Hắn chỉ nhìn thấy một bóng đen khổng lồ, bắt lấy heo bay mất, đừng nói là phản kích, ngay cả là vật gì bắt lấy Giới ca hắn cũng không thấy rõ.
Khi kịp phản ứng, Liêu Võ lập tức tổ chức nhân công khởi động xe hơi nước, chuẩn bị dẫn người đi tìm heo, nếu tốc độ nhanh cố gắng một chút còn có thể cứu Giới ca.
Vì thế xe hơi nước cùng Giới ca gặp nhau trên đường, chứng kiến Giới ca vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, trên lưng còn chở Quý Hủ, Liêu Võ đều chấn kinh rồi.
- Giới ca không phải là bị bắt đi rồi sao? Như thế nào lại ở chỗ của anh?
Liêu Võ hoàn toàn mơ hồ.
- Anh của tôi lo lắng một mình tôi đi căn cứ Đông thành quá chậm, đem Giới ca mượn tới dùng một chút.
Quý Hủ đương nhiên sẽ không đem hành vi của tiểu đọa biến thú nói cho người khác biết.
- Anh của anh?
Vẻ mặt Liêu Võ nghi hoặc.
Không nhìn thấy Tần tiên sinh đi bên cạnh Quý Hủ, trong lòng Liêu Võ giật mình, mồ hôi lạnh chợt ướt áo, nếu bóng đen kia là anh của Quý Hủ.
.
Liêu Võ theo bản năng nhìn lên trời, trái tim phanh phanh đập mạnh, bóng đen khổng lồ kia, cảm giác áp bách thật sự là quá mạnh mẽ, thực lực lại không dám tưởng tượng.
Quý Hủ được Liêu Võ mời lên xe hơi nước cùng nhau quay về căn cứ.
Quý Hủ đeo ba lô, vòng qua trước ngực, vừa lúc ngăn lại không làm cho tiểu đọa biến thú ngã xuống.
Tiểu đọa biến thú uốn trong lòng Quý Hủ, bị ấm áp cùng hương vị dễ ngửi bao vây, thoải mái buồn ngủ.
Thời tiết rét lạnh ai cũng mặc dày, cho nên không ai biết trong ngực Quý Hủ còn có vật gì tồn tại.
Giới ca biết, nhưng nó không dám nói, nơm nớp lo sợ chạy theo xe hơi nước.
Ở trên đường trở về, Liêu Võ liền nhắc tới việc mua xe tải cùng xây tường vây căn cứ, mục đích của Quý Hủ cũng là vì chuyện này, nhưng hắn không định chỉ bán cho căn cứ Đông thành, hắn còn muốn làm cuộc trao đổi này với chỗ tránh nạn số 17.
Quý Hủ không có xe, tiểu đọa biến thú lại tỉnh tỉnh mê mê không quá hiểu tiếng người, Quý Hủ không muốn lãng phí thời gian đi chỗ tránh nạn số 17 nói thêm một lần, vì thế để Liêu Võ phái người đi mời Kiêu Thập Thất tới cùng nhau trao đổi.
Liêu Võ:
* * *
Dư Đông Niên:
* * *
Bọn họ đều không nghĩ tới Quý Hủ sẽ đưa ra yêu cầu như thế, theo lý mà nói chuyện như vậy không nên do bọn họ ra mặt, hàng bán hai nhà, trong chuyện này có những điều thật chú ý, xem bộ dạng của Quý Hủ tựa hồ cũng không them để ý chút chuyện vặt vãnh này.
Quý Hủ quả thật không muốn dây dưa với bọn họ, tiểu đọa biến thú đã hai ba ngày không ăn cái gì, hắn phải nhanh chóng trở về tìm thực vật cho ca ca.
- Tôi bán xe cùng xây tường vây căn cứ giá cố định, các anh trả thù lao hợp lý, sinh ý coi như thành, đối với căn cứ Đông thành hay chỗ tránh nạn số 17 đều giống nhau, hiện giờ Thanh Giang thị chỉ có hai đại căn cứ các anh, ngày sau dân cư sẽ càng nhiều, có cần hay không thì tranh thủ quyết định, tôi không nhiều thời gian.
Liêu Võ cùng Dư Đông Niên cau mày, bọn họ còn không biết chuyện của căn cứ Minh Nhật.
Khi hỏi thăm Quý Hủ mới nói cho bọn hắn biết Chu Toại Hành cùng Từ Thầm đã chết, xe thương