Toàn Chức Cao Thủ

Thập Lục Diệp


trước sau

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Hại Người Không Mệt đang ở đâu?

Fan Lam Vũ dĩ nhiên biết rõ với góc nhìn Thượng đế, nhưng họ chỉ quan tâm một điều: Tống Hiểu có biết hay không.

Có vẻ như... là không. Đào Lạc Sa Minh không điều chỉnh gì trong hành động, vẫn chỉ cẩn thận từng chút một lần mò giữa rừng, đồng thời xoay chuyển góc nhìn liên tục. Hại Người Không Mệt xuất hiện đúng lúc y quay mặt phía khác, có thể nói quá xui xẻo.

Tuy nhiên, việc y quay qua quay lại không ngừng cũng gây khó khăn cho Mạc Phàm trong việc tìm góc đánh lén. Hại Người Không Mệt nấp đi và lò dò từng bước theo sau Đào Lạc Sa Minh, chầm chậm rút ngắn khoảng cách.

Dưới màn sương mù dày đặc, nhìn thấy đối thủ tức là đôi bên đã ở rất gần, nhưng quá trình tiếp cận của Hại Người Không Mệt vẫn cứ dài dằng dặc. Có đôi lúc không chọn được điểm đặt chân thích hợp, Hại Người Không Mệt còn bị Đào Lạc Sa Minh kéo giãn cự ly mấy lần.

May sao, cậu vẫn thành công bám sát mục tiêu chứ chưa bị bỏ rơi.

Một phút, hai phút...

Một khoảng cách bé tẹo, Mạc Phàm cần đến 2 phút mới rút ngắn được. Cậu rón rén đến vậy là để Tống Hiểu không phát hiện mình. 100% HP vs 28% HP, mọi người cảm thấy dù Mạc Phàm lao lên luôn cũng ăn chắc, nhưng cậu vẫn quyết định tập kích một cách thận trọng.

Đài truyền hình là người đau khổ nhất, vì cứ tiếp tục thế này thì đánh lôi đài tận hai tiếng à? Sao ai vào đánh cũng chơi đúng một kiểu thế kia?

Cơ mà sau 2 phút 41 giây, Mạc Phàm trông có vẻ đã tiếp cận khoảng cách mong muốn. Canh góc nhìn Đào Lạc Sa Minh chuyển sang hướng khác, Hại Người Không Mệt lặng lẽ dùng Thuật Ẩn Thân chui ra, nhanh nhẹn kết ấn.

Thuật Ninja - Ảnh Vũ.

Mười mấy cái bóng Hại Người Không Mệt chớp mắt bao vây Đào Lạc Sa Minh, và cũng từng ấy thanh kiếm ninja vung lên, nhẹ nhàng rơi xuống Đào Lạc Sa Minh như lá trúc rợp trời.

Vũ khí bạc: Kiếm ninja Thập Lục Diệp.

Lúc chế ra món vũ khí bạc này, mọi người đều sửng sốt vì cái tên của nó. Nhân vật ninja số một giới chuyên nghiệp là Lâm Ám Thảo Kinh của chiến đội Yên Vũ có thanh kiếm mang tên Thập Lục Dạ, chỉ khác một chữ với của Hại Người Không Mệt mà phát âm thì giống hoàn toàn.

Tên trang bị là do hệ thống tự đặt, đôi khi các câu lạc bộ cũng xào nấu, diễn giải chúng ra rất ghê gớm nhằm mục đích PR. Kiếm ninja Thập Lục Dạ của Lâm Ám Thảo Kinh có hiệu ứng ẩn gây mù, có lẽ đó chính là ý nghĩa của chữ Dạ trong tên nó. Vậy, Thập Lục Diệp của Hại Người Không Mệt là gì?

Hưng Hân chưa có cơ cấu câu lạc bộ vững chắc như các chiến đội lớn. Mỗi ngày lo train, lo đánh giải là tất cả những gì họ làm, còn khâu khác như PR thì chưa chuyên nghiệp. Thỉnh thoảng các đơn vị tài trợ sẽ thúc đẩy quảng cáo, nhưng một nhân vật ít slot ra trận như Hại Người Không Mệt thì khỏi mơ đi.

Và cũng vì Hại Người Không Mệt ít slot đánh, thuộc tính cụ thể của Thập Lục Diệp chưa được quá nhiều người biết. Lúc này, cậu lặng lẽ xuất hiện bằng Thuật Ẩn Thân, sử dụng Ảnh Vũ bao vây mục tiêu, mười mấy thanh kiếm ninja bồng bềnh hạ xuống, lả tả như một trận gió cuốn lá bay.

Thập Lục Diệp? Đó là lý do của cái tên này sao?

Khán giả có thể không liên tưởng quá xa, nhưng bình luận viên trên tivi nhạy bén cỡ nào? Họ nhanh chóng tìm thấy đề tài để chém phần phật về Hại Người Không Mệt.

"Thập Lục Diệp!" Phan Lâm gào to. Giữa tiếng gào của hắn, kiếm trong tay Hại Người Không Mệt buông rơi như một trận mưa lá, sau đó máu tươi nhuộm đỏ màn hình...

"Trúng hết!" Phan Lâm tiếp tục gào.

Nói thật, có phải trúng hết hay không cũng chưa ai biết chắc, chỉ là kiếm chém máu văng tung tóe đến mức ngập mắt, cho dù trong game cũng hiếm thấy cảnh một mớ bóng Ảnh Vũ đâm trúng mục tiêu cùng lúc thế này. Muốn thực hiện được, không phải chỉ cần mục tiêu thiếu phòng bị là đủ. Kể cả khi đánh cọc gỗ, bảo người chơi khiển từng ấy bóng với góc nhìn khác nhau hoàn toàn cũng không phải chuyện dễ. Game Vinh Quang không cho phép các nhân vật đi xuyên hoặc đứng chồng vào nhau, người cùng đội chỉ miễn sát thương chứ vẫn có khả năng chặn đường, tính luôn cho cả bóng. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Ảnh Vũ đâm trúng mục tiêu hoành tráng như thế, ngoài việc Tống Hiểu không phòng bị còn phải kể đến trình cá nhân Mạc Phàm quá đỉnh.

"Đẹp!" Lý Nghệ Bác hét lên phụ họa Phan Lâm. Tổ ghi hình thì hơi đấu tranh tâm lý, vì cảnh quá đẹp nhưng cũng quá máu me. Cơ mà cảnh máu me đó xảy ra rất nhanh, tổ ghi hình chưa kịp quyết định có nên chiếu chậm hay không thì nó đã kết thúc. Máu bắn vào màn hình, máu tung tóe giữa không, máu vẩy loạn trên đất, nhiều như hoa rơi lá rụng, khung cảnh thê lương mà đẹp đẽ vô cùng.

Mọi người đang thầm khen Mạc Phàm tập kích quá tuyệt vời, Đào Lạc Sa Minh ôm theo vết thương đột nhiên giơ hai tay xoay một vòng tròn. Một luồng kình khí rất lạ mắt với khí công sư xuất hiện giữa hai tay y. Cây cối, cành lá xung quanh
đều cuốn theo lực xoay của hai bàn tay, hút vào trung tâm. Mười mấy cái bóng Hại Người Không Mệt vây quanh Đào Lạc Sa Minh cũng bắt đầu lay động.

Lốc Xoáy Cuốn Tròn!

Có người lập tức nhận ra đây không phải kỹ năng khí công sư, mà là chiêu nhu đạo cùng hệ Vật Lộn! Đại chiêu level 70, lợi dụng lực hướng tâm của động tác xoay tròn, bắt mọi mục tiêu trong phạm vi phải cuốn vào hai tay mình.

Mười mấy cái bóng Hại Người Không Mệt, bao gồm cả tâm Ảnh Vũ, trong nháy mắt liền rơi vào khống chế của Đào Lạc Sa Minh. Chụp bắt luôn là hiệu ứng mạnh nhất toàn Vinh Quang mà.

Giữa lốc xoáy, Đào Lạc Sa Minh phi thân nhảy lên, hai cánh tay vẫn cứ xoáy tròn khi cơ thể lơ lửng giữa trời. Luồng khí y tạo ra nhấc theo đám bóng Hại Người Không Mệt chầm chậm rời khỏi mặt đất...

Ầm!

Một tiếng vang nặng nề giữa rừng rậm. Lốc Xoáy Cuốn Tròn vốn không có hiệu ứng âm thanh ghê rợn đến thế, nhưng hiệu quả của đại chiêu chỉ một level được Đào Lạc Sa Minh ép trên vũ khí này thật quá kinh người, vì hắn thành công gom mười mấy nhân vật vào cùng nhau...

Nếu chỉ có một mục tiêu, người cast chiêu sẽ giữ chặt lấy và nhảy lên cao, vặn ngược cho rơi xuống để tạo sát thương lớn hơn. Lúc này mục tiêu quá nhiều, Lốc Xoáy Cuốn Tròn level 1 như không cuốn nổi, nhảy một phát mà lảo đảo. Đã vậy, mục tiêu bị cuốn không phải khống chế bằng tay mà bằng kình khí nên càng khỏi nói đến việc vặn hất gì cả. Đào Lạc Sa Minh phi thân lên cao chưa bao lâu đã rơi thẳng xuống, kéo mười mấy Hại Người Không Mệt theo cùng.

Cả hội Hại Người Không Mệt nặng quá bay không nổi, vặn không nổi nên sát thương phải chịu khá thấp, nhưng vì có hiệu ứng chụp bắt, kiểu gì cũng không thoát nổi bàn tay Đào Lạc Sa Minh.

Ầm ầm ầm ầm... Ầm!

Mười mấy Hại Người Không Mệt rơi xuống đất trước, nối đuôi là Đào Lạc Sa Minh mang theo kình lực Lốc Xoáy Cuốn Tròn, phát sinh tiếng rơi nặng nhất. Sóng xung chấn khuếch tán, hất văng hội Hại Người Không Mệt tứ tung bốn phía.

Nhà thi đấu đã yên lặng suốt một lúc lâu, giờ mới vỡ òa trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

"Tống Hiểu vẫn luôn phòng bị!" Lý Nghệ Bác nhận xét.

"Tống Hiểu luôn tập trung chú ý, Mạc Phàm mới tập kích thành công một hit đã bị anh ấy phá tan kế hoạch." Phan Lâm nói.

"Đúng vậy!" Lý Nghệ Bác tiếp lời, "Lốc Xoáy Cuốn Tròn ra chiêu không nhanh, nhưng Đào Lạc Sa Minh có thể dùng ngay trong tích tắc, chứng tỏ đã dự đoán từ trước. Từ giây đầu tiên Ảnh Vũ xuất hiện, anh ta đã tính toán và hành động rồi. Ảnh Vũ quá hoàn hảo, anh ta né không kịp nên đành ăn dame và tranh thủ ra chiêu Lốc Xoáy Cuốn Tròn!"

"Lốc Xoáy Cuốn Tròn ra chiêu thì chậm chứ sức chụp bắt rất mạnh, Hại Người Không Mệt có cho bao nhiêu bóng đánh trúng Đào Lạc Sa Minh đi nữa cũng không ngắt chiêu được." Phan Lâm bổ sung.

"Phải, bằng việc cố ăn Ảnh Vũ, Tống Hiểu đã thành công phá tan thế tấn công của Mạc Phàm." Lý Nghệ Bác nói.

"Khả năng phòng ngự của tuyển thủ Lam Vũ thật sự rất khủng..." Phan Lâm nói.

Kẻ tung người hứng, họ phân tích pha vừa rồi rất mượt. Không những thế, hai tuyển thủ còn không thả chậm nhịp đánh nên bình luận viên càng high hơn. Mạc Phàm kế đó phản ứng cực nhanh, vừa bị Lốc Xoáy Cuốn Tròn thả cả hội Hại Người Không Mệt úp ngửa xuống đất thì lập tức khiển cho đứa bò đứa toài, chạy tán loạn khắp nơi.

Nhất thời, Tống Hiểu khó lòng phân biệt cái bóng nào đang giữ tâm Ảnh Vũ, nhưng dù phân biệt được cũng vô ích, bởi tâm Ảnh Vũ có thể thay đổi dễ dàng. Mạc Phàm vô cùng nhạy bén, tranh thủ ngay khoảng trống này để trốn chạy.

Phụt phụt phụt phụt....

Khi tâm Ảnh Vũ bứt ra một khoảng cách, các bóng khác tức thì tan thành mây khói. Hại Người Không Mệt lẩn vào rừng sương dày đặc. Quá nhiều bóng, Tống Hiểu nhìn không ra đâu là người thật.

Do đó tuy đã chuồn đi, nhưng thực tế Hại Người Không Mệt vẫn ở sau lưng y.

Một lần nữa, cậu lao lên!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện