Dịch bởi Lá Mùa Thu"Ê ê, làm gì đó?" Bánh Bao ầm ĩ trên kênh chat. Không lảm nhảm nhiều bằng Hoàng Thiếu Thiên, nhưng thế này đã là quá lắm mồm với các tuyển thủ khác. Là một tân binh, thường người ta sẽ cẩn thận từng bước, tập trung mà đánh còn không kịp, có ai liến thoắng không ngừng như ku cậu?
Bánh Bao không chỉ lải nhải, còn toàn lải nhải về những thứ rất bó tay. Mấy chuyện lấy nhiều đánh ít có gì ghê gớm trong thi đấu đâu, thế mà ku cậu hùng hồn chỉ trích như đúng rồi. Lam Vũ đột ngột chuyển mục tiêu focus, cắt đứt mối liên kết giữa ku cậu và Diệp Tu, thế là ku cậu tức giận hò hét như thể Lam Vũ đang làm chuyện thất đức lắm vậy.
"Rốt cuộc mấy người muốn sao?" Bánh Bao kêu lên.
Người Lam Vũ đách buồn để ý. Ba nhân vật quay sang đánh Bánh Bao.
Song, trọng điểm chắc chắn vẫn nằm ở người thực thi chiến thuật Box-1: Hoàng Thiếu Thiên, hiện đang kèm giữ Diệp Tu.
"Qua nổi ải tui không?" Hoàng Thiếu Thiên cũng gõ chữ khí thế chứ chẳng rảnh tay. Bánh Bao lải nhải về những nội dung kỳ lạ thật đấy, nhưng khó thể nào giành đất diễn của một Hoàng Thiếu Thiên với lượng chat áp đảo.
"Lèm bèm." Diệp Tu chỉ trả lời hai chữ ngắn gọn. Quân Mạc Tiếu lách mình, định lướt khỏi Dạ Vũ Thanh Phiền. Hoàng Thiếu Thiên phản ứng cực nhanh, Dạ Vũ Thanh Phiền quay lưng, vung kiếm, Đâm Ngược Gió!
Đâm Ngược Gió vốn đi thành vòng cung, nay xuôi theo cơ thể mà ra chiêu dưới thao tác của Hoàng Thiếu Thiên, biến thành một đường dẹp ngang giữa không trung, kéo giãn một khoảng cách không nhỏ.
Nhảy lùi.
Quân Mạc Tiếu không những không thoát, còn bị Dạ Vũ Thanh Phiền ép phải lùi một bước.
Ầm ầm ầm.
Đạn pháo từ đâu ập xuống.
Tô Mộc Tranh không lo cứu viện Bánh Bao đang gặp nguy hiểm mà lại chĩa nòng pháo về phía Dạ Vũ Thanh Phiền.
2v1 và 3v1.
Muốn trao đổi? Hay muốn hỗ trợ Diệp Tu thoát thân?
Khán giả cảm thấy rất khó hiểu, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác cũng không dám phán bừa. Trận đoàn đội Hưng Hân vs Lam Vũ đêm nay thay đổi tiết tấu khá nhanh. Hiếm thấy chính là, Lam Vũ đánh rất tích cực. Họ chủ động lao lên chứ không chơi phòng ngự phản công như mọi khi.
"Có phải vì chọn Bao Vinh Hưng làm mục tiêu nên chủ động tấn công sẽ ưu thế hơn?" Hai bình luận viên chỉ có thể suy đoán.
Chiến trường diễn ra ở hai nơi, nhưng camera lại chuyển đến một nhân vật không tham gia chiến đấu.
Hải Vô Lượng.
Hải Vô Lượng của Phương Duệ.
Zâm zâm chạy vòng ra sau, bị Lam Vũ phát hiện mà không vạch trần, im im phá hoại kế hoạch, Phương Duệ vẫn chưa chịu bỏ cuộc. Hắn tiếp tục di chuyển kéo giãn góc độ, chết sống cũng phải mượn sức bão để chơi Lam Vũ.
