Toán Chí Độc Giả

Thảm Hoạ Lũ Lụt (4)


trước sau

Nữ hoàng ichthyosaur rẽ nước bơi đến. Cơ thể hung vĩ gọn gàng đấy lấp đầy sông Hàn. Các hóa thân bối rối và ngay lập tức di tránh xa sông Hàn.

"Uwahh, chết tiệt!"

"Nó là thứ gì?"

Có một cảm giác trang trọng khi tôi đối mặt với nó. Tôi đang mặt đối mặt với kẻ thống trị của một loài. Một lần nữa tôi lại cảm thấy Shin Yoosung và Lee Gilyoung tuyệt vời như thế nào.

"Đi xuống thôi."

Râu của nữ hoàng chìm vào nước theo lời tôi. Một lần nữa, thật vô lý khi có cùng hiệu ứng ngay cả khi với cùng một kỹ năng. Nó tương tự như khi tôi sử dụng con đường gió của Lycaon. Tôi đến gần nó và trèo lên theo những cái vảy.

Cơ thể của nữ hoàng run rẩy như thể nó đang từ chối sự đụng chạm của tôi. Đây là giới hạn cho tôi. Thành thật mà nói, nó có cảm giác như thùy trán của tôi đang bị đốt cháy theo mối liên hệ với nữ hoàng.

Tôi bỏ lại những hóa thân đang săn lùng tôi ở phía sau và mở miệng, "Đi thôi."

Rồi cuộc đấu tranh của tôi với nữ hoàng bắt đầu. Như thể nó đang trêu chọc tôi, nữ hoàng bơi qua nước bất kể tôi có thở nổi hay không.

"Puhah! " Tôi thở hổn hển và giờ trông tôi như một con chuột ướt. "Điều này...!"

Những con ichthyosaurs xung quanh đổ về phía tôi như thể chúng thích thú.

[Chòm sao 'Tù nhân của Băng đô vàng' đang cười nhạo bạn.]

Sự kiểm soát của tôi không được hoàn hảo nhưng nữ hoàng đang di chuyển theo hướng tôi muốn. Đó là phía tây nam của quận Yongsan. Đó là Nodeulseom, một trong số ít những hòn đảo trên sông Hàn. Nếu tôi nhớ chính xác, hòn đảo này là nơi có tiềm năng lớn nhất để Thảm họa lũ lụt nở ra.

「Thảm họa thứ năm nở trên một hòn đảo nhân tạo ở sông Hàn. 」

Way of Survival là một cuốn tiểu thuyết mà không nói rõ năm tháng.

Do đó, tôi không biết trong Ways of Survival bây giờ chính xác là năm nào. Tôi nghĩ rằng nó gần với năm mà tôi sống nhưng nó đã được nối tiếp trong 10 năm và sự phát triển của công nghệ là không đúng. Có rất ít đề cập đến các thiết bị hiện đại trong Way of Survival và đôi khi không có tên địa lý cố định được sử dụng.

Tình huống này là một ví dụ.

'Một hòn đảo nhân tạo ở sông Hàn... Chỗ đó ở nơi quỷ quái nào?'

Nói thế nhưng tôi có thể xác định rằng đó là Nodeulseom do mô tả và kích thước của thiên thạch.

Suy nghĩ của tôi bị gián đoạn bởi sự dừng lại đột ngột của nữ hoàng. Tôi lăn xuống và bị ném vào Nodeulseom. Nữ hoàng Mirabad liếc nhìn tôi trước khi biến mất vào sông Hàn. Thật là một kẻ vô tình.

[Kỹ năng độc quyền 'Bookmark' đã bị tắt.] +

"Uweeeek."

Thế giới quay lại khi tôi ho ra nước sông. Tôi ngẩng đầu lên và khung cảnh Nodeulseom trải rộng trước mặt tôi.

Tôi chưa bao giờ đến Nodeulseom trước đây nhưng có gì đó khá lạ. Những cái cây trên Nodeulseom trông giống vẫn trông như trước khi thế giới bị hủy hoại.

Những con ichthyosaurs biến mất và những hóa thân đang chuẩn bị vượt sông. Tôi có thể thấy một số hóa thân bay trên bầu trời. Tôi nấp sau một cái cây và nín thở khi nhìn họ.

