Quý Hủ lấy ra một ít túi gạo bị ăn mòn đặc biệt lưu lại, dùng trong giao dịch bình thường:
- Vật này có thể thay thế tiền trông xe sao?
Sau cuối thời người có thể làm việc trong bãi đỗ xe cũng không còn là đại gia bác gái, không có con đường cùng thực lực cũng không có tư cách tiến vào, chủ xe đem xe đặt trong bãi, bọn họ phải bảo đảm chắc chắn xe cùng hàng an toàn, gây ra rủi ro khẳng định cần bồi, bồi không nổi có thể phải bỏ mạng.
Trong bãi có dị hóa nhân trấn thủ, người bình thường không dám xằng bậy, người trông xe nhìn nhìn, là một túi gạo mười cân, sau cuối thời lương thực trân quý nhất, một túi gạo cũng đủ làm phí tổn trông xe.
Quý Hủ cho gạo, vài người cầm theo chút đồ vật trên xe, mỗi người một ba lô khóa kỹ xe rời đi.
Bọn họ đi trước một cửa hàng chuyên thu tế bào tổ chức của dị hóa vật, muốn mua đồ trong đại thành, còn phải có văn minh tệ mới được, bán chút đồ vật đổi ít tiền sử dụng mới phương tiện.
Hiện tại Quý Hủ có chút hối hận khi đối phó dị hóa quái vật đều chỉ dùng thạch anh giải quyết, muốn lấy được bộ phận thi thể của chúng nó rất khó.
Trong tay hắn tuy có lực lượng chi nguyên của thị huyết nhân, đó cũng là thứ tốt, lúc còn ở Thanh Giang thị người từ bên ngoài tới luôn thu mua, có Kinh Lĩnh đại thành hẳn càng dễ bán.
Nhưng lực lượng chi nguyên của thị huyết nhân trong tay hắn cũng không nhiều, chỉ có lấy được hoặc tâm trong thi thể Phùng Thừa Phúc, còn có đầu của Nghê Thiếu Ngu, hai dạng đồ vật kia đều đặt trong xe không mang theo.
Quý Hủ cầm theo mấy tinh thạch hình thoi bị đọa biến thú ăn sạch cảm xúc sợ hãi biến thành rác rưởi, bên trong ẩn chứa hàm lượng vật chất hắc ám rất cao, so sánh với tổ chức dị hóa vật bình thường càng cao chứ không thấp hơn, nếu bọn họ có thu tổ chức dị hóa vật không đạo lý không thu tổ chức của đọa biến vật.
Quý Hủ cầm một thỏi tinh thạch trong suốt đặt lên quầy:
- Ông chủ, vật này thu sao?
Ông chủ là một trung niên nhân, đang sửa sang lại đồ vật, mặc phòng hộ phục hai tay đều đeo bao tay, cầm tinh thạch nhìn nhìn, không nhận ra là vật gì.
Ông chủ làm sinh ý này, gặp qua rất nhiều đồ vật quái lạ, vật trong suốt này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Ông chủ liếc mắt nhìn Quý Hủ bọn họ:
- Thứ này nhìn như là quặng sắt, xác định là thứ trên thân dị hóa vật?
- Chứng thật là từ trên người quái vật có được.
Là quái vật, nhưng không phải dị hóa vật mà là đọa biến vật.
Ông chủ nhìn nhìn:
- Các anh không để ý tôi kiểm tra một chút hàm lượng vật chất hắc ám sao?
Quý Hủ không để ý.
Dụng cụ kiểm tra trong tiệm khá nhiều, đặt trong quầy ở góc tường, có thể cho khách hàng nhìn thấy. Ông chủ đặt tinh thạch lên, dụng cụ vừa khởi động liền truyền ra tiếng cảnh báo chói tai, trị số vật chất hắc ám điên cuồng nhảy lên, cuối cùng dừng ở trị số cao nhất mà máy móc kiểm tra được, nhưng căn bản không phải là trị số cuối cùng.
Ông chủ cũng bị biến cố này hù sợ, vội vàng xuất ra một cái hộp màu đen bao lại vật kia, cẩn thận niêm phong, lúc này mới thở ra một hơi thật dài.
Ông chủ còn sợ hãi giao hộp cho Quý Hủ:
- Thứ này hàm lượng vật chất hắc ám quá cao, tiệm của tôi thu không nổi, không có đồ đựng hữu hiệu có thể ngăn cách độ dày, anh có thể đi trạm thu mua của quân đội hỏi một câu, bên kia cái gì