Sau khi Từ Tồn Sinh thoát khỏi bệnh viện, ý thức nhân loại vẫn còn rất rõ ràng, nó đi tìm lò sát sinh ẩn thân, trong lúc đó Phùng Thừa Phúc tới qua một lần, đưa ra yêu cầu muốn hợp tác.
Từ Tồn Sinh có thể giết trấn Bạch Loan, nhưng Phùng Thừa Phúc muốn lưu lại người sống sót, đem trấn Bạch Loan biến thành cứ điểm của nó, ngày sau nó sẽ mua chuộc thật nhiều người sống sót, nuôi dưỡng nhân loại, đem trấn Bạch Loan tạo thành thiên đường của thị huyết nhân.
Yêu cầu này bị Từ Tồn Sinh cự tuyệt, nó muốn diệt trấn Bạch Loan, muốn giết chết toàn bộ người sống sót, còn lưu họ sống sao gọi là giết? Nó hận người của trấn Bạch Loan, muốn bọn họ đều phải chết!
Phùng Thừa Phúc lại nói sẽ đem toàn bộ nhân viên y tế giao cho nó xử trí, chỉ cần lưu lại người sống sót khác là được, nhưng vẫn bị Từ Tồn Sinh cự tuyệt, nó không muốn ước thúc, nó muốn phóng ra thiên tính, đi giết chóc cùng tiêu diệt trấn Bạch Loan.
Phùng Thừa Phúc biết cùng một toàn bộ dị thái quái vật đòi hợp tác là ngu ngốc, Từ Tồn Sinh muốn giết trấn Bạch Loan nó không ngăn cản, nhưng địa bàn phía tây trong trấn là của nó, không cho Từ Tồn Sinh vượt ranh giới, toàn bộ người sống sót bên kia là lương dự trữ của nó, Từ Tồn Sinh không được nhúng chàm.
Song phương miễn cưỡng xem như đạt tới hiệp thương, Phùng Thừa Phúc đem toàn bộ người sống sót phía tây trấn tụ tập lại, cũng cho bọn họ đi ra ngoài, từ trong trấn tận lực kéo về càng nhiều người sống sót, những người này là vật tư hữu của nó, có thể mang về bao nhiêu là bao nhiêu.
Vốn cho rằng nó có thể an ổn tiến hành kế hoạch nuôi dưỡng của mình, không ngờ trên đường lại phát sinh ngoài ý muốn.
Khiến cho kế hoạch của nó thất bại, thân phận bị hiểu rõ, đầu sỏ gây nên chính là con toàn bộ dị thái này, Phùng Thừa Phúc trực tiếp đem người đưa tới nơi này, bất kể là Từ Tồn Sinh giết chết dị hóa nhân bên ngoài hay bọn hắn giết Từ Tồn Sinh, nó đều không có tổn thất..
Đương nhiên nó vẫn hi vọng là Từ Tồn Sinh thắng lợi, như vậy kế hoạch nuôi dưỡng của nó còn có thể tiến hành.
Phùng Thừa Phúc nhảy lên một cước đá đầu quái vật chân đốt, lại bị chân đốt chắn đỡ.
Phùng Thừa Phúc căm hận nói:
- Địch nhân đã đánh tới cửa nhà, mày còn ở nơi này sinh sản đời sau đây? Mày là ngu xuẩn, căn cứ trấn Bạch Loan đều xây lên, mày còn làm mộng đẹp giết trấn Bạch Loan! Dị hóa nhân đã giết tới trước cửa, mày cùng tao phải liên thủ, nếu không chúng ta ai cũng sống không được, càng không cần nói tới kế hoạch của mày hay của tao!
Vách tường rung động kịch liệt, chất nhầy chảy xuống, sào huyệt mà Từ Tồn Sinh thật vất vả dựng lên rất nhanh sắp bị phá huỷ, nó phát ra rít gào phẫn nộ, quơ chân đốt xông ra ngoài.
Nó mặc kệ là kế hoạch gì, nó chỉ muốn giết chóc!
Xe việt dã cẩn thận không xông vào lò sát sinh, Quý Hủ chỉ có thể dùng thạch anh tầng tầng phá huỷ, một viên có thể phá huỷ một mảnh, bụi mù nổi lên bốn phía.
Không đợi bụi mù tan hết, một đoàn bóng đen từ trong lò sát sinh lao ra, nháy mắt tới trước đầu xe, chân đốt chém lên kính chắn gió, giữ lại trong thuỷ tinh, đủ thấy lực đạo cùng độ sắc bén cứng rắn như thế nào!
Quý Hủ dùng tốc độ nhanh nhất ném ra một viên thạch anh, quái vật đang muốn lôi kéo chân đốt xoắn dập nát kính chắn gió, lại bị năng lượng nổ tung nhấc bay ra ngoài.
Quái vật lăn vài vòng dưới đất, một lần nữa nhảy lên, đánh hướng xe việt dã, lại không chút tổn thương! Giáp xác màu xám trên người nó có lực phòng ngự rất cao,