"Phương Duệ sao mà... hơn thua không đáng nhỉ..." Thấy Hải Vô Lượng ngoan cố tìm góc tấn công, Phan Lâm nhận xét.
Nhưng Lý Nghệ Bác không tiếp lời. Trong một trận đấu quan trọng thế này, tuyển thủ vừa dày kinh nghiệm lại xảo trá như Phương Duệ sẽ hơn thua vớ vẩn ư?
Chắc chắn là có ý đồ gì đó. Lý Nghệ Bác dõi mắt theo hướng Phương Duệ di chuyển.
Lý Nghệ Bác mà còn nghi ngờ, Dụ Văn Châu dĩ nhiên càng để tâm.
Cục diện phân chia khá rõ rệt: Hoàng Thiếu Thiên Box-1 Diệp Tu, Tô Mộc Tranh chọn giúp Diệp Tu, dẫn đến Hoàng Thiếu Thiên phải lấy một địch hai, coi như thành Box-2. Có điều, Dạ Vũ Thanh Phiền là kiếm khách tay ngắn, Mộc Vũ Tranh Phong tay dài, chạy tới chạy lui nã pháo từ xa, chủ động tấn công Dạ Vũ Thanh Phiền chứ không phải hắn cố tình giữ chân cô. Pha Box-2 này hơi thiếu chuẩn, vì Tô Mộc Tranh thích đi hay thích đổi mục tiêu đều được, Hoàng Thiếu Thiên đều không thể cản.
Điều duy nhất hắn có thể làm, là cố gắng cản trở Diệp Tu. Mục đích của hắn cũng chỉ đến thế mà thôi.
Lấy một địch hai, đối thủ còn từng là cặp đôi hợp tác tốt nhất, khó khăn thế nào ai cũng biết. Nhìn những gì Hoàng Thiếu Thiên đang làm, vô số khán giả chợt nhớ tới hiệp một, khi cựu đội trưởng Lam Vũ - Ngụy Sâm - một mình cầm chân hai người.
Một mình hắn, cầm chân Dụ Văn Châu và Lư Hãn Văn.
Vì nhiệm vụ ấy, cuối cùng Ngụy Sâm đã hi sinh. Hắn tử trận, còn Hoàng Thiếu Thiên sẽ ra sao?
Hoàng Thiếu Thiên khác lắm, bởi Hoàng Thiếu Thiên không hề có ý định liều chết níu giữ hai tướng địch. Hắn chỉ muốn cản đường Quân Mạc Tiếu. Hỏa lực của Mộc Vũ Tranh Phong nếu không quấy nhiễu mục đích này, hắn chẳng buồn quan tâm.
Tập trung hoàn toàn, nhắm đến một mục tiêu duy nhất.
Dù người quấy rối là Tô Mộc Tranh hay ai khác, hắn cũng không cần biết.
Mức độ tập trung đó làm Dụ Văn Châu cũng phải bất ngờ. Thật ra anh không cảm thấy pha Box-1 này sẽ kéo dài quá lâu, vì mọi tướng Lam Vũ đều đang focus Bánh Bao Xâm Lấn, Hưng Hân rất rảnh tay, tha hồ chăm sóc Hoàng Thiếu Thiên.
Mọi việc diễn ra hệt như dự đoán: Tô Mộc Tranh quyết định chuyển sang phá Box-1 của Lam Vũ.
Có ai ngờ rằng, Hoàng Thiếu Thiên lại cứng đến vậy?
Cơ hội hiếm, không thể bỏ lỡ!
Toàn đội Lam Vũ có cùng ý nghĩ. Họ dồn sức tấn công Bánh Bao Xâm Lấn. Bị vây khốn, Bánh Bao hết lải nhải nổi. Ku cậu lăn lông lốc như cún, trông rất tội nghiệp, cơ mà mãi không chết!
Khó xơi quá đi!
Các tuyển thủ Lam Vũ xoay góc nhìn sang một nhân vật Hưng Hân khác.
Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật.
