nhưng, trên người Trần Nghiệp lại bao phủ một tầng ma hỏa bất diệt, trực tiếp coi thừng những đứa trẻ