Toàn Chức Cao Thủ

Chương 1256: Cảnh còn người mất


trước sau

Edit & beta: Hoa Mùa Hạ

Super Dodge Ball có số người tham gia hơi bị nhiều, còn phải bắt cặp đấu loại lẫn nhau để tìm ra đội chiến thắng cuối cùng nên thời gian dài gấp ba các trò khác. Tuy nhiên nếu chỉ chơi một trò thì không đủ, hoạt động tiếp tục với trò thi chạy hai người ba chân. Có thể thấy năm nay Bá Đồ muốn tổ chức Ngôi Sao Cuối Tuần với chủ đề phối hợp theo team: Super Dodge Ball, hai người ba chân, trò nào cũng cần hợp lực giúp đỡ nhau giữa các thành viên trong đội.

Ấy vậy mà các cặp đôi hợp tác kinh điển hạng sao Liên minh vẫn chưa lộ diện. Xem ra họ sẽ là cao trào dành riêng cho ngày hoạt động cuối cùng. Mọi người vừa theo dõi các trò chơi thú vị đang diễn ra, vừa hồi hộp chờ đợi ngày cuối cùng ấy.

Trò hai người ba chân kết thúc, đến màn truyền thống hàng năm: Khán giả khiêu chiến tuyển thủ. Thông thường đội chủ nhà sẽ phái chính tuyển thủ của mình ra đánh, vì thế Tần Mục Vân - tân binh không trẻ lắm, mới gia nhập đội hình Bá Đồ từ mùa giải trước - bước lên sân.

Tên tân binh này giữ một slot cứng bên Tứ Đại Thiên Vương Bá Đồ, từng bị đánh giá là một tuyển thủ chơi mờ nhạt. Đến khi vào tứ kết, người ta mới dần phát hiện sức mạnh đáng gờm của y. Cảm giác mờ nhạt y mang lại là do tác dụng không quá hiển hiện trên bề mặt số liệu. Là một cao thủ di chuyển, y có sở trường chọn vị trí đánh áp chế đối thủ, mà số liệu thì không thể nào ghi nhận điều đó.

Tần Mục Vân vào trận, đội trưởng Hàn Văn Thanh của Bá Đồ lên sân khấu chọn khán giả ngẫu nhiên. Phần đông khán giả trong nhà thi đấu là fan Bá Đồ nên bầu không khí kích động miễn bàn.

Dù khán giả nào may mắn được chọn, chiến thắng vẫn thuộc về Tần Mục Vân một cách dĩ nhiên. Chỉ có điều, những người thua cuộc đều đi xuống với gương mặt ngơ ngác. Trong trận đấu với Tần Mục Vân, họ luôn có cảm giác như bị trói tay trói chân không nói được thành lời, thậm chí cũng không cảm nhận được quá rõ rệt. Chuyện gì đã xảy ra? Không hiểu!

Lối đánh dựa trên di chuyển của Tần Mục Vân là phương thức chiến đấu quá cao cấp, vượt khỏi nhận thức của người chơi thường. Có thể họ từng đọc thấy những nhận xét, phân tích về y đấy, nhưng đến khi tự mình bước vào thực chiến thì vẫn không cách nào nhận ra.

"Một tuyển thủ mạnh đến thế, sao chúng ta lại phát hiện quá trễ nhỉ?" Đội trưởng Dụ Văn Châu của chiến đội Lam Vũ lắc đầu. Không chỉ mình anh, tất cả các chiến đội khác đều đang bàn tán về Tần Mục Vân và phong cách y đang thể hiện rõ mồn một dù chỉ đánh với người chơi thường. Với trình tuyển thủ chuyên nghiệp, nếu ý thức được Tần Mục Vân giỏi khoản nào, họ cũng có thể đoán được ý đồ của y. Thế nhưng chỉ cần lơ là một phát, đảm bảo sẽ mắc sai lầm với y ngay. Đấu pháp lợi dụng di chuyển để hình thành áp chế nguy hiểm ở chỗ nó rất lặng lẽ, rất ngấm ngầm, thẩm thấu khi đối thủ không hay biết gì. Hôm nay Tần Mục Vân đã bị các chiến đội để tâm chú ý, thế nhưng cảm giác về sự tồn tại của y trong trận vẫn mờ nhạt như cũ.

