Bây giờ là hơn ba giờ sáng, vẫn còn đủ thời gian có thể cày một phó bản nữa.
Trần Nghiệp nghĩ ngợi một chút, cũng không chọn đi tới tháp Luân Hồi mà lôi tấm thẻ thử luyện đó ra!
Thẻ thử luyện là của một Luân Hồi giả cấp A giao cho hắn để cảm ơn chuyện hắn đã dẫn đám người Mộ Dung Xuy Tuyết đi cày phó bản lúc trước.
Căn cứ theo hiển thị của hệ thống, thì thẻ thử luyện có mức độ nguy hiểm nhất định, nhưngTrần Nghiệp vẫn dự định đi thử một lần.
Hiện giờ, mục tiêu chủ yếu của hắn vẫn là đột phá Nhân cấp, còn đi cày phó bản tháp Luân Hồi, trừ phi có được vật phẩm đặc biệt vô cùng lợi hại ra, bằng không cũng sẽ không có sự hỗ trợ lớn cho lắm đối với việc gia tăng thực lực của hắn.
Ngược lại cũng không phải nói phó bản tháp Luân Hồi không quan trọng mà là chỉ cần phá vỡ cá khóa Nhân cấp này thì thực lực của hắn có thể cải thiện hơn rất nhiều.
Đến lúc đó lại đi cày phó bản tháp Luân Hồi chắc chắn sẽ dễ dàng hơn!
Nghĩ đến điểm này, Trần Nghiệp quyết định sử dụng thẻ thử luyện trong tay.
Hắn trở về thế giới hiện thực một chuyến trước, dẫn Trần Vi Vi (Skynet trí tuệ nhân tạo) ra ngoài, sau đó quay trở về không gian Luân Hồi sử dụng thẻ thử luyện.
[Bạn đã sử dụng thẻ thử luyện, sắp tiến vào thế giới phó bản thử luyện, có xác nhận hay không?]
[Chú ý: Phó bản thử luyện có mức độ nguy hiểm khá cao, xin hãy xử lý cẩn thận!]
Vậy mà hệ thống lại đưa ra nhắc nhở này một lần nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Nghiệp có hơi ngạc nhiên, xem ra phó bản thử luyện này quả thực rất khác thường...
“Xác nhận!” Trần Nghiệp đáp một cách kiên định.
[Đang tiến hành truyền tống bạn đến thế giới phó bản, mười, chín, tám...!ba, hai, một!]
Sau khi thời gian đếm ngược kết thúc, Trần Nghiệp trực tiếp biến mất không còn thấy trong không gian Luân Hồi nữa.
...
Thế giới hiện thực.
Tại nhà họ Tống ở thủ đô.
Lúc này đã là ba rưỡi sáng, ông cụ Tống vẫn chưa ngủ như cũ, nói một cách chính xác thì toàn bộ người nhà họ Tống vẫn chưa ngủ.
Bọn họ đều đang đợi, đợi Tống Lăng Dung (Mộ Dung Xuy Tuyết) trở về từ không gian Luân Hồi.
Đối với toàn bộ nhà họ Tống mà nói, Tống Lăng Dung chính là một thành viên rất quan trọng.
Nhà họ Tống có thể duy trì địa vị và sự vẻ vang đến ngày hôm nay, hoàn toàn là dựa vào Tống Lăng Dung chống đỡ.
Mỗi lần cô đi cày phó bản, người nhà họ Tống đều đợi.
Cho dù là trưởng bối hay là hậu bối, đều biết tính quan trọng của cô.
Chỉ có điều, cô đã nói ba giờ sẽ ra ngoài và trở về, nhưng mắt thấy đã ba rưỡi rồi, mà vẫn chẳng thấy bóng dáng của Tống Lăng Dung đâu như cũ.
Điều này khiến trong lòng người nhà họ Tống, có chút nôn nóng, thậm chí còn có chút dự cảm chẳng lành.
“Đã ba rưỡi rồi, sao Dung Dung vẫn chưa trở về?” Chú hai của Tống Lăng Dung nói với vẻ có hơi lo lắng.
Lời này vừa nói ra, bầu không khí trong phòng khách lập tức trở nên nặng nề hẳn đi.
Không ít người nhà họ Tống, trên gương mặt bắt đầu xuất hiện vẻ bất an.
Ông cụ Tống thấy thế, mới gõ cây gậy trong tay xuống thật mạnh.
Thùng! Thùng!
Âm thanh nặng nề do gậy gõ vào sàn nhà, thu hút sự chú ý của tất cả người nhà họ Tống.
“Bình tĩnh hết!” Ông cụ Tống quát.
Mọi người lập tức im lặng không lên tiếng.
Ánh mắt của ông cụ nhìn về phía con trai lớn ở bên cạnh, trầm giọng nói: “Lão đại, ngươi đi gọi điện thoại cho con nhóc Đường, kêu con bé vào không gian Luân Hồi xem thử đi.”
“Vâng thưa cha!” Bác cả của Tống Lăng Dung lập tức lôi di động ra, nhấn số điện thoại của em gái, cũng chính là mẹ ruột của Đường Ngọc Đình.
Tuy đã muộn như vậy, làm phiền người khác nghỉ ngơi là không tốt.
Nhưng, bây giờ chuyện rất quan trọng, có muộn thêm nữa cũng mặc kệ...
...
New York.
Đây là một buổi chiều rực rỡ ánh nắng đẹp, trong một tòa biệt thự bên bờ biển Manhattan, Trần Nghiệp đang nằm trên ghế bãi biển phơi nắng.
Hắn tới thế giới này đã được vài ngày rồi.
Căn cứ theo sự hiểu biết của hắn thì thế giới này có sự tồn tại của siêu anh hùng như Iron Man, Captain