“Không ổn!” Trần Nghiệp thầm kêu một tiếng không ổn.
Lúc này, tuy rằng Sở Tương Ngọc đã không còn lực uy hiếp nữa, nhưng mối đe dọa mà tám người Thiên Tàn Bát Phế này cộng lại, còn lớn hơn cả Sở Tương Ngọc.
Huống chi hắn nhìn thấy rất rõ ràng, lúc này tám người này vẫn còn chưa dùng đến tuyệt kỹ của mình, con rắn vẫn còn đang giấu trên người, mà chỉ dựa vào chiêu thức võ công bình thường, đã đánh bại được Thượng Quan Hải Đường rồi.
“Ôi, trong tứ đại mật thám Thiên Địa Huyền Hoàng, thì Thượng Quan Hải Đường yếu thật…” Trần Nghiệp không nhịn được mà trong lòng thở dài một tiếng.
Lúc này, cục diện hoàn toàn do một mình hắn chống đỡ, nếu như chỉ dựa vào Quy Hải Nhất Đao và Thượng Quan Hải Đường, hai người này phỏng chừng đã sớm chết ngắc rồi!
Nhưng không có cách nào khác, Trần Nghiệp chỉ có thể nghĩ cách cứu viện hai người đó, hắn buông bàn tay đang hấp thụ Sở Tương Ngọc ra, cả người nhanh chóng xông về phía Thiên Tàn Bát Phế, mà Sở Tương Ngọc sau khi bị hắn buông lỏng tay, cả người mềm nhũn trực tiếp ngã xuống đất.
Trong đôi mắt hổ của hắn ta chảy ra dòng lệ nóng…
Cách đây không lâu, thân là đệ nhất hảo hán Xuyên Trung, nay lại lưu lạc đến bước đường này.
Hơn nữa, nội lực hùng hậu mà hắn ta khổ cực luyện ra suốt nhiều năm cho đến nay, hiện giờ toàn bộ đều bị Trần Nghiệp hưởng dụng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi hấp thụ Sở Tương Ngọc, Trần Nghiệp cảm giác được mình vừa đạt đến nút thắt ở cảnh giới tiên thiên, đang trong quá trình lập tức tăng vọt lên.
Tu vi cảnh giới tiên thiên trong nháy mắt đã được củng cố, sau đó, với những thay đổi dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, cảnh giới trong cơ thể lại từ từ tăng lên…
“Chỉ có loại người như Sở Tương Ngọc, mới có thể hữu dụng đối với mình!” Trong lòng Trần Nghiệp lặng lẽ nghĩ.
Lúc này, hắn đã tới trước mặt Thiên Tàn Bát Phế!
Mà tám người này vừa rồi cũng nhìn thấy một màn Trần Nghiệp hút cạn nội lực của Sở Tương Ngọc, nên hiển nhiên cũng biết người này đáng sợ.
“Cẩn thận một chút, đừng lật thuyền trong mương!”
“Cùng sóng vai lên…”
Mấy người Thiên Tàn Bát Phế này, ngươi một câu ta một câu.
Đột nhiên bọn họ vén ống tay áo hoặc là chân của mình lên, rồi một con rắn kịch độc đột nhiên bay ra!
Tám người, tám con rắn, đột nhiên xông ra, dưới màn đêm giống như u linh quỷ dị, khiến người khó lòng phòng bị!
Thế nhưng Trần Nghiệp đã sớm biếtt được tuyệt kỹ của Thiên Tàn Bát Phế chính là những con rắn độc này, cho nên đã có sự chuẩn bị từ trước.
Hắn tiếp tục thi triển Kim Cương Bất Hoại Thần Công, cả người hóa thành màu vàng, chỉ nhìn thấy một con rắn cạp nong và một con rắn lục mũi hếch cắn lên trên cổ tay và cánh tay của Trần Nghiệp, Thiên Tàn Bát Phế lập tức cười to đầy điên cuồng!
“Ha ha, tiểu tử, cho dù võ công của ngươi có cao đến câu cũng…”
Thế nhưng, bọn họ nói đến đây, trong nháy mắt đã im bặt, toàn bộ những lời còn lại đều kẹt cứng trong cổ họng, không thể nào nói ra được!
“Cái gì, tuyệt đối không thể như vậy!”
Thiên Tàn Bát Phế nhìn một màn trước mặt với vẻ khó tin như nhìn thấy quỷ, chỉ thấy vậy mà răng độc nhọn hoắt đó của hai con rắn lại gãy thành tiếng, mà trên cơ thể của Trần Nghiệp thậm chí còn chẳng lưu lại một dấu răng nào!
Lão đại và lão nhị trong Thiên Tàn Bát Phế gần trong gang tấc, nhìn thấy một màn này rất rõ ràng, hai người trực tiếp ngây người ra tại chỗ!
Nhân lúc hai người này ngây người, những người còn lại lập tức kêu to một tiếng: “Cẩn thận!
Chỉ nhìn thấy hai tay của Trần Nghiệp đồng thời vỗ về phía trước, đánh lên người lão đại và lão nhị của Thiên Tàn Bát Phế.
Hai người này kêu thảm một tiếng, bay ngược đi thật xa, ngã xuống đầu cuối trong con ngõ, trong lúc nhất thời không còn động tĩnh!
Nhìn thấy Trần Nghiệp ra trận đã hút cạn nội lực của Sở Tương Ngọc, lại trấn áp Thiên Tàn Bát Phế, Lưu Thiếu Thu vốn còn đang mừng rỡ như điên, trực tiếp quay người bỏ chạy mà không hề do dự.
Nói đùa, Sở Tương Ngọc chính là đệ nhất hảo hán Xuyên Trung, còn Thiên Tàn Bát Phế chính là một trong những cao thủ nổi tiếng nhất trong tà đạo võ lâm.
Mấy người này cộng lại mà còn không làm nên trò trống gì trước mặt người trẻ tuổi này, khiến trong lòng Lưu Thiếu Thư cảm thấy tuyệt vọng.
Lúc này, sáu người còn lại đồng thời vung con rắn độc trên người mình về phía Trần Nghiệp.
Thế nhưng Trần Nghiệp dựa vào năng lực bảo vệ lợi hại của Kim Cương Bất Hoại Thần Công, trực tiếp chọn bất chất tất cả.
Sau đó hắn giơ tay bổ xuống, dùng tay làm đao, phun ra nội lực đáng sợ, trông giống như lưỡi dao giữa không trung, chém sáu con rắn độc thành hết khúc này đến khúc khác.
Thiên Tàn Bát Phế phát ra tiếng rống giận dữ lên trời!
Những con rắn độc này cùng sống chung với bọn họ, có tình