Sau khi các khán giả may mắn được chọn lên sân với cả một trời hưng phấn và rời sân như mất nửa bên não, hoạt động ngày thứ hai Ngôi Sao Cuối Tuần kết thúc. Khán giả hài lòng ra về, đếm từng giờ từng phút cho đến hôm sau, ngày sẽ diễn ra hoạt động cao trào nhất: Đối Kháng All-Stars.

24 ngôi sao sẽ chia team thế nào? Những ai sẽ kề vai chiến đấu với ai? Những ai sẽ lên sân húc nhau vỡ đầu chảy máu?

Các tổ hợp mộng ảo mà người ta thường tưởng tượng đều có khả năng trở thành hiện thực ở Ngôi Sao Cuối Tuần. Khán giả khấp khởi ngóng trông, và cuối cùng ngày thứ ba đã đến.

Cả nhà thi đấu huyên náo như ong vỡ tổ, người người chìm đắm trong phấn khích tột độ. Ban tổ chức rất hiểu tâm trạng khán giả nên không bày trò câu giờ thêm. 24 tuyển thủ ngôi sao lần lượt lên sân trong tiếng giới thiệu của MC.

Khán giả high, khán giả gào rú. Mỗi một tuyển thủ hạng sao đều được tung hô rầm trời, nhưng dĩ nhiên được tung hô mạnh mẽ nhất chỉ có thể là tuyển thủ Bá Đồ. Khi đội trưởng Hàn Văn Thanh bước lên sân khấu, tiếng hoan hô vang dội như sóng thét biển gầm làm người ta khó thể tin rằng thứ hạng của anh trên bảng bỏ phiếu Ngôi Sao năm nay chỉ là 12. Sức mạnh sân nhà như biến Hàn Văn Thanh thành siêu sao số 1 Vinh Quang vậy, từ đó có thể thấy rõ, tuy độ hot của Hàn Văn Thanh đã giảm trên tổng thể, nhưng với người Bá Đồ, anh vẫn mãi là nhân vật đứng đầu tất cả, vị thế không gì lay chuyển nổi.

Trái ngược hoàn toàn là Diệp Tu. Trong 24 ngôi sao, chỉ có màn xuất hiện của hắn không được fan Bá Đồ hoan nghênh bởi những tràng pháo tay, mà thay vào đó là tiếng la ó ầm ĩ chẳng chút lưu tình. Dù sao thì đây cũng là hoạt động Ngôi Sao Cuối Tuần chứ không phải liveshow Bá Đồ, nên hành động này của họ khá mất lịch sự. Nhưng biết sao giờ, oán hận với Diệp Tu trong lòng fan Bá Đồ tích tụ quá sâu, thậm chí mùa giải trước thiếu vắng Gia Thế, thiếu vắng Diệp Tu, fan Bá Đồ còn cảm thấy không quen cho lắm. Luân Hồi mạnh thì mạnh đấy, thắng Bá Đồ trận cuối luôn, nhưng vẫn không trở thành kẻ địch lớn nhất trong mắt họ. Tử địch của họ vẫn là Gia Thế, vẫn là Diệp Tu.

Gia Thế nay đã không còn, nhưng Diệp Tu lại quay về. Thù hận vì thế mà tập trung về một mối. Fan Bá Đồ không bao giờ che giấu suy nghĩ trong lòng. Dịp thì gì dịp, thấy Diệp Tu là phải đả đảo. Đó là định luật rồi, miễn bàn cãi.

Mỗi mình Diệp Tu trong số 24 ngôi sao bị đối đãi tàn khốc như vậy thôi. Tô Mộc Tranh tuy cũng xuất thân Gia Thế, nhưng oán niệm giữa Bá Đồ và Gia Thế bắt nguồn từ ba quán quân liên tiếp, mà Tô Mộc Tranh lại vào đội đúng năm Bá Đồ hãnh diện đánh bại Gia Thế. Do vậy, một cách rất nhiệm màu, fan Bá Đồ không có quá nhiều phản cảm với Tô Mộc Tranh - tuyển thủ đánh dấu thắng lợi cho Bá Đồ nhà họ. Mọi thù hận, họ đều chỉ dốc lên mình Diệp Tu.