"Hắn đâu? Rõ ràng tên ý xuống ở đây mà?"

Tôi không nghĩ sẽ có nhiều người sẽ học Thao tác lái máy bay /Flight Maneuvers/. Những kẻ ngốc không hồi quy. Tại sao họ thích nghi nhanh như vậy? Nhiều người trong số họ đáp xuống Nodeulseom và nhìn xung quanh.

"Hyung, hãy cẩn thận. Em không có tự tin đối mặt với tên ấy một mình."

"Tôi đồng ý. Cậu có thấy tất cả những ngôi sao trên đầu hắn không? Hắn ta là một con quái vật."

"Không cần những đặc điểm giống như anh hùng khi đối phó với quái vật."

"....Liệu hắn có mạnh như vị vua ở phía tây phải không?"

Đó là một cuộc trò chuyện thảo luận về cách giết ai đó. Tôi cảm thấy thật xấu hổ khi so sánh tôi với Yoo Jonghyuk. Tôi muốn trốn cho đến hết thời gian giới hạn nhưng có người đã xuất hiện từ khu rừng trên đảo.

"Ahjussis nên cẩn thận. Ra khỏi hòn đảo này nếu chú biết cái gì là tốt cho chú."

Đó là một giọng nói mạnh mẽ. Cô gái mặc áo hoodie đen ngoài áo đồng phục đi về phía người đàn ông.

"Nhóc là ai?"

"Một người trẻ tuổi không biết sợ...."

"Tay của tôiiiiii!!!!!!!1"

"Uwaaaah!"

Thanh kiếm của cô di chuyển trong không trung và những người đàn ông bị đứt tay hét lên. Một trong những hóa thân tương đối trẻ hơn hét lên.

"Là cô ấy, Công tước của lòng trung thành và chiến tranh!"

"Gì? Tại sao cô ta đó lại ở đây?

"Chạy! Trốn đi!"

Các hóa thân vội vàng sử dụng các Thao tác lái máy bay nhưng tài năng của họ ổn như tôi nghĩ. Một vài trong số họ hơi mạnh. Tuy nhiên, Công tước của lòng trung thành và chiến tranh sẽ không biến ai thành hóa thân của mình, ngay cả khi họ là hậu duệ của bạn mình.

Cô gái chĩa lưỡi kiếm sắc bén vào tôi. "Ahjussi, chú sẽ đi ra chứ? Tại sao chú lại trốn khi chú có mục tiêu trên mình?"

Điều đó nhắc nhở tôi, tôi vẫn còn mũi tên trên đầu. Tôi thở dài và ra khỏi khu rừng với hai tay giơ lên. "Nhóc sẽ giết tôi chứ?"

"Tôi rất muốn điều đó nhưng sư phụ sẽ buồn.">,< Cô gái tóc dài, Lee Jihye cất thanh kiếm của mình với một tiếng cười. Sức mạnh của cô nhóc đã tăng lên trong 10 ngày kể từ khi chúng tôi bị tách ra.

Lee Jihye nhìn thấy cánh tay bị thương của tôi và nói với tôi. "Làm thế nào chú lại bị thương? Tôi không nghĩ rằng chú sẽ rất khỏe mới đúng."

"Vậy thì sao? Tôi nghĩ nhóc hẳn phải ở trường trung học Daepong. Tại sao nhóc lại ở đây?"

"Sư phụ đã đến đón tôi vài ngày trước. Tôi không biết làm thế nào thầy tìm thấy tôi."

Yoo Jonghyuk? Tôi biết rằng Lee Jihye là thành viên chủ chốt trong nhóm của Yoo Jonghyuk nhưng đến đó và tìm cô ấy....

Tôi nhìn vào chỉ số sức mạnh của cô ấy bằng Calm Observation. Tổng giá trị vào khoảng hơn 160. Sức mạnh và thể chất của cô bé có vẻ hơi thấp nhưng cô bé đã đạt đến giới hạn về chỉ số cho kịch bản thứ năm.

Hơn nữa, Demon Slayer/ Sát thủ quỷ/ và Sword Training /Luyện kiếm/ đã được cải thiện hơn nữa. Dường như tất cả các nhân vật trong Way of Survival phát triển nhanh hơn khi họ không ở quanh tôi. Có phải tất cả họ đều bị trở ngại vì tôi?

