Chương 738:Nửa đêm canh ba, ra ngoài ngắm trăng?
Sau khi trở thành mật thám Hộ Long, cuộc sống của Trần Nghiệp lại vô cùng nhàn nhã.
Không biết có phải vì Thiết Đảm Thần Hầu cố tình cô lập mình hay không, mà có nhiệm vụ gì cũng đều gọi tứ đại mật thám Thiên Địa Huyền Hoàng ra ngoài chấp hành, mà rất ít khi gọi hắn.
Mỗi ngày Trần Nghiệp đều ở bên trong Hộ Long sơn trang, gần như không đi ra ngoài.
Bình thường cũng chỉ luyện công trong viện bên của mình! Nhưng Trần Nghiệp cũng biết rõ, đây là Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị cố hết sức kiên nhẫn khảo nghiệm mình.
Điều này tương đương với một loại tra tấn, một khi thân phận của hắn thật sự bị nghi ngờ, hắn cũng sẽ dần dần mất đi kiên nhẫn, sau đó không nhịn được mà để lộ sơ hở...
Nhưng trong lòng Trần Nghiệp lại cười lạnh: "Hay cho Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị ngươi, xem ngươi có thể giả bộ được đến lúc nào?"
Hắn hiểu rất rõ không lâu sau đó, Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị sẽ sử dụng thủ đoạn của mình cố tình dùng một chiêu khổ nhục kế, sau đó liên hợp với đám người Vạn Tam Thiên hại chết Tào Chính Thuần! Đến sau này, Thiết Đảm Thần Hầu sẽ hoàn toàn lộ ra móng vuốt của mình, không còn che đậy gì nữa, sau đó cướp luôn hoàng vị của cháu mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đến lúc đó, cũng chính là cơ hội để Trần Nghiệp cường thế ra tay!
Nhưng trước đó hắn phải làm xong hai việc, thứ nhất là nuôi hổ.
Nuôi hổ, nuôi hổ, quan trọng là khi nuôi, còn phải xem nên nuôi lá gan của con hổ này kiểu gì đã!
Cho nên Trần Nghiệp quyết định sẽ giúp Thiết Đảm Thần Hầu đối phó với Tào Chính Thuần, chỉ cần gia tăng tiến trình này, mới có thể sớm ngày khiến Thiết Đảm Thần Hầu chủ động nhảy ra, lộ ra dã tâm của mình.
Mà mục tiêu quan trọng thứ hai, cũng chính là khiến mình nhanh chóng trở nên mạn hơn! Trước khi Thiết Đảm Thần Hầu công khai tạo phản, cần phải sở hữu võ lực siêu cấp đủ để trấn áp thế giới này.
Bằng cách này, mới có thể không sợ các loại thủ đoạn của hắn ta sẽ khống chế cục diện!
"Mình có Hấp Tinh Đại Pháp, nhất định phải nhanh chóng hấp thụ nội lực của nhiều người hơn nữa, nhưng ở lại trong Hộ Long sơn trang, loại cơ hội này thực sự quá ít!"
Trần Nghiệp lắc đầu, trong lòng lặng lẽ nghĩ.
Thông qua sự hiểu biết và hỏi han tứ đại mật thám qua mấy ngày này, Trần Nghiệp có thể thầm đoán ra được từ trong lời nói của bọn họ, rằng thực lực của mình chắc hẳn đang nằm ở cảnh giới cao thủ nhất lưu.
Nhưng cách cảnh giới tiên thiên cũng đã không còn xa nữa.
Nội lực lúc đầu mà hắn sở hữu được Không Gian Luân Hồi tặng cho, chỉ có thể tương đương với cao thủ nhị lưu.
Nhưng sau khi học hai môn thần công tuyệt thế của Thiên Trì quái hiệp, hắn trực tiếp bước lên làm người xuất chúng trong những cao thủ nhất lưu, loại tiến trển này đã có thể được xưng là thần tốc rồi.
"Mật thám Hộ Long nghe lệnh, công chúa Lệ Tú của nước Xuất Vân sắp đến hoàng thành, nay lệnh cho ngươi đi tới đón công chúa Lệ Tú, hộ tống người đến phủ quốc khách, không được có sai sót!" Một mệnh lệnh qua đi khiến Trần Nghiệp lập tức ngạc nhiên.
"Công chúa Lệ Tú của nước Xuất Vân?" Trần Nghiệp nghĩ ngợi.
Không phải công chúa Lệ Tú này đã sớm tới hoàng thành rồi sao? Tại sao lại trì hoãn lâu như vậy?
Xem ra trong các manh mối cốt truyện này đã xảy ra rất nhiều sự thay đổi nhỏ.
Nhưng hắn cũng không nghĩ quá nhiều, đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên hắn chấp hành với thân phận mật thám Hộ Long, nhất định phải hoàn thành xuất sắc, bằng không Thiết Đảm Thần Hầu chắc chắn cũng sẽ nghi ngờ thân phận và lập trường của mình.
"Được, ta sẽ lập tức tới đó." Trần Nghiệp gật đầu nhận lệnh.
Bên ngoài hoàng thành, một đội xe ngựa tráng lệ đang chậm rãi tiến vào, hướng về phía hoàng cung.
Bên ngoài hoàng cung, lại chính là phủ khách quý phụ trách chiêu đãi những tiểu quốc sát biên giới khác.
Trần Nghiệp dẫn đầu một đoàn thủ vệ hoàng cung, đứng ở bên ngoài phủ khách quý nghênh đón công chúa Lệ Tú của nước Xuất Vân.
Kiệu xe chậm rãi dừng lại, bên trong kiệu đột nhiên vang lên một giọng nói đẹp đẽ mà lạnh lùng: "Đại hoàng triều các ngươi đều đối đãi với khách từ phương xa tới đây như vậy sao?"
Giọng nói này rõ ràng là của công chúa Lệ Tú, hơn nữa ngay trong nháy mắt giọng nói này vang lên, trong ánh mắt của một người đàn ông mặc áo bào trắng, cao lớn thô kệch, đứng bên cạnh kiệu, lập tức tản ra uy áp đáng sợ!
Uy áp này yên lặng lan tràn ra khắp con phố, trực tiếp nhằm thẳng vào Trần Nghiệp ở phía xa.
Bởi vì hắn ta có thể nhìn ra được một cách rõ ràng, rằng Trần Nghiệp đứng ngay chính giữa một đám thị vệ,