Các tuyển thủ khác đều ôm tâm trạng khác nhau nhìn về con người có đãi ngộ đặc biệt kia. Hắn
rời khỏi giới chuyên nghiệp một năm rưỡi, sau đó quay về, vừa quay về lập tức bước lên sân khấu Ngôi Sao Tụ Hội, nơi tượng trưng cho đẳng cấp đứng đầu Vinh Quang. Hơn nữa ngoài Chu Trạch Khải, không một ai sở hữu độ hot cao hơn hắn. Sự quay về của hắn có thể nói là rất khí thế.

Diệp Tu cũng đang nhìn những con người đứng cùng sân khấu với mình. Ra đi một năm rưỡi quay về, những gương mặt nơi này đã thêm mấy phần lạ, bớt mấy phần quen.

Mấy tên đối thủ đấm đá nhờn mặt nhau suốt bấy nhiêu năm, có rất nhiều tên đã rời đi. Có người rời đi hoàn toàn, cũng có người hiện ở dưới khán đài.

Trương Giai Lạc, Lâm Kính Ngôn, Tôn Triết Bình... Vài người chắc đang ngồi xem tivi: Triệu Dương, Đặng Phục Thăng...

Họ khả năng sẽ không bao giờ bước lên sân khấu hoa lệ nhất này nữa. Còn mình? Mình sẽ đứng đây thêm được bao lâu?

Nhìn Hàn Văn Thanh, Diệp Tu bỗng ngổn ngang trăm mối. Trên sân khấu lúc này, cả một tuyển thủ ra mắt mùa 2 cũng không có, hai thằng già gân mùa 1 lại vẫn ngoan cố chen chân hai slot.

Hắn slot số 2, Hàn Văn Thanh slot số 12.

Cũng không tệ, Diệp Tu nghĩ. Dù rằng, nhìn bảng xếp hạng top 10 All-Stars, sự xâm chiếm của thế hệ mới đã lần nữa cuốn phăng thế hệ cũ.

Chu Trạch Khải, xuất thân mùa 5, hiện đang chễm chệ trên chiếc ghế người đứng đầu Vinh Quang. Giang Ba Đào và Vu Phong xuất thân mùa 6, Tôn Tường và Đường Hạo xuất thân mùa 7, đều góp mặt trong top 10. Còn lại là ba gương mặt thuộc thế hệ hoàng kim mùa 4 vốn đã nổi tiếng hết phần thiên hạ. Ngoài ra, chỉ một mình Vương Kiệt Hi là người đến từ mùa 3.

Ừ nhỉ, người mùa 3 cũng không còn nhiều...

Diệp Tu đếm thử mới phát hiện, thế hệ mùa 3 trừ đi Vương Kiệt Hi chỉ còn Dương Thông. Mà năm nay, Dương Thông vừa vặn xếp hạng 24, coi như đáp chuyến cuối hành trình. Phía sau hắn là một bầy hậu bối lăm le như hổ đói rình mồi, chắc sang năm cũng phải rơi khỏi danh sách rồi.

Ôi cảnh còn người mất!

Nhìn những gương mặt trẻ, những gương mặt mới lạ chiếm phần đông top 24, Diệp Tu khó tránh nảy sinh chút cảm giác bãi bể nương dâu.

MC đang phỏng vấn từng tuyển thủ ngôi sao trên sân, lúc này đến phiên Diệp Tu.

"Đại thần Diệp Tu quay về Liên minh bằng thứ hạng nhì bảng phiếu bầu All-Stars, không biết anh đang có tâm trạng thế nào?" MC kích động còn hơn cả Diệp Tu.

"Ờ, quen rồi." Diệp Tu nói.

Khoan kể khán giả, đến cả dàn ngôi sao trên sân khấu cũng có vài người bĩu môi với câu trả lời của hắn. MC hơi ngẩn người, tiếp tục hỏi: "Không biết đại thần Diệp Tu có đặc biệt mong muốn được hợp tác với ai không, hoặc đối đầu với ai không?"

Diệp Tu nhìn lướt qua hơn 20 người bên cạnh, vẫn thản nhiên đáp: "Ai cũng được."

"Ha ha ha, đại thần Diệp Tu thật là... tỉnh quá tỉnh luôn!" MC nói.

"Thì quen rồi mà!" Diệp Tu nói.

Ok, lại quay về câu cũ. MC bó tay, đành chuyển sang phỏng vấn người kế tiếp. Kế bên Diệp Tu là Chu Trạch Khải, xem ra thứ tự phỏng vấn là từ dưới lên cao theo thứ hạng.

"Lại một lần nữa trở thành No.1 All-Stars, không biết Tiểu Chu có cảm tưởng gì?" MC không gọi Chu Trạch Khải là đại thần mà gọi bằng Tiểu Chu, kiểu như khá quen thuộc.

"Cái đó cũng hỏi, thì quen rồi thôi!" Ai ngờ Chu Trạch Khải đang chuẩn bị vào mode suy ngẫm, Diệp Tu đã đáp giúp hắn.

Chu Trạch Khải quay đầu nhìn Diệp Tu, hai mắt tròn xoe ngơ ngác, xong im lặng không ý kiến gì.

"Ặc..." MC ú ớ. Chu Trạch Khải cũng quen thật, nhưng người ta không có nói thẳng ra miệng như bố đâu!

Thấy Chu Trạch Khải không ý kiến thêm, MC bèn hỏi câu khuôn sáo thứ hai: "Tiểu Chu có đặc biệt mong muốn được hợp tác với ai không?"

"Hợp cái gì mà tác? Luân Hồi người ta lên tới bốn mạng kìa, tính chia rẽ gia cang nhà người ta hả?" Diệp Tu nói.

"Diệp thần... Anh có thể tạm thời đừng lên tiếng không?" MC nén giận.

"À nhỉ, hai người trò chuyện đi, trò chuyện đi." Diệp Tu nói.

Trò chuyện? Chuyện gì để trò? Ai chuyện trò được với Chu Trạch Khải? MC cầm mic nhìn Chu Trạch Khải, thấy hắn ngậm miệng hết nửa buổi, bèn lặp lại câu hỏi: "Tiểu Chu nghĩ ra chưa? Mong muốn cùng ai hợp tác?"

"Ơm..." Chu Trạch Khải rốt cuộc cũng mở miệng vàng, "Đội bọn tôi... có bốn người."

"Ha ha ha ha!" Diệp Tu cười rộ. MC cắn răng, nhịn không hỏi nữa. Hai tuyển thủ hạng nhất và hạng nhì top ngôi sao, vốn nên hỏi nhiều hơn bình thường vài câu để thể hiện độ hot cao vút của họ, nhưng bây giờ...

"Ok thưa các bạn, giờ chúng ta cùng xem màn Đối Kháng All-Stars năm nay sẽ chia team thế nào!" MC đơ mặt tuyên bố.

Lá Mùa Thu: Chương này miêu tả tâm lý Bá Đồ như miêu tả tâm lý tui vậy đó các bạn… Đọc dòng “Tô Mộc Tranh - tuyển thủ đánh dấu thắng lợi cho Bá Đồ”, tự dưng cảm thấy mắt cay cay nhưng sự thật là tui cũng hông phản cảm Tô Mộc Tranh, còn yêu nàng là khác. Bá Đồ nhà tui bại thê lương dưới tay Luân Hồi nhưng tui cũng hổng hặn Luân Hồi, tui chỉ hặn Diệp Tu. Thấy Diệp Tu là bản năng muốn dìm trước đã, rồi còn ảnh tốt thế nào thế nào thì… ờ tui sẽ im im viết bài ca ngợi. Bá Đồ nhà tui đều là người chính trực, ai mạnh tụi tui sẽ kính như kính anh hùng, não tàn nhưng nhiệt huyết, biết phân đúng sai.
Thể thao mà, có người cười sẽ có người khóc. Hận là một chuyện, kính là chuyện khác.
Tui nghĩ tui giống như Lý Nghệ Bác vậy đó, khi làm việc sẽ giữ trung lập vì đạo đức nghề nghiệp, khi trà trộn vào đám đông đóng vai người xem sẽ không tiếc hô hào đội nhà, và đến thời khắc mấu chốt sẽ đập bàn đứng dậy, quăng hết mặt mũi gào lên Hàn đội Hàn đội Hàn đội, Bá Đồ vô địch!!!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện