Điều này có thể sao? Còn đang xây dựng thông đạo dang dở thì đã bị phá hủy, nếu không sửa chữa xây cao tới đâu thì thế nào? Không phải là vẫn bị phá hủy? Chắc chắn cùng cao lớn không có quan hệ gì với nhau.
Sắc mặt người trong Tinh Sở đều cực kỳ khó xem, nhất thời biến thành trầm mặc, không có người nào mở miệng nữa.
Nhìn thấy cảnh này đoàn người Quý Hủ lo lắng đề phòng, ở trong mắt bọn họ nhân loại đại thành là hi vọng của nhân loại, nơi đó tụ tập lực lượng cường đại nhất của nhân loại, khẳng định cũng là chỗ an toàn nhất.
Nhưng vấn đề tường vây thôi cũng đã làm cho bọn họ lộ ra thần sắc như vậy, điều này làm cho Quý Hủ bọn họ đều cảm thấy bàng hoàng, nhân loại đại thành cũng không tốt đẹp cùng cường đại như trong tưởng tượng của bọn họ.
Văn minh đại thành là hi vọng của nhân loại, Chung Vị Tông cũng không muốn làm cho bọn họ cảm thấy thất vọng, giải thích:
- Vấn đề chắc chắn của cự tường mặt trên cũng đã phát hiện, đang suy nghĩ biện pháp giải quyết, có thể chống lại đại quái vật cường đại tập kích hay không bây giờ vẫn chưa biết.
Đây cũng là nguyên nhân chúng tôi nhất định phải đi hướng tây vực sâu.
Quý Hủ khó hiểu:
- Chẳng lẽ biện pháp giải quyết nằm ở hướng tây?
Chung Vị Tông dừng một chút mới mở miệng:
- Có dị hóa nhân đoán trước, sinh cơ của nhân loại nằm ở phía tây cái khe vực sâu.
Phía trước không xác định năm người này là nhân loại, không thể bại lộ nhiệm vụ, hiện tại cần bọn họ trợ giúp, lộ ra một ít không phải không được.
Chung Vị Tông tiếp tục nói:
- Ngày hôm qua tôi hỏi các anh từ đâu tới đây, các anh hàm hồ cho qua, nếu có thể chúng tôi muốn hiểu biết một chút về tình huống bên kia, cũng có chuẩn bị trước, tránh đi đoạn đường hẳn phải chết, tranh thủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
- Các anh muốn đi đâu?
Quý Hủ không trả lời thẳng, trước khi xác định mục đích của bọn họ, không thể bại lộ tin tức Hải Tân thị, để tránh rước lấy phiền toái không cần thiết.
Chung Vị Tông cảm thấy bất đắc dĩ:
- Chúng tôi muốn đi Thanh Giang thị, các anh nghe nói qua nơi đó sao?
Năm người bản địa Thanh Giang thị:
* * *
Chung Vị Tông nhìn thấy thần sắc khác thường của bọn họ, ánh mắt ngưng lại:
- Các anh nghe nói qua nơi đó?
Trình Mạch ho khan một tiếng:
- Các anh đi Thanh Giang thị làm gì?
Chung Vị Tông:
- Tìm kiếm sinh cơ của nhân loại.
Trình Mạch:
* * *
Trình Mạch trộm nhìn Quý Hủ, thấy vẻ mặt Quý ca bình tĩnh, giống như không biết gì về địa phương kia.
Bề ngoài Quý Hủ bình tĩnh, nhưng trong lòng sóng gió ngập trời:
- Sinh cơ là cái gì?
Chung Vị Tông nhìn chằm chằm năm người, chỉ có một mình Quý Hủ dám đối diện với hắn, bốn người còn lại nhìn trời nhìn đất không dám nhìn thẳng hắn.
Chung Vị Tông giả vờ không phát hiện sơ hở của bọn họ.
- Không biết, có thể là người, là vật, cũng có thể là gì khác, chỉ có tới nơi đó mới có thể biết, chỗ khác thường nhất định sẽ bị người phát hiện.
Năm người Thanh Giang thị:
* * *
Trình Mạch muốn trộm nhìn Quý ca, nhưng cố nén lại, trong lòng chỉ nghĩ: Xong rồi, Tần ca sẽ bị người bắt đi làm vật biểu tượng!
Theo Trình Mạch xem ra, chỉ có Tần Nghiễn An mới là "khác thường" nhất, còn ở trong