- Đi làm gì vậy?
Quý Hủ đại khái có thể đoán được, lại muốn nghe Tần Nghiễn An nói tỉ mỉ.
Tần Nghiễn An lên giường, ôm lấy người nằm xuống, đem việc mình làm cẩn thận nói một lần với Quý Hủ.
Ngọn nguồn hỗn loạn ngoại thành đã bị bắt được, muốn giải quyết hỗn loạn thì dễ dàng, trước rửa sạch mùi chế tạo ảo giác, sau đó lại tập trung xử lý người vì sợ hãi mà biến thành cuồng thi.
Mùi hoa có độc hữu hiệu đối với nhân loại, nhưng đối với Tần Nghiễn An lại không có hiệu quả, hắn đi tìm Đậu Thận Hàn để cho người kia dẫn người tập trung xử lý cuồng thi, mà thứ phát ra mùi giao cho hắn là được.
Mấy chỗ phát ra mùi nồng đậm đã bị binh lính tìm được, hình người hoa nghệ cũng bị dị hóa nhân thiêu hủy, nhưng mùi vẫn quanh quẩn không tiêu tan, hoàn toàn tìm không thấy ngọn nguồn, binh lính đang rải quân lục soát.
Tần Nghiễn An biết ngọn nguồn ở nơi nào, huyết sắc tiểu hoa trên mặt đất bị tiêu hủy, rễ cây dưới ngầm lan tràn vẫn còn, muốn hoàn toàn rửa sạch huyễn loại nhất định phải rửa sạch toàn bộ thân cành rễ cây.
Điều này đối với binh lính mà nối là phi thường khó khăn, cho dù đào đất đi tìm huyễn loại phàm là sót lại một đoạn, chỉ cần nó tiếp xúc được huyết nhục rất nhanh sẽ lại lan tràn xung quanh, đây là một loại đọa biến vật phiền toái lại nguy hiểm, có thể nói không chút nào khoa trương, nó giết cả nhân loại đại thành cũng không phải là không thể nào, một khi binh lính đào đất đi tìm, còn có thể đập cỏ động rắn.
Thân cành huyễn loại thoát ly bản thể, có thể giả tạo thành một đoạn cành khô, dụng cụ của nhân loại rất khó kiểm tra đi ra, bởi vì ở trạng thái cành khô thì chỉ là một đoạn vật chết, không có năng lượng phản ứng, một khi gặp được huyết nhục thì sẽ sống lại, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu cành khô của huyễn loại có thể chui vào đại thành.
Mấy tin tức này giống như khắc vào trong gien của đọa biến thú, chỉ cần gặp được liền sẽ biết.
Tần Nghiễn An còn chưa gặp được hình người hoa nghệ cùng huyết sắc tiểu hoa, hoàn toàn không biết đó là cái thứ gì, nhưng sau khi nghe Quý Hủ miêu tả trong đầu dần dần bổ sung đầy đủ tin tức của đọa biến vật này, đối với huyễn loại cũng có đủ hiểu biết.
Chính là vì hiểu biết Tần Nghiễn An mới biết làm sao đối phó nó, không để cho binh lính tiếp tục tìm kiếm, cũng là vì không muốn làm kinh động rễ huyễn loại giấu trong lòng đất, tranh thủ không cho nó cơ hội biến thành cành khô, nhân thời cơ tiêu diệt.
Tần Nghiễn An đi tới lò sát sinh có nhiều hình người hoa nghệ nhất, xốc lên sàn nhà có thể nhìn thấy rễ cây tuyết trắng rắc rối khó gỡ, như là con giun dây dưa cùng một chỗ, thong thả mấp máy, thay vì nói là đọa biến thực vật, không bằng nói là đọa biến hoạt vật.
Tần Nghiễn An thực hiện thật đơn giản thô bạo, bắt lấy một đoạn rễ cây huyễn loại, trực tiếp rút sạch toàn bộ năng lượng, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Tần Nghiễn An lo lắng đập cỏ động rắn, vô luận rễ cây huyễn loại lan tràn bao xa, cắm rễ bao sâu, đều là một chỉnh thể, chỉ cần trước khi rễ cây tự đoạn tiêu diệt nó, là có thể hoàn toàn giải quyết.
Năng lượng trong rễ cây ít tới thương cảm, Tần Nghiễn An biết đây chỉ là tai nạn của một cành khô huyễn loại mang tới, cũng không phải bản thể huyễn loại, cho nên năng lượng bổn nguyên mới loãng như vậy.
Cũng may tốc độ của hắn rất nhanh, chưa cho đoạn cành khô này cơ hội tự đoạn thì đã hút ra toàn bộ năng lượng, hoàn toàn chết héo.
Nếu không có đoạn cành khô huyễn loại thứ hai, nguy cơ của đại thành xem như đã qua, nếu lại đến một đoạn, đó lại là một hồi tai nạn mới – bản thân huyễn loại tồn tại chính là tai nạn.
Thân là đọa biến vật, huyễn loại