Kho hàng lớn bị chia thành sáu kho hàng độc lập, mỗi kho đều có cửa lớn, kho hàng số một chính là kho hàng chứa xăng dầu.
Cha con Chung gia xoay người đi lái xe, vợ chồng Trương Hữu Đức cùng Tần Nghiễn An đi theo Quý Hủ dỡ hàng.
Trình Kỳ Phùng còn bị thương không thể vận động mạnh, chỉ có thể cầm vòi nhựa đi hút xăng.
Chờ làm xong đã tới giữa trưa, mọi người tự về nhà mình chuẩn bị nấu cơm, thuận tiện tắm rửa.
Lúc này Quý Hủ mới mở cửa ra mang Tần Nghiễn An vào nhà.
- Trong nhà có máy nước nóng năng lượng mặt trời, anh có thể tắm nước nóng.
Quý Hủ mang người vào phòng tắm:
- Anh tắm trước đi, tôi đi tìm bộ quần áo cho anh.
Quý Hủ đi xuống tầng hầm, nơi này cũng được xây dựng thêm, bên trong phân một ít vật tư đều là từ kho hàng dưới đất phân ra tới, đỡ phải thường xuyên đi kho hàng ngầm lấy đồ vật, bại lộ kho hàng tồn tại.
Quý Hủ chuẩn bị không ít quần áo cùng vớ giày, bốn mùa đều có, trong ngoài đầy đủ, số đo cũng toàn diện chủ yếu là vì sau này hắn trường cao hoặc lớn hơn còn có để mặc.
Quần áo bị xâm nhập bên ngoài nhan sắc tối tăm, thoạt nhìn rất cũ kỹ.
Có thể mặc nhưng không quá rắn chắc, nói không chừng vừa khom người liền biến thành mặc tã, không muốn xấu hổ cũng chỉ có thể trước tiên tích trữ một ít.
Tần Nghiễn An thân cao chân dài, Quý Hủ chỉ có thể lấy số đo lớn nhất cho hắn.
- Đây là số đo lớn nhất, tạm dùng thôi.
- Cảm ơn.
Quý Hủ đi kho hàng, hắn lưu lại trang bị năng lượng mặt trời trong kho, lo lắng căn cứ cùng nhà kính cần dùng điện, hắn mua không ít tấm pin hấp thu năng lượng cùng cái giá.
Cho dù sau này xuất hiện tân nguồn năng lượng, nhưng không phải ai cũng dùng được nổi, nguồn năng lượng mặt trời miễn phí, Quý Hủ không có khả năng buông tha.
Tần Nghiễn An tắm rửa xong không tìm được Quý Hủ trong nhà, đi ra liền nhìn thấy hắn đang khuân vác tấm pin năng lượng mặt trời.
Tần Nghiễn An đi qua nhìn thấy đồ vật chất đầy kho hàng, có chút ngoài ý muốn.
- Cậu không sợ nếu cuối thời không tới, những vật tư này áp ở trong tay?
Quý Hủ:
-.
.
Nếu như không có nắm chắc, hắn cũng không dám tiêu tiền như vậy, nhưng lại không thể nói thế với Tần Nghiễn An.
- Đương nhiên sợ, nhưng cho dù cuối thời không tới, những vật tư này tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp chuyển bán đi, không sợ áp trong tay.
Tần Nghiễn An cũng không hỏi tiếp, cùng Quý Hủ