Khi đồng đội không thể lo cho Bánh Bao, sức trị liệu của Tay Nhỏ Lạnh Giá là cứu viện lớn nhất cho ku cậu.
Không bị bất kỳ ai quấy rầy, mục tiêu cần cứu chữa chỉ có một, bản thân lại xuất sắc trong việc nắm bắt thời cơ, đây có thể nói là tình huống tuyệt vời để An Văn Dật đạt đến trình trị liệu cấp thần. Nhân vật Tay Nhỏ Lạnh Giá của cậu sở hữu khả năng trị liệu bùng nổ, đắp nặn nên một cái Bánh Bao cứng như sắt đá.
Lam Vũ không thể không điều chỉnh chiến thuật tí chút. Theo lệnh của Dụ Văn Châu, Trịnh Hiên bắt đầu xử lý Tay Nhỏ Lạnh Giá. Tuy cùng là nghề đánh xa, chuyên gia đạn dược có tiết tấu tấn công nhanh hơn thuật sĩ nên
cũng thích hợp với vai trò đàn áp quân y hơn.
Thương Lâm Đạn Vũ xoay nòng súng về phía Tay Nhỏ Lạnh Giá, bỗng phát hiện tầm bắn không đủ. Hết cách, hắn đành nhích lên cao hơn. Bắt buộc phải cản Tay Nhỏ Lạnh Giá bơm máu, vì nếu không thì hiệu suất tấn công của ba tướng Lam Vũ giảm mạnh, áp lực đổ lên đầu Hoàng Thiếu Thiên sẽ rất lớn. Hoàng Thiếu Thiên đang đối mặt với hiểm họa tứ phía, bọn họ không được để hắn uổng công vô ích.
Thương Lâm Đạn Vũ nhích lên, Tay Nhỏ Lạnh Giá nhích xuống.
An Văn Dật phát hiện ý đồ địch, bèn lùi về sau tránh khỏi tầm bắn.
Trịnh Hiên cực chẳng đã, nhích thêm miếng nữa. Dụ Văn Châu vừa nhìn thấy, lập tức giật thót trong lòng. Anh vội xoay góc nhìn ra sau...
Pháo Gầm!
Hải Vô Lượng ra chiêu. Kình khí bay giữa gió bão trông rất mờ nhạt, nhưng tốc độ thì cực nhanh. Như hòa cùng một thể với gió, kình khí phủ lấp cả người Thương Lâm Đạn Vũ. Thương Lâm Đạn Vũ bị hất văng ra ngoài.
Dụ Văn Châu lúc này muốn nhắc cũng đã muộn.
Anh không hề lơ là sự tồn tại của Phương Duệ. Chẳng qua, vị trí cũ không giúp Phương Duệ đe dọa đội hình Lam Vũ, nên Dụ Văn Châu định làm hệt như trước đó, vờ bỏ quên và im hơi lặng tiếng phá hủy kế hoạch của hắn. Để phối hợp, Lam Vũ phải xem Phương Duệ như vô hình.
Mục sư An Văn Dật đã thay đổi sự cân bằng này.
Vị trí đứng và hành động lùi về sau của Tay Nhỏ Lạnh Giá làm Trịnh Hiên chưa kịp nghĩ ngợi thấu đáo đã cho Thương Lâm Đạn Vũ cất bước đuổi theo, Phương Duệ chẳng cần di chuyển cũng có ngay con mồi trong tầm bắn thuận gió.
Mọi sự khác biệt chỉ diễn ra trong mấy bước chân, cộng thêm màn dụ tình từ An Văn Dật.
Cả Dụ Văn Châu cũng không kịp nhận ra vấn đề.
Thương Lâm Đạn Vũ bị Pháo Gầm đánh văng. Vì sức gió, hiệu ứng hất văng mạnh hơn hẳn bình thường, Thương Lâm Đạn Vũ bay luôn ra khỏi vùng bão.