"Còn nhóm của chú đâu? Chú đã gặp Heewon unni chưa?"

"Những người khác đang đợi ở quận Yongsan. Tôi chưa gặp Heewon-ssi."

"Quá tệ. Chị ấy đã muốn gặp chú đấy."

Nghĩ lại thì, Jung Heewon và Lee Jihye ở những vị trí tương tự nhau. Tôi nhìn xung quanh một cách cẩn thận và hỏi, "Nhóc có đi cùng với Yoo Jonghyuk không?"

"Huh? Tại sao ông chú luôn biết tất cả mọi thứ?"

Lúc này, tôi nghe thấy một âm thanh từ rìa của Nodeulseom. Các hóa thân đã chiến đấu với ichthyosaurs xong và tiếp cận hòn đảo.

Một số đi bằng thuyền vịt và một số thì bơi.
Một số thì đến bằng thuyền hoặc sử dụng các kỹ năng đặc biệt. Trông khá giống một nhóm khách du lịch đó.

"Tôi đã tìm hắn! Hắn ở đây!"

Tôi như một đặc sản của khu du lịch vậy.Lee Jihye trở nên tức giận khi nhìn thấy những hóa thân. "Tại sao chú lại kéo đống rác đó đến đây?"

"Tôi đã mang họ đến để bắt thảm họa."

Một số người đã tự chuẩn bị cho thảm họa nhưng không phải tất cả mọi người. Những người không thuộc về bất kỳ nhóm nào đang chạy trốn khắp Seoul, chờ đợi ai đó xóa kịch bản chính. Sau đó, họ sẽ hành động trong kết quả không có sức mạnh.

Thảm họa cuối cùng không thể bị phá vỡ bởi một quyết tâm mỏng manh như vậy. Nếu mọi người không chiến đấu với nhau.....

"Tại sao chú làm vậy? Điều này là không cần thiết."

"Huh?"

"Sẽ không có thảm họa. Sư phụ đang chăm sóc nó." Mắt tôi nhìn chằm chằm vào Lee Jihye với sự hoài nghi. " Thảm họa cuối cùng sẽ không nguy hiểm. Thay vào đó, những người vô dụng không thể vào đảo.... chết tiệt, họ đang tiến vào."

Lee Jihye một lần nữa rút kiếm ra. Đây là lý do tại sao cô nhóc kiểm soát hòn đảo. Lee Jihye không phải là người duy nhất kiểm soát lối vào đảo. Một người trưởng thành đang vẫy tay về phía một con tàu đang đến.

"Mọi người, các vị không được phép vào đây. Đây là một khu vực nguy hiểm!"

"Gì? Anh là ai chứ?"

"Trung úy của đơn vị 6502...."

"Cái gì vớ vẩn thế ?!"

Một lưỡi kiếm bay đến cắt tay của người đàn ông và anh ta tuyên bố, "....Sẽ nguy hiểm khi chống lại chính quyền."

"A-Anh!"

Trung uý mặc bộ đồ gợi nhớ đến một con gấu khổng lồ và có một bộ râu bẩn.

"Tôi sẽ đưa anh đến một nơi an toàn."

Trung úy nâng người đàn ông bằng một tay và ném anh ta sang bên kia sông Hàn. Người đàn ông bay qua sông Hàn với tốc độ lớn và đáp xuống phía bên kia."

Trung úy hỏi, "Còn ai cần hướng dẫn không?

"Điên! Một con quái vật!"

Trung uý đối mặt với những hóa thân có đôi mắt mệt mỏi, giống như một ngọn núi chồng chất lên vai anh ta. Đó là một khuôn mặt trông mệt mỏi khủng khiếp.

「Thật khó khăn.....」

「Tôi nghĩ rằng tôi sẽ chết....」

「Dokja-ssi, anh đang ở đâu? 」

" Lee Hyunsung-ssi."

Ngay lúc đó, Lee Hyunsung nhìn tôi. Biểu hiện của anh ấy giống như tìm thấy một ốc đảo giữa sa mạc vậy.

"Dokja.... Dokja-ssi?" Lee Hyunsung tiến về phía tôi. Tôi theo bản năng lùi lại một bước. "D-Dokja-ssi! Tôi đây! Lee Hyunsung!"

Tôi chuẩn bị mở miệng thì một nhóm hóa thân khác đã tiến đến.

"Anh ta ở đây! Bắt anh ta lại!"

Biểu cảm của Lee Hyunsung bị bóp méo. "Tôi đã nói với anh rằng đó là một khu vực nguy hiểm!"

Anh quay lại và đập tay xuống đất.

[Nhân vật 'Lee Hyunsung' đã sử dụng sự kỳ thị 'Great Mountain Smash'/Cú đấm thép/ Lv. 5. ']

Toàn bộ hòn đảo Nodeulseom rung chuyển làm phía bờ sụp xuống. Tôi bị thu hút bởi hóa thân bay. Tên khốn Yoo Jonghyuk đó, làm thế nào anh ta nâng cấp cho một người?

Tôi hỏi Lee Hyunsung, người đang vui mừng " Yoo Jonghyuk ở đâu vậy?"

Biểu cảm của Lee Hyunsung trở nên hơi buồn. "Oh, anh ấy ở giữa đảo. Cái đó..."

"Tôi sẽ trở lại ngay. Rồi chúng ta sẽ nói chuyện."

Tôi lờ đi ánh mắt thất vọng của Lee Hyunsung và chạy đến trung tâm hòn đảo. Có nhiều điều tôi muốn hỏi Lee Hyunsung nhưng giờ không phải là lúc. Tôi đã phải kiểm tra một vài thứ một cách nhanh chóng.

Tôi đã đi bộ trong rừng bao lâu? Cuối cùng tôi cũng thấy một thiên thạch khổng lồ mắc kẹt giữa rừng. Kích thước của thiên thạch áp đảo hoàn toàn so với những cái khác. Hào quang màu đỏ trên bề mặt ngụ ý một sự hủy diệt chắc chắn. Có một người phụ nữ đứng trước thiên thạch.

"Oh, anh là...?"

Biểu cảm của tôi thay đổi theo tầm nhìn của Lee Seolhwa khi người tôi đang tìm kiếm xuất hiện từ phía sau thiên thạch.

"Yoo Jonghyuk."

Yoo Jonghyuk đứng đó bình tĩnh, toát ra một sự hiện diện đều đặn. Tôi hỏi anh ta, "Anh đang định làm gì vậy?"

"Cậu phải biết vì cậu có Con mắt tương lai."

Tôi không nói nên lời trước câu lời bình tĩnh này. Một thiên thạch màu vàng mắc kẹt giữa thiên thạch thảm họa khổng lồ. Tôi ngay lập tức nhận thấy tại sao Yoo Jonghyuk muốn đến đây nhanh chóng.

"Anh dẫn đường cho người hướng dẫn đến thảm họa sao?"

"Hướng dẫn sẽ chỉ can thiệp sau. Tốt hơn là giết chúng khi chúng ta có thể xử lý chúng."

Một lần nữa, cảm giác bất an của tôi lại đúng. Tên khốn này đã cố gắng ấp nở thảm họa sớm. Anh ấy là người yêu của Lee Seolhwa vì một lý do.

"Không, tại sao? Gác lại chuyện người hướng dẫn, tại sao anh lại cố đánh thức thảm họa sớm? Hay anh cuối cùng cũng phát điên rồi?"

Có một chút thất vọng trong mắt Yoo Jonghyuk khi anh trả lời, "Dường như cậu không biết về lần này rồi."

"Gì?"

"Cơn thảm họa này là đồng đội của tôi ở kiếp trước."

Ai lại không biết điều này? Yoo Jonghyuk tuyên bố với vẻ mặt kiêu ngạo, "Đó là lý do tại sao thảm họa này an toàn."

.....An toàn? Một vài suy nghĩ lướt qua đầu tôi.

.... Jonghyuk. Ừ thì. Đôi khi anh ta nghĩ quá tốt.

[Thảm họa lũ lụt đã nở.]

Tôi đã quên mất trong một khoảng thời gian vì tôi đã nhận được sự giúp đỡ của tên này nhiều lần. Anh chàng trước mặt tôi này là một người hầu như bước từng bước về đoạn kết sau khi chết hơn một trăm lần.(?? )

Truyện convert hay : Tu La Đan Thần

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện