Edit & beta: Lá Mùa Thu
"Hứa Bân của Ba Lẻ Một đánh bại Hứa Bân của Vi Thảo?" Phan Lâm lặp lại lời Lý Nghệ Bác.
"Ý tôi hoàn toàn không phải khen Hứa Bân của quá khứ mạnh hơn Hứa Bân của hiện tại. Tôi chỉ muốn nói, kẻ khắc Hứa Bân nhất lại chính là Triều Tịch, nhân vật kị sĩ đã làm nên tổ hợp với anh ta." Lý Nghệ Bác vội vàng giải thích.
"Tôi đã hiểu!" Phan Lâm gật đầu.
Ba Lẻ Một khởi đầu thắng lợi, cả nhà thi đấu hò reo phấn khởi. Đáng buồn thay, trận solo thứ hai, thứ ba và lôi đài đều bị Vi Thảo hốt sạch sành sanh. Hai phần cá nhân kết thúc, Vi Thảo dẫn trước Ba Lẻ Một 4 - 1. Khán giả hết vui nổi, khắp khán đài toàn tiếng thở dài.
Cùng lúc, tin chiến sự truyền về. Đội khách Hô Khiếu dẫn trước đội nhà Nghĩa Trảm 3 - 2, đội khách Bách Hoa dẫn trước đội nhà Hoàng Phong 4 - 1. Ở một sàn đấu được quan tâm không kém khác, đội khách Hưng Hân đạt đến tỉ số dẫn trước ngoạn mục, 5 - 0! Hai phần đấu cá nhân, Hưng Hân không cho Lôi Đình một con điểm nào.
Thời gian nghỉ giữa sân, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác ngồi phân tích tình hình. Chiến đội Ba Lẻ Một vốn đã tụt hậu về thứ hạng, nay càng thêm khó khăn. Lôi Đình tuy mất nhiều điểm nhất trong các đội, nhưng tổng điểm rất cao, tình hình vẫn sáng sủa hơn Ba Lẻ Một.
Trận đoàn đội Ba Lẻ Một vs Vi Thảo bắt đầu trễ hơn nên Phan Lâm và Lý Nghệ Bác tranh thủ thảo luận các trận khác. Trong số đó, Hưng Hân vs Lôi Đình chắc chắn là điểm nóng. Khi nhìn thấy đội hình Hưng Hân, cả hai người đều hoảng hồn.
"Diệp Tu lại không lên sân!" Phan Lâm thảng thốt.
"Không thể nào!" Lý Nghệ Bác buột miệng. Hắn vội vàng lật tài liệu xem. Diệp Tu không góp mặt trong trận đoàn đội lượt trước, mọi người còn hiểu được, vì Khinh Tài thực lực không mạnh, át chủ bài như Diệp Tu nhân cơ hội nghỉ ngơi đôi chút là cần thiết. Hội lão tướng Bá Đồ đánh thay phiên cả vòng bảng cơ mà, trong khi Diệp Tu xấp xỉ tuổi họ, lại lên đánh gần như 100% số trận.
Khi thấy Bá Đồ sắp xếp chế độ thay phiên nghỉ ngơi, mọi người bỗng nhận ra rằng, có khi Diệp Tu không đánh lôi đài là để giảm thiểu hao hụt sức bền. Ở lôi đài, bạn đâu chỉ đối mặt một đối thủ? Chưa kể, đánh xong lôi đài phải vào đoàn đội ngay, dĩ nhiên thời gian nghỉ ngơi không bằng trận đầu solo.
Vòng chung kết đã ở trước mắt, Diệp Tu cần nghỉ dưỡng sức. Do vậy, người ta rất thông cảm khi hắn không lên trận đoàn đội với Khinh Tài. Chỉ có điều trận ấy thua, Hưng Hân mất 5 điểm quá đáng tiếc. Vì thế lượt đấu thứ 35 gặp Lôi Đình càng thêm quan trọng, mọi người cho rằng Diệp Tu sẽ báo danh. Kết quả, hắn cứ không báo. Solo xong, hắn ngoan ngoãn ngồi im trên hàng ghế Hưng Hân, không nhích chân nữa.
Đội hình đấu đoàn của Hưng Hân bao gồm Phương Duệ, Đường Nhu, Tô Mộc Tranh, Kiều Nhất Phàm, An Văn Dật và Ngụy Sâm.
"Cứ để tụi này lo!"
Đó là lời các đồng đội nói với Diệp Tu trong buổi họp bàn chiến thuật. Lượt này Diệp Tu vốn định xuất chiến, nhưng người Hưng Hân lại chẳng biết khi nào đã nhất trí với nhau, đồng loạt ngăn cản hắn.
"Ồ? Không cần tui nữa hả?" Diệp Tu cười.
"Mày không quan trọng tới vậy đâu." Ngụy Sâm phát biểu.
"Vậy cũng tốt!" Diệp Tu gật đầu. Họp bàn kết thúc.
Hưng Hân thì phơi phới, nhưng ngoại giới trông vào mà kinh hoàng. Hai người Phan Lâm và Lý Nghệ Bác bật thốt ngay trên sóng trực tiếp, fan Lôi Đình trên sân nhà cũng xôn xao cả lên. Tâm trạng họ khá phức tạp. Diệp Tu ngồi dưới vốn là tin tốt với họ, nhưng hắn dám làm thế trong trận đấu vô cùng quan trọng này, có phải vì khinh Lôi Đình mình? Có chiến đội nào, dám khinh đấu đoàn với Lôi Đình mình?
Thấy danh sách xuất chiến bên Hưng Hân, Tiêu Thời Khâm cũng phải sửng sốt. Lúc bắt tay đầu trận, hắn còn bảo Diệp Tu "Làm thêm trận nữa nào", Diệp Tu chỉ cười ha ha như từ chối vậy. Hắn cứ ngỡ Diệp Tu chơi trò tâm lý, nhưng hóa ra là từ chối thật! Người ta không góp mặt thì đánh nỗi gì mà chả từ chối?
"Cho bọn họ biết mùi!" Đới Nghiên Kỳ thuộc team cảm thấy bị xem thường. Thế là cô nàng tự thay mặt đội trưởng, đứng phắt dậy động viên sĩ khí mọi người.
"Bình tĩnh!" Tiêu Thời Khâm hoàn hồn, vội khuyên giải toàn quân không nên mang tâm lý đó vào trận. Trình cá nhân Lôi Đình không vượt trội, cái mạnh của họ nằm ở sức phối hợp tác chiến. Mỗi người trong họ là một linh kiện quan trọng của cả bộ máy, chỉ cần một người vì tâm lý bất ổn mà tách rời cả đội, Lôi Đình sẽ chịu tổn thương gấp trăm lần các đội khác.
"Đội trưởng, bọn họ khinh mình!" Đới Nghiên Kỳ méc Tiêu Thời Khâm.
"Đừng nghĩ quá đơn thuần." Tiêu Thời Khâm thấp giọng. Ánh mắt hắn liếc qua hàng ghế Hưng Hân. Dàn tướng sắp ra trận của Hưng Hân cũng đang chuẩn bị bước cuối. Diệp Tu đang đứng giữa bọn họ, dặn dò gì đó rất nghiêm túc.
Không lên đánh, Diệp Tu chắc chắn có cái lý riêng.
Tiêu Thời Khâm nghĩ. Có phải hắn giả vờ khinh địch, dao động tâm lý quân mình? Yếu tố tâm lý chiến chắc chắn tồn tại. Ngoài ra... Tiêu Thời Khâm nhìn đội hình Hưng Hân: Diệp Tu không góp mặt, Đường Nhu thế chỗ hắn trong năm người đầu tiên, và người thứ sáu là Ngụy Sâm. Vâng, Ngụy Sâm, lão tướng có số lần ra trận đếm trên đầu ngón tay suốt vòng bảng ấy.
Có mùi âm mưu ở đây! Việc Hưng Hân thiếu vắng Diệp Tu nằm ngoài dự tính của Tiêu Thời Khâm, xem như đã xáo trộn hoàn toàn kế hoạch
của Lôi Đình. Không thể khinh thường đội hình mới của Hưng Hân, phải nhanh chóng tìm ra phương án chiến thuật!
Tiêu Thời Khâm vắt óc suy nghĩ. Dàn tuyển thủ Lôi Đình đứng chờ khúc sau của câu "đừng nghĩ quá đơn thuần", ai ngờ đội trưởng im luôn, chỉ liếc mãi về phía Hưng Hân thôi.
Đội trưởng đang suy nghĩ.
Người Lôi Đình cũng hiểu điều đó. Kế hoạch ban đầu của họ chắc chắn phải điều chỉnh khi bên địch có thay đổi lớn.
Sáu người Hưng Hân bắt đầu cất bước lên phòng đấu. Tiêu Thời Khâm thôi nghĩ ngợi, gọi các đội viên: "Chúng ta đi."
Thấy sắc mặt Tiêu Thời Khâm nghiêm nghị, các tuyển thủ Lôi Đình không dám chủ quan. Họ ổn định tâm lý cho bản thân đạt đến trạng thái tốt nhất, theo Tiêu Thời Khâm vào trận.
Trận đấu bắt đầu.
Chiến đội Hưng Hân tích cực xông ra giữa bản đồ. Bên phía Lôi Đình, vừa mới vào game, kênh chat đã xuất hiện chỉ thị điều chỉnh chiến thuật từ Tiêu Thời Khâm. Các dòng chat phủ đầy màn hình, trong đó là vô số từ viết tắt chỉ người Lôi Đình mới hiểu. Nếu không đặc biệt nghiên cứu, e rằng chỉ thấy toàn ký hiệu.
Người Lôi Đình đã sớm gạt bỏ tâm lý trả thù sự khinh thường từ đối thủ. Mỗi nhân vật tuân theo lệnh của Tiêu Thời Khâm, bắt đầu thực thi chiến thuật. Song, não Tiêu Thời Khâm vẫn đang không ngừng vận chuyển. Chiến thuật bước đầu đã có, nhưng kế tiếp phải triển khai thế nào, đối thủ sẽ đối phó thế nào, cần linh hoạt chỗ nào, hắn vẫn đang vẽ ra trong đầu. Suy xét kết cấu nghề bên địch, hắn không muốn lược bỏ dù chỉ một khả năng nhỏ nhất.
Nền tảng chiến thuật của Lôi Đình rất cao. Mọi mệnh lệnh mới đều được chấp hành một cách chính xác. Đã vậy, cách họ chấp hành cũng không máy móc. Mỗi một tướng Lôi Đình đều có khả năng đọc hiểu ý đồ chiến thuật của Tiêu Thời Khâm từ các lệnh hắn đưa ra. Họ không phải những con rối dây trong tay hắn. Họ có suy nghĩ riêng, hành động riêng, và tất cả hợp lại thành một chỉnh thể thống nhất. Đó chính là Lôi Đình. Tiêu Thời Khâm càng ít phải ra lệnh trên kênh chat, sức mạnh của quân đoàn Lôi Đình càng thể hiện rõ rệt.
Rất nhanh, đôi bên gặp nhau trên bản đồ. Khi gặp nhau, đội hình hai phe đều không hoàn chỉnh, quả nhiên đều có nhân vật được phái đi vòng, tạm chưa lộ diện.
Trên cả chiến trường va chạm trực diện, lẫn các pha tập kích thêm người, sức chiến đấu mỗi bên đều thể hiện mạnh mẽ. Khán giả theo dõi không chớp mắt. Viễn cảnh Hưng Hân bị Lôi Đình đánh cho sml khi Diệp Tu không lên sân không hề xảy ra như họ tưởng. Một Hưng Hân thiếu vắng Diệp Tu, vẫn đủ sức chiến với Lôi Đình, bắt Lôi Đình không dám chủ quan lơ là.
Trong trận, Tiêu Thời Khâm cảm thấy may mắn vì đã ổn định lòng quân trước trận đấu. Nếu vì tâm lý bất ổn mà đánh ẩu, trận này Lôi Đình ắt phải trả giá lớn.
Đạn pháo ầm ầm đốt cháy chiến trường. Mỗi người đều đánh rất đẹp mắt, đến khi phần thắng dần nghiêng về phía Lôi Đình. Ưu thế chọn bản đồ của đội chủ nhà là một yếu tố cực kỳ quan trọng với một chiến đội thiên về chiến thuật như họ.
Và cuối cùng, Lôi Đình thắng.
Một chiến thắng không quá nhẹ nhàng. Lôi Đình đánh trong âu lo cho đến phút cuối. Khi mọi nhân vật Hưng Hân đều gục ngã, họ chỉ còn sót lại hai người. Trước lúc ấy, họ không dám thả lỏng chút nào. Tình thế phút cuối là hai đánh một, ở trạng thái máu dặt dẹo nếu không tập trung cũng ăn cám ngay, bởi trị liệu đôi bên đều đã chết trận.
5 - 5.
Tỉ số chung cuộc hiện lên màn hình lớn. Tuyển thủ Lôi Đình trong trận, ngoài trận, khán giả dưới sân đều phải thở phào. Rốt cuộc họ vẫn thắng, không bị Hưng Hân càn quét. Tuy trước lượt này, Lôi Đình dẫn trước hạng 8 và 9 tận 10 điểm, nhưng nếu lượt này tạch hết 10 điểm thì đời buồn. Đối thủ sắp tới là ai? Bách Hoa đấy, Luân Hồi đấy! Bách Hoa là đối thủ cạnh tranh trực tiếp, còn Luân Hồi từ lượt trước đã cho mọi người cùng thấy rằng tấm vé hạng nhất cũng không ảnh hưởng việc họ muốn thắng.
Trận chiến kịch liệt giữa Hưng Hân và Lôi Đình so ra lại kết thúc nhanh hơn các trận khác. Trong mắt rất nhiều người, vì thiếu vắng Diệp Tu, Hưng Hân thua đoàn đội là dĩ nhiên. Thế nên kết quả chung cuộc 5 - 5 không hề gây bất ngờ. Xem kết quả trận đang trực tiếp trên tivi kìa! Ba Lẻ Một vừa đánh xong với Vi Thảo, mang về một chiến thắng đoàn đội ngoan cường, giành lấy cho mình 5 điểm vô cùng quý giá.