Nếu đại thành khăng khăng không chịu thả bọn họ rời đi, kết quả sẽ chỉ là trở mặt, Quý Hủ cũng sẽ không kiến tạo thành lũy an toàn cho bọn họ, càng sẽ không cho bọn họ biết tính đặc thù trong năng lực kiến tạo của mình, chính là bởi vì đạt tới hợp tác Quý Hủ mới nguyện ý bận rộn bôn ba cho đại thành.
Trong lúc Quý Hủ bận rộn kiến tạo thành lũy an toàn, cây non làm sạch cũng được bồi dưỡng, địa phương trồng cây do Quý Hủ tự tay xây dựng, trước mắt tính về kiến tạo sư chỉ có Quý Hủ cực mạnh, sau này Quý Hủ sẽ không ở lại đại thành, hơn nữa trong tay hắn còn có một gốc làm sạch thụ, đem công tác kiến tạo giao cho Quý Hủ mới là an toàn nhất.
Lo lắng lực lượng cùng số lượng làm sạch dịch cần dùng của đại thành, Quý Hủ kiến tạo không gian niêm phong lớn hơn gốc cây ở trấn Bạch Loan gấp mấy lần, ngay cả bồn chứa làm sạch dịch cũng cùng nhau dựng lên.
Trong khoảng thời gian này quân đội luôn dựa theo yêu cầu của Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An, cung cấp máu tươi cho làm sạch thụ, có đủ máu tươi cùng không gian sinh trưởng, làm sạch thụ lớn lên rất nhanh.
Chờ Quý Hủ làm xong thành lũy an toàn, lại đến xem làm sạch thụ, đã bị làm sạch thụ siêu cấp khổng lồ hù sợ, nhân viên nghiên cứu bị từng thùng làm sạch dịch làm mừng rỡ cười híp cả mắt.
Có làm sạch dịch cùng mầm móng trong veo, nhân loại ít nhất có hi vọng trong thực vật, không tới mức hấp thu quá nhiều vật chất hắc ám từ thực vật.
Xác nhận làm sạch thụ không thành vấn đề, Quý Hủ muốn cùng Tần Nghiễn An đi trở về, bọn họ đã rời khỏi trấn Bạch Loan quá lâu, cần phải về.
Lần này trở về chủ yếu là vì tặng vật tư, việc của đại thành còn chưa xong, nguy cơ của nhân loại còn chưa qua, còn chưa trừ diệt thị huyết nhân luôn nhìn chằm chằm vẫn khó có thể an bình.
Lần này đại thành không tiếp tục ngăn cản, cho dù là Bồ Côn quân trưởng cũng không có biện pháp lưu lại đoàn người Quý Hủ, bởi vì bốn vị quân trưởng khác đã đáp ứng điều kiện của Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An, một đối bốn, Bồ Côn quân trưởng cũng không có cách nào.
Thường Lộ Xuân quân trưởng vẫn không buông tha việc mượn sức Quý Hủ, lần này còn nhiều hơn một người, năng lực tiêu diệt cuồng thi của Tần Nghiễn An cũng rất được hắn tán thưởng, cũng rất muốn mời chào người dưới trướng, cho nên trong thủ tục hợp tác cũng không ngang ngược ngăn trở.
* * *
Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An quay trở lại bãi đỗ xe, nhìn thấy có ba người đứng bên ngoài xe tải, Thu Quân Văn đang nói chuyện với bọn họ, ba người khác ngồi trên ghế nhìn xa xa.
Tần Nghiễn An dừng xe, hai người xuống xe nhìn qua ba người kia.
Trình Mạch dẫn đầu kêu gọi, Thu Quân Văn cũng nhìn qua, ba người nói chuyện xoay người nhìn lại, vừa nhìn thấy khuôn mặt của Tần Nghiễn An toàn bộ đều ngơ ngẩn.
Khuôn mặt này thật giống Hạ Liên Y, không thể phủ nhận Hạ Liên Y phi thường xinh đẹp, nam nhân cao ráo trước mắt còn có thể nhìn ra có một chút hỗn huyết, khiến cho ngũ quan anh tuấn của hắn càng thêm lập thể.
Diện mạo ưu việt như vậy chỉ cần liếc