Trước khi chuyển qua chăm sóc Tay Nhỏ Lạnh Giá, Thương Lâm Đạn Vũ vẫn đang focus Bánh Bao Xâm Lấn. Hắn đột nhiên gián đoạn, thế tấn công của Lam Vũ xuất hiện khoảng trống, Bánh Bao Xâm Lấn lập tức lăn mình vài vòng, chui khoảng trống tẩu thoát.
Lưu Vân giương kiếm đuổi theo, Bánh Bao Xâm Lấn quay đầu cho ngay một cục gạch.
"Hồi mã gạch!"
Còn hú hét nữa chứ! Chả biết có phải vì tiếp xúc với Hoàng Thiếu Thiên quá sớm nên nhiễm bệnh, Bánh Bao cũng thích vừa xài chiêu vừa gọi tên. Mỗi tội đánh giải chuyên nghiệp không cho nói mà bắt gõ chữ, chán vãi!
Quả "hồi mã gạch" quý ở bất ngờ, vậy mà Lư Hãn Văn phản ứng level siêu nhân, vẹo đầu né qua, kiếm trong tay vẫn không dừng lại. Như chưa đủ thần thánh, cậu còn kịp nhìn hành động của Sách Khắc Tát Nhĩ và thay đổi một tí thế đi của kiếm.
"Há há, sợ rồi chứ gì?" Bánh Bao nhìn thấy, phởn chí lao lên định bật ngược.
Ku cậu nào biết đây là khoảng trống Lư Hãn Văn cố tình để lộ. Khoảng trống này không phải nhích ra cho Bánh Bao, mà cho Sách Khắc Tát Nhĩ đằng xa cơ!
Lục Tinh Quang Lao!
Mấy cột sáng chụp xuống, Bánh Bao vội nhảy né. Hết kịp!
"Thả tui ra!" Bánh Bao khóc lóc. Bị chụp lồng rồi, sắp đem hấp rồi!
Dụ Văn Châu quyết định rất nhanh trong pha rối ren vừa rồi. Anh tạm thời bỏ sát thương, chọn Lục Tinh Quang Lao để nhốt Bánh Bao. Lam Vũ như thể muốn ngưng đọng thời gian, bỏ cái Bánh Bao te tua vào tủ lạnh, chờ giải quyết mối đe dọa bên ngoài xong mới chén tiếp...
Mối đe dọa đó là Hải Vô Lượng.
Đóng vai người vô hình suốt từ đầu trận, lúc này Hải Vô Lượng xuất hiện lẫm liệt như người nhà trời. Hắn đã chiếm được ưu thế áp đảo nhờ thuận chiều gió, kình khí của hắn được bão tố buff rất mạnh. Kết thúc hit Pháo Gầm hất bay Thương Lâm Đạn Vũ, Hải Vô Lượng quay sang Sách Khắc Tát Nhĩ.
Dụ Văn Châu không chút nào luống cuống. Sách Khắc Tát Nhĩ cũng di chuyển, duy trì góc độ với Hải Vô Lượng.
Vì sao Phương Duệ khăng khăng phải chọn đúng góc mới đánh? Hắn muốn chờ đến max buff mới chịu? Không đâu, sự thật là nếu tấn công từ xa vuông góc với chiều gió, kình khí sẽ bị gió thổi tan nát, đừng mơ bay tới chỗ đối thủ.
Phương Duệ biết rõ điều đó. Còn Dụ Văn Châu? Chỉ hơn, không kém.
Bởi đây là bản đồ sân nhà Lam Vũ, và đội hình Lam Vũ thì không thiếu khí công sư.
Chính vì vậy mà Dụ Văn Châu mới dám chơi liều khi thấy Hải Vô Lượng vòng ra sau lưng mình. Anh thuộc nằm lòng cái lợi và hại mà bão tố mang đến cho một khí công sư. Thương Lâm Đạn Vũ bị hất văng là chuyện bất ngờ, nhưng nếu Phương Duệ muốn làm tương tự với Sách Khắc Tát Nhĩ, Dụ Văn Châu sẽ không để hắn đắc ý thêm lần nữa.