Cho dù bọn họ còn sống đi tới đại thành, bên trong cạnh tranh cũng không nhỏ, nếu bọn họ xây dựng trụ sở của mình, đương nhiên là cũng có dã tâm, thay vì biến thành người bình thường, bọn họ càng muốn ở lại Thanh Giang thị phát triển.
Các vị thủ lĩnh căn cứ trải qua tự hỏi cùng trao đổi ngắn ngủi, không ai nguyện ý mạo hiểm đi đại thành, bọn họ muốn ở lại Thanh Giang thị.
Thủ lĩnh chỗ tránh nạn số 17 Kiêu Thập Thất mỉm cười nhìn Quý Hủ:
- Nếu Kinh Lĩnh có thể kiến tạo đại thành, vì sao chúng ta không thể? Chúng ta có Quý tiên sinh cùng Tần tiên sinh ở đây, còn có sẵn Thanh Giang thị, chúng ta hoàn toàn có thể tạo ra một thành trì an toàn, tiếp thu người sống sót xung quanh, đợi khi chúng ta phát triển, cũng đủ đối kháng với quái vật.
Kiêu Thập Thất nói ra ý tưởng của đại đa số người, hiện tại Thanh Giang thị quả thực là thiên thời địa lợi nhân hòa, bọn họ không muốn ngàn dặm xa xôi đi Kinh Lĩnh đại thành giành bánh ngọt, có thể giành được hay không còn chưa biết, mặt trên còn đè nặng năm ngọn núi lớn, nơi chốn bị chế ngự, nào có tự tại như ở lại Thanh Giang thị?
Huống hồ ngay cả Kinh Lĩnh đại thành cũng phải dựa vào Quý Hủ kiến tạo cự tường trăm thước, làm cho Quý Hủ kiến tạo cự tường trăm thước ngay trong Thanh Giang thị chẳng phải càng tốt hơn?
Không nói các vị thủ lĩnh căn cứ trấn Bạch Loan đều phục Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An, ngay cả thủ lĩnh hai đại căn cứ Kiêu Thập Thất cùng Liêu Võ cũng rất phục bọn họ.
Về phần những trung tiểu thế lực, chỉ có đi theo đại căn cứ mà làm, ngay cả Kiêu Thập Thất cùng Liêu Võ cũng phải phục, bọn họ càng không có gì mà không phục.
Do Liêu Võ dẫn đầu tỏ thái độ:
- Nếu Quý tiên sinh có thể đem Thanh Giang thị tạo thành một thành thị thành lũy hóa, Liêu Võ ủng hộ Quý tiên sinh làm thành chủ, từ nay về sau lấy Quý tiên sinh như thiên lôi sai đâu đánh đó!
Kiêu Thập Thất khẽ cười một tiếng, ánh mắt nhìn qua Quý Hủ lại nhìn Tần Nghiễn An:
- Quý tiên sinh cùng Tần tiên sinh, ai làm thành chủ đều có thể, chỉ cần có thành thị thành lũy hóa, tôi không ý kiến.
Thủ lĩnh trung tiểu thế lực sôi nổi phụ họa, bọn họ cũng không ý kiến, thủ lĩnh căn cứ trấn Bạch Loan làm người một nhà của Quý Hủ, bọn họ càng không phản đối.
Ánh mắt mọi người đều nhìn qua hai người, chờ câu trả lời của bọn họ.
Quý Hủ nhíu mày, hắn chán ghét phiền toái, càng chán ghét chu toàn giữa các thế lực, hắn chỉ muốn canh chừng gieo trồng căn cứ của mình, an ổn mà sống.
Nếu hắn thật sự xây dựng thành thị thành lũy, cho dù hắn không muốn cầm quyền, cũng phải lựa chọn một người đủ tín nhiệm làm thành chủ, bằng không thời gian dài nhất định sẽ xảy ra vấn đề.
Không ai mà không thích quyền lợi, dã tâm đều là từng miếng từng miếng nuôi ra tới, Quý Hủ rất khó tin tưởng trừ mình ra có thể chấp nhận những người khác.
Kiêu Thập Thất quan sát Quý Hủ, vừa nhìn vẻ mặt của hắn liền nói:
- Nếu Quý tiên sinh không có hứng thú làm thành chủ, có thể để cho Tần tiên sinh, vũ lực giá trị của Tần tiên sinh, chúng tôi đều rất tin phục.
Trước khi bọn hắn đi tới căn cứ trấn Bạch Loan, cũng không rõ tình huống nơi này, sau khi đi tới mới biết được, Quý Hủ không phải người mến quyền, nếu hắn muốn một tay nắm căn cứ trấn Bạch Loan, cũng sẽ không đem quyền lợi phân đi ra.
Ngay cả căn cứ trấn Bạch Loan cũng không muốn quản, để cho hắn đi quản nguyên một thành lũy thành thị, càng là không thể nào.
Vừa muốn cho Quý Hủ hỗ trợ xây dựng thành thị thành lũy hóa, lại không để hắn cầm