Chung Vị Tông chỉ dẫn hai người đi tới, cầm vũ khí kiểu mới trong tay nhưng không chỉ về hướng Quý Hủ, đây đã là thân mật lớn nhất mà bọn họ có thể làm được.
Chung Vị Tông đứng cách xa hơn mười thước, đánh giá thiếu niên.
- Đừng dùng tiểu loa, thanh âm quá lớn, cẩn thận đem quái vật hấp dẫn tới.
Quý Hủ đem tiểu loa cúp lên ba lô.
Chung Vị Tông chứng kiến nhẫn thạch anh trên tay thiếu niên, trong mắt hiện lên dị sắc:
- Nhẫn của cậu, rất đẹp!
Quý Hủ nhìn nhẫn thạch anh tự chế trên tay, trong lòng rõ ràng:
- Cho nên bây giờ có thể xác định tôi là nhân loại sao?
Thần sắc Chung Vị Tông biến đổi, hắn rất muốn tin tưởng đối diện là nhân loại, dù sao thị huyết nhân cùng quái vật không thể sử dụng thạch anh, ngay cả trong dị hóa nhân người có thể sử dụng thạch anh cũng là số ít, thiếu niên nếu đeo thạch anh rất có thể đây chính là vũ khí của hắn, hiện tại không ai ngu ngốc dùng tay không đối mặt một đám người lạ mang theo vũ khí.
Chung Vị Tông thản nhiên nói:
- Tôi rất muốn tin tưởng cậu là nhân loại, nhưng cậu từ trong Tinh hồng chi địa đi ra, điều này làm cho tôi không thể tin tưởng cậu.
Quý Hủ hiểu được ý tứ của hắn:
- Các anh cũng muốn đi vào?
Chung Vị Tông:
- Không phải muốn đi vào, mà là cần đi xuyên qua, nếu như có thể còn muốn giải quyết nơi xâm nhập này.
Quý Hủ cảm thấy muốn đi xuyên qua còn có thể, nhưng muốn giải quyết nơi xâm nhập không thể nào, dù sao bản thân hắn cũng làm không được, không nói huyết sắc thiêu thân khủng bố, chỉ riêng quầng sáng đỏ tươi tận trời này đã không có biện pháp giải quyết.
Bốn người Trình Mạch nhảy xuống xe, trong tay đều cầm súng không khí.
Chung Vị Tông không khỏi nhíu mày, lại là vũ khí tự chế, xem ra nội tình bọn họ không sai.
Trong đội ngũ năm người, tuổi của Quý Hủ nhỏ nhất, cho dù sinh cùng năm với Trình Mạch nhưng cũng nhỏ tháng hơn.
Trình Mạch nói:
- Xem các anh trang bị tốt như vậy, vì sao cứ cùng địa phương quỷ quái này hao tổn? Các anh không có máy bay sao? Có thể bay ngang qua bầu trời cái khe vực sâu a.
Chung Vị Tông:
* * *
Lời này thật giống như là trào phúng, nhưng Trình Mạch lại có vẻ thật nhận chân, bọn họ không có phi cơ cho nên phải mạo hiểm xuyên qua địa phương quỷ quái kia.
Theo Trình Mạch xem ra, có xe có vũ khí, như vậy cũng nên có phi cơ.
Bên này có nhân loại đại thành tồn tại, có phi cơ không phải chuyện đương nhiên sao?
Trình Mạch nhắc nhở:
- Bên trong nơi nơi đều là huyết sắc thiêu thân, còn có một con thiêu thân vương, siêu cấp lớn, phi thường nguy hiểm, tốt nhất không cần tiếp tục đi vào, chúng tôi thiếu chút nữa công đạo ở bên trong.
Vẻ mặt Chung Vị Tông khiếp sợ:
- Các anh nhìn thấy huyết sắc thiêu thân vương sao?
Trình Mạch gật đầu:
- Gặp được, cũng may chúng tôi chạy trốn mau, thiếu chút nữa đã bị lân phấn bao phủ!
Chung Vị Tông:
* * *
Đây là vấn đề chạy trốn nhanh sao? Đây chẳng phải là vấn đề vì sao huyết sắc thiêu thân vương không công kích bọn họ sao?
Chung Vị Tông nhất thời quả thật không biết nên nói gì, bọn họ hi sinh nhiều chiến hữu ở trong này như vậy, không ngờ lại bị năm thanh niên tùy tiện đụng đụng chạy xuyên qua.
Tầm mắt Chung Vị Tông nhìn vào ba xe tải, ba xe trừ bỏ nhan sắc tối tăm một ít, lại hoàn hảo không tổn hao gì, không có bất kỳ tổn thương.
Bọn họ là tận mắt nhìn thấy ba xe tải từ trong Tinh hồng chi địa lao ra, muốn không tin đều không được.
Đương nhiên điều này cũng không đại biểu Chung Vị Tông liền tin tưởng bọn họ là nhân loại.
Chung Vị Tông thật cảm thấy hứng thú với xe của họ, vừa nhìn cũng biết là được cải trang qua:
- Xe của các anh là chất liệu gì