Xe vận tải bại lộ bên ngoài nên đã phế bỏ, nhưng container còn dùng được.
Trong nhà xưởng hoàn toàn vắng vẻ, không thấy người sống cũng không thấy có cuồng thi.
Quý Hủ lái xe vận tải đi vào, điều chỉnh phương hướng trong nhà xưởng, một đầu đánh lên đầu xe đại vận tải, hai người đều bị bật nhào về phía trước nhưng lại bị dây an toàn kéo về.
Bố tể meo ô một tiếng dán lên ghế dựa của Quý Hủ.
Tần Nghiễn An:
* * *
Bố tể:
* * *
Quý Hủ chuyển xe, điều chỉnh vị trí muốn tiếp tục làm thêm một lần.
Tần Nghiễn An vội vàng ngăn cản.
- Cậu muốn làm gì? Tôi giúp cậu.
Quý Hủ hồ nghi nhìn hắn:
- Anh biết lái xe vận tải?
Tần Nghiễn An:
- Biết một chút.
Quý Hủ nhảy xuống xe:
- Đụng gãy đầu xe này, tôi muốn lấy container.
Tần Nghiễn An cũng xuống xe, ngồi vào tay lái, phanh một tiếng đánh lên chỗ nối tiếp đầu xe cùng toa xe, đầu xe cùng toa xe xuất hiện một cái góc, rõ ràng bị chặt đứt.
Tần Nghiễn An lại chuyển xe, đầu xe bị đẩy ra, chuyển hướng, rút lui, toa xe lại đối diện với xe vận tải của bọn họ.
Tần Nghiễn An xuống xe tìm kiếm móc nối, đem móc nối liên kết với xe vận tải cùng toa xe.
Nhưng chỉ như vậy cũng không được, móc nối cùng toa xe đều thật giòn, không an toàn.
Tần Nghiễn An nói:
- Qua đây đi.
Quý Hủ đi qua:
- Anh biết tôi có thể gia cố?
- Không biết, cậu muốn toa xe, khẳng định có biện pháp mang đi.
Tinh thần năng lượng lan tràn, chỉ thoáng chốc đã gia cố xong.
Tần Nghiễn An đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn không ra khác thường, lại cảm nhận được năng lượng dao động phủ kín toa xe cùng móc nối, năng lượng dao động rất nhanh biến mất.
Quý Hủ ngồi vào ghế lái phụ, lại tiếp tục hợp thêm một đoạn toa xe, sau đó giao tay lái cho Tần Nghiễn An.
Quý Hủ ngồi bên cạnh chỉ đường, Bố tể mang theo đồ chơi cùng ăn vặt của mình muốn bò tới chỗ tay lái phụ.
Xe của họ kéo theo toa xe gây ra động tĩnh quá lớn, không trực tiếp đi trạm xăng dầu của Mạnh Trọng mà đi tới chỗ gởi thùng plastic.
Đợi xe dừng lại Quý Hủ lại thả một vòng tường vây ngăn cản cuồng thi.
- Năng lực thật đặc biệt, phải chú ý an toàn.
- Yên tâm, tôi có thể xây,