Quý Hủ dặn dò bốn người ở yên nơi này, đóng kỹ cửa xe không nên đi ra ngoài, bảo vệ tốt mình cùng vật tư, hắn có việc cần tạm thời rời đi, sau khi kết thúc sẽ quay về hội họp với bọn họ.
Tuy bọn họ lo lắng nhưng cũng không ngăn cản, không nói thực lực Quý Hủ, còn có Tần Nghiễn An đi cùng, dù thế nào cũng sẽ không để cho Quý Hủ xảy ra sự cố.
Quý Hủ quay về xe tải, không bao lâu tiểu đọa biến thú đã quay trở lại.
Quý Hủ chỉ nhìn thấy một đạo hắc ảnh lao vào trong xe, sưu một tiếng lại chui vào toa xe, hắn như ý thức được cái gì muốn đi theo vào nhưng nhịn được, ở yên trong phòng lái chờ đợi.
Rất nhanh trong xe truyền ra tiếng bước chân, Tần Nghiễn An mặc quần áo tử tế đi ra.
Quý Hủ xoay người liền rơi vào trong ngực của nam nhân, cả người bị ôm lấy đổi thành nam nhân ngồi lên, Quý Hủ ngồi trên đùi nam nhân bị chặt chẽ giam cầm trong ngực.
Tần Nghiễn An bắt đầu tính sổ:
- Lần sau gọi anh tỉnh, có thể đổi lại một loại phương thức, đừng làm anh sợ như vậy được không?
- Anh cảm thấy loại phương thức nào càng tốt?
Quý Hủ ý bảo hắn lái xe.
Xe tải khởi động, chậm rãi chạy ra bãi đỗ xe, thanh âm nam nhân trầm thấp truyền tới:
- Anh cảm thấy được phương thức hôn môi rất tốt, một lần không tỉnh, em có thể hôn thêm vài lần, để cho anh biết em đang nghĩ tới anh, anh khẳng định sẽ tỉnh lại.
- Lần sau em thử xem.
Quý Hủ bị bộ dáng nhận chân nghiêm túc của hắn làm nở nụ cười:
- Cảm xúc sợ hãi ngoại thành giải quyết sao?
Tần Nghiễn An ân một tiếng, về phần làm sao giải quyết không cần nói tỉ mỉ, bọn họ đều hiểu được.
Quý Hủ:
- Hiện tại tình huống ngoại thành như thế nào/
Tần Nghiễn An:
- Loạn, cảm xúc sợ hãi đang liên tục không ngừng sinh ra.
Vì liên tục không ngừng hấp thu cảm xúc sợ hãi bên ngoài, cửa kính xe cũng không tiếp tục đóng lại.
Xe chạy lên đường chính, Quý Hủ ngồi vào tay lái phụ, nhìn thấy đội ngũ xe quân đội chạy qua, trên xe mỗi người đều võ trang đầy đủ, hướng cửa nội thành chạy tới.
Xe tải đi theo cuối cùng, quân nhân trú đóng nhận được mệnh lệnh đã mở ra cửa nội cửa thành, thả cho xe quân đội chạy ra ngoài, chứng kiến xe tải đi theo cuối cùng, binh lính chỉ cảm thấy thập phần nhìn quen mắt, liền ngăn cản lại.
Thời gian hồi tưởng trở lại, bọn họ đương nhiên không có trí nhớ.
Quý Hủ xuống xe can thiệp với bọn họ:
- Phiền toái giúp tôi chuyển lời, hiện tại ngoại tường thành phi thường nguy hiểm, tôi muốn lập tức đi qua trợ giúp, nếu