Quý Hủ điểm mở ra xem, là Trình Mạch phát tới ảnh chụp đám người, đông nghìn nghịt đều là đầu người.
Quý Hủ phát lại dấu chấm hỏi, phát xong mới cảm thấy được quen thuộc, chuyện như vậy trước kia hình như cũng phát sinh qua.
Trình Mạch lại phát qua tin tức.
Trình Mạch:
- Cậu nghe một chút, cậu tin tưởng trên đời này có quỷ không? Đêm qua tôi nhìn thấy.
Quý Hủ:
- Uống bao nhiêu?
Trình Mạch:
- Không bao nhiêu..
không phải, tôi thật sự nhìn thấy, ban đêm tôi rời giường lượn lờ, chứng kiến mái nhà đối diện có một bóng đen đang đứng, vẫn không nhúc nhích đứng bên cạnh mái nhà, chờ tôi nằm úp sấp nơi cửa sổ nhìn xem thì bóng đen kia biến mất.
Trình Mạch:
- Tòa lầu mà tôi nhìn thấy quỷ ảnh đã xảy ra chuyện, cảnh sát đều đến đây, nếu tốc độ của cậu nhanh còn có thể đến vây xem một chút.
Trình Mạch:
- Người rất nhiều, tất cả mọi người đều vây dưới lầu thám thính tin tức, cậu tới không?
Trải qua Trình Mạch nhắc nhở, Quý Hủ chợt nhớ đích xác có một sự kiện như vậy, lúc ấy hắn đang bận việc trong tiệm, mãi tới lúc đêm khuya về tới nhà mới nhìn thấy, đương nhiên không thể đi qua.
Đây thật sự là hung sát án, không liên quan gì với chuyện ma quỷ mà Trình Mạch đã nói, người bị giết là một người già sống một mình.
Theo sau lại công bố ra tin tức, hiện trường phi thường máu tanh, nạn nhân bị chặt đầu đặt trên bàn cơm, mắt nhìn ra cửa, tứ chi nạn nhân không biết tung tích, chỉ còn chừa thân thể dựa lên sô pha, trong phòng khách đầy máu.
Thời tiết nóng như vậy, thi thể thật dễ hư hỏng, vẫn là hàng xóm ngửi được mùi thúi gõ cửa không ai đáp mới báo cảnh.
Trải qua điều tra hiện trường cùng quan hệ xã hội của nạn nhân, cuối cùng tập trung vào con trai của hắn.
Người bị hiềm nghi ghiền cờ bạc nghiêm trọng, bên ngoài thiếu nợ mấy triệu, cả ngày bị người đòi nợ truy khắp nơi, hắn từng nhiều lần đòi cha mình trả nợ cho mình, nhưng người cha không cho, mỗi lần hắn về đều đánh đập nạn nhân, trước một ngày nạn nhân bị hại có người chứng kiến đứa con xuất hiện qua trong tiểu khu.
Chuyện sau đó Quý Hủ không rõ lắm, mãi tới mấy ngày sau vật chất hắc ám thổi quét toàn cầu, cũng không nghe nói hung thủ sa lưới, hẳn là không bắt được.
Lúc đó Trình Mạch đột nhiên thần thần bí bí nói nhìn thấy quỷ ảnh trên mái nhà, Quý Hủ chỉ cho rằng hắn uống say hoa mắt, cũng không để ý, trải qua ba năm cuối thời tầm mắt Quý Hủ khác hẳn, phát sinh việc lạ gì hắn đều cảm thấy có khả năng.
Chuyện này ứng nghiệm, nếu công bố ra kết quả điều tra giống như trong trí nhớ của hắn, nói rõ khả năng sống lại rất lớn.
Lần này Quý Hủ cũng không đi ra vây xem, bên kia người chen chúc quá nguy hiểm, chỉ cần không thể trăm phần trăm xác định là sống lại, toàn bộ chuyện này đều là giả dối, nguy hiểm chỗ nào cũng có.
Hắn không có ý định hiện tại đi qua, quyết định tối nay đi mái nhà nhìn xem, nhất định mau chóng xác định hiện tại hắn đang ở sự thật hay là trong hình tượng hão huyền.
- Anh đứng qua bên cạnh đi, đừng ngăn ở cửa tiệm.
Bảo an thấy hắn đứng ở cửa thật lâu chỉ đành lên tiếng thúc giục.
Quý Hủ quay đầu lại nhìn vào trong tiệm, viên cầu thuỷ tinh năng lượng rất cao, kích thích sẽ tạo ra uy lực tuyệt đối rất mạnh, giá cả cũng không rẻ, toàn bộ tiền của hắn cũng không mua nổi bao nhiêu viên cầu thuỷ tinh phẩm cấp này.
Uy lực thuỷ tinh cầu tuy cường đại, nhưng cũng không dùng tốt bằng viên thạch anh loại nhỏ, thuỷ tinh cầu chỉ thích hợp phá huỷ đại diện tích, đối mặt với một quái vật khát máu vẫn là tiểu cầu ném ra cũng không đến nỗi đau lòng.
Cách dùng thạch anh thiên nhiên mãi tới hai năm sau cuối thời mới bị người ngoài ý muốn phát hiện, lúc đó có một tiểu đội dị hóa nhân ra ngoài, gặp được quái vật dị hóa tập kích, đồng đội chết quá nửa.
Trong cuộc chiến sinh tử, tinh thần năng lượng của một dị hóa nhân không khống chế được, phá huỷ một tiệm châu báu, lúc đó cả tòa đại lầu tính cả quái vật dị hóa đều nháy mắt hóa thành hư ảo, uy lực kinh người.
Đến tận khi đó tác dụng của thuỷ tinh mới được truyền ra, bắt đầu điên cuồng lao vào cuộc chiến tranh đoạt thuỷ tinh, không phải toàn bộ dị hóa nhân có thể sử dụng được thuỷ tinh, chỉ có tinh thần năng lượng đạt tới độ cao nhất định mới có thể kích thích năng lượng thuỷ tinh, đạt được hiệu quả công kích không thể tưởng được.
Tinh thần năng lượng của Quý Hủ đầy đủ, nhưng tiền không đủ, hắn tính toán trước mua một ít ứng cấp.
Mẹ lưu lại chuỗi thạch anh chỉ dùng giữ mạng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không dùng, cũng luyến tiếc sử dụng.
Quý Hủ đón xe đi thị trường bán sỉ châu báu lớn nhất Thanh Giang thị, lúc trở ra trên cổ cùng cổ tay đều đeo thạch anh, lớn nhỏ đều có, trong ba lô còn chuẩn bị một ít.
Đi một chuyến Quý Hủ càng tin tưởng việc sống lại, hắn đi dạo toàn bộ thị trường bán sỉ, cầm thạch anh đều có năng lượng, nói cách khác tất cả chuyện này có thể đều là thật sự.
Khi trở về thì trời đã tối, Quý Hủ không đi vào cửa chính, ban ngày mới phát sinh án mạng, tiểu khu là lúc bị nghiêm tra.
Quý Hủ dọc theo tường vây nhiễu hơn nửa vòng, bàn tay áp lên tường vây, tinh thần năng lượng thẩm thấu, tường vây như biến thành thể lỏng hướng hai bên tách ra, xuất hiện một lỗ hổng đủ cho một người thông qua, Quý Hủ tiến vào trong liền phục hồi.
Đi tới tòa lầu phát hiện dưới lầu có xe cảnh sát, bên này còn có người trông coi.
Quý Hủ tránh né theo dõi, vòng tới chỗ bí mật tiếp tục dùng tinh thần năng lượng mở cái động trên tường, tiến vào liền lập tức phục hồi, từ thang lầu đi lên.
Hồi tưởng lại cảnh sát công bố tin tức về kẻ bị tình nghi, Quý Hủ khó tránh nghĩ nhiều, một người cả ngày sống trong lo lắng hãi hung thật dễ dàng bị vật chất hắc ám ăn mòn, mà khoảng cách vật chất hắc ám thổi quét toàn cầu chỉ còn