Dịch bởi Lá Mùa Thu
Hưng Hân nghênh chiến Bá Đồ trên sân nhà, trận đầu lôi đài Diệp Tu vs Tần Mục Vân đã vào tải bản đồ, mà nhà thi đấu vẫn chưa lắng xuống. Đề tài xôn xao của khán giả lại không nằm ở trận đấu. Fan Hưng Hân cười nhạo Hàn Văn Thanh không dám xuất chiến, fan Bá Đồ ôm cục nhục quá nặng mà quên luôn tướng nhà mình đang trong trận. Đáng thương cho Tần Mục Vân, đã vô hình nay còn vô hình hơn.
Đến tận khi trận đấu bắt đầu.
Hình chiếu 3D của Âm 9 Độ xuất hiện trên sân, trên màn hình, trên tivi, fan Bá Đồ lúc này mới nhớ ra: Hàn Văn Thanh không lên đánh, nhưng Bá Đồ vẫn chiến chứ đâu có nghỉ?
"Cố lên!"
Tiếng gào thét bùng phát từ khu vực khán đài dành cho fan đội khách, cũng tức là fan Bá Đồ.
Khí thế bừng lên như lửa dữ, fan Hưng Hân giật nảy mình.
Chiến đấu với fan Bá Đồ là sở trường của fan Gia Thế. Tuy có một lượng fan Gia Thế chuyển sang làm fan Hưng Hân, nhưng số này không nhiều. Fan Hưng Hân muốn đối đầu với Bá Đồ? Hơi bị khó, hồi vòng bảng đã thấy rõ rồi.
Thế nhưng bây giờ là vòng chung kết. Vòng chung kết, một mất một còn đấy. Hưng Hân là một chiến đội mới, đang nỗ lực làm nên kỳ tích. Nghĩ đến đó, fan Hưng Hân lập tức nhiệt huyết dâng trào.
Đây là sân nhà tụi tao, Bá Đồ tụi bây đòi áp đảo à?
Tướng trong trận chưa va chạm, quân ngoài trận đã húc nhau ầm ầm.
Bản đồ tải xong, hai nhân vật bắt đầu di chuyển. Bản đồ Hưng Hân chọn cho đêm nay có tên Lâu Đài Thatcher, cũng là một tấm bản đồ cắt từ Thần Chi Lĩnh Vực mênh mông, địa hình phong phú phức tạp. Phía Tây có hồ, phía Đông có khu rừng nhỏ, chính giữa là một tòa lâu đài hai tầng một hầm, ngoài ra có thêm các kiến trúc khác như cối xay gió, vườn hoa xung quanh lâu đài.
Điểm spawn nằm ở hai đầu Nam và Bắc. Hai nhân vật chọn di chuyển thẳng một đường, rất nhanh tiếp cận khu vực giữa bản đồ. Tuy nhiên, vì tòa lâu đài chễm chệ ngay đó nên chẳng ai nhìn thấy ai.
Âm 9 Độ của Tần Mục Vân từ phía Bắc đi tới, đụng mặt sau lâu đài. Y có vẻ không xa lạ gì với bản đồ này khi thuần thục chui vào một góc tường, mượn các chi tiết bệ cửa sổ, cột đá để nhảy lên cao. Chẳng mấy chốc, Âm 9 Độ đặt chân lên nóc lâu đài, tầm nhìn thoáng đãng hẳn.
Y nằm sụp xuống, tìm một vị trí thích hợp mới bắt đầu quan sát.
Tầm nhìn hướng về phía Nam, nhưng không thấy bóng ma nào.
Theo tốc độ di chuyển, nếu Quân Mạc Tiếu cũng chọn đi thẳng thì lúc này ắt phải có mặt rồi mới đúng.
Nhưng không thấy là không thấy.
Cánh trái? Cánh phải? Hay là...
Một cách vô thức, Tần Mục Vân hạ thấp góc nhìn thêm chút ít.
Lâu đài không phải để nhìn cho vui, người chơi hoàn toàn có thể tiến vào bên trong. Nếu Quân Mạc Tiếu cũng đi thẳng trục giữa như Âm 9 Độ, hắn có thể vào lâu đài bằng cửa chính trong lúc Âm 9 Độ nhảy lên nóc.
Lâu đài cũng có cửa sau nhưng Tần Mục Vân không chọn vào trong. Nghề của y là thiện xạ, khu vực trống trải sẽ dễ cho y hành sự hơn. Chạm trán với đối thủ trong nhà không phải lựa chọn hay.
Chắc có lẽ vì vậy, Diệp Tu mới chui vào lâu đài?
Tần Mục Vân vừa nghĩ vừa định khiển Âm 9 Độ, bỗng nhiên...
Ầm!
Hình như có tiếng nổ đâu đây? Không rõ lắm, nhưng rất nhanh sau đó, tiếng nổ lan đến dữ dội sát bên Âm 9 Độ. Chính xác hơn, là phía dưới y.
Ào!
Âm 9 Độ leo nóc nhà, Quân Mạc Tiếu chui vào nhà, chơi luôn một quả pháo bắn thủng nóc cho y văng đi.
Tần Mục Vân phản ứng cực nhạy, vừa thấy sóng khí sản sinh từ vụ nổ thì lập tức khiển Âm 9 Độ nhảy luôn sang bên, đồng thời ném xuống lỗ hổng kia một quả lựu đạn.
Quân Mạc Tiếu đang đứng dưới lâu đài, ôm Ô Thiên Cơ ngắm nhìn kiệt tác mình tạo ra phía trên, bỗng thấy lựu đạn rơi xuống giữa trời khói đen cuồn cuộn.
Đoàng! Ầm!
Lựu đạn bị Diệp Tu bắn nổ. Với người chơi bình thường, nếu xuất thần mà ra được một pha như thế sẽ tự khâm phục mình cả buổi, nhưng Diệp Tu lại làm một cách tự nhiên như hơi thở vậy.
Quả lựu đạn không phải là mối đe dọa lớn nhưng vẫn khiến Diệp Tu kiêng dè. Hắn không khiển Quân Mạc Tiếu giương Chong Chóng Máy chui khỏi lỗ thủng nóc nhà để truy sát Âm 9 Độ, vì e ngại khả năng bị y núp lùm úp sọt.
Hắn bèn chuyển hướng sang cửa sổ bên cạnh. Ô Thiên Cơ đâm vỡ cửa sổ, Quân Mạc Tiếu phi thân nhảy ra.
Hắn không để mình rơi hai tầng xuống đất. Vừa lao ra ngoài, kiếm ninja đã rút khỏi Ô Thiên Cơ, cắm lên vách tường, hắn nhanh chân đạp lên thanh kiếm kia, nhảy lên và rút ra...
Diệp Tu rất thạo kỹ thuật dùng kiếm ninja leo vách tường. Loạt động tác từ lúc phá cửa sổ đến lúc leo lên được hắn thực hiện rất mượt, khán giả xem không chớp mắt. Động tác leo của hắn rất dứt khoát, nhấp người mấy lần đã vọt lên nóc lâu đài, lại lập tức lộn một vòng tìm chỗ che chắn, cả quá trình không gây một tiếng động nào.
Hắn im lặng thò đầu ra nhìn.
Không thấy ai!
Bất ngờ là Âm 9 Độ không có ở đây. Tần Mục Vân không núp gần lỗ thủng để đánh lén.
Ngoài dự đoán, nhưng Diệp Tu không mất thời gian nghĩ ngợi. Hắn nhanh chóng xoay góc nhìn, quét qua vài vị trí đặc biệt trên nóc nhà. Từ lúc Quân Mạc Tiếu nã pháo bể nóc tới lúc phá cửa sổ ra ngoài, leo lên tới đây, tổng cộng tốn
5 giây. Thời gian đó đủ cho Âm 9 Độ di chuyển đến những vị trí nào, Quân Mạc Tiếu kỹ lưỡng quan sát từng điểm.
Vẫn không thấy, vậy chỉ còn hai khả năng.
Một là nhảy thẳng xuống phía sau lâu đài. Quân Mạc Tiếu mới leo lên từ mặt sau chứ đâu? Loại!
Hai là, Âm 9 Độ đã xuống bên trong lâu đài từ lỗ hổng kia.
Tỉnh táo, kín đáo và cực giỏi trong nghề chọn điểm di chuyển, đó là ấn tượng của Diệp Tu về Tần Mục Vân, người thứ năm luôn tác chiến bên cạnh Tứ đại Thiên vương Bá Đồ.
Cực giỏi nghề chọn điểm di chuyển?
Diệp Tu giật nảy mình. Bất chấp tất cả, Quân Mạc Tiếu vội lăn một vòng sang bên.
Đoàng!
Có âm thanh giòn tan vang lên.
Không như phát pháo bắn cho gạch ngói tan nát lúc nãy của Quân Mạc Tiếu, lần này chỉ là một viên đạn xuyên thủng nóc nhà, thẳng tới trời cao.
"Ồ!!"
Đi kèm phát súng này là tiếng ồ lên thán phục của khán giả.
Sở hữu góc nhìn Thượng đế, khán giả đã sớm biết hành động nhảy hố của Âm 9 Độ khi Quân Mạc Tiếu còn đang leo tường. Tương tự với cách Quân Mạc Tiếu biết chắc chắn Âm 9 Độ ở đâu, nòng súng Âm 9 Độ cũng nhắm thẳng vào vị trí Quân Mạc Tiếu bên trên trong ánh nhìn kinh ngạc của mọi người.
Sao biết hay vậy?
"Tính toán quá chính xác." Trước đó, khi Quân Mạc Tiếu nã pháo đúng chỗ Âm 9 Độ nằm trên nóc nhà, Lý Nghệ Bác đã từng nhận xét. Ban đầu tiến vào lâu đài, Quân Mạc Tiếu đã đi đến một vị trí đặc biệt. Ở đó, hắn thoáng thấy Âm 9 Độ nhảy bệ cửa sổ lên trên.
Đương nhiên, Diệp Tu không phải ăn may. Biết rõ mặt sau lâu đài có nhiều điểm tựa cho phép nhân vật nhảy lên, hắn đã tìm sẵn điểm quan sát bên trong lâu đài. Từ đó, hắn khoanh vùng khu vực nóc nhà khả nghi.
Vị trí Diệp Tu khoanh vùng chính là vị trí Tần Mục Vân tìm đến, thế nên hắn bắn trúng chóc.
Tương tự, Tần Mục Vân cũng đoán được hành động của Diệp Tu. Hắn biết đâu là điểm tốt nhất để đề phòng tập kích từ vị trí cũ mà mình ẩn nấp, vì thế hắn cũng bắn đúng chỗ luôn.
Cuộc đối đầu đỉnh cấp, những suy luận đỉnh cấp. Nếu hai người không có trình di chuyển hàng đầu, không biết chọn vị trí đẹp nhất, thì những suy luận kia sẽ chệch hướng hoàn toàn.
Đó cũng chính là nhận xét của Lý Nghệ Bác, nên khi Âm 9 Độ bắn đúng chỗ Quân Mạc Tiếu, không ai cần giải thích thêm. Điều làm khán giả kinh ngạc là phát súng của Âm 9 Độ trượt mục tiêu. Y bắn tỉa thất bại, vì pha lăn mình của Quân Mạc Tiếu thật quá bất ngờ.
"Sao anh ấy biết nhỉ?" Phan Lâm ngớ ngẩn hỏi Lý Nghệ Bác.
"Chắc tại Diệp Tu tính còn xa hơn..." Lý Nghệ Bác gượng gạo trả lời, không biết rằng mình đã chó ngáp phải ruồi. Quả thật, cú né hiểm của Quân Mạc Tiếu đến từ suy đoán tức thời. Đoán kịp và né kịp là do hắn phản ứng quá nhạy, nhưng may mắn cũng góp phần không nhỏ.
Hai phát bắn là hai pha đổi chỗ giữa thợ săn và con mồi, bên trong bao hàm cả thao tác đẹp mắt lẫn đấu trí sâu xa. Cái trình của một trận đấu biểu hiện ở những chi tiết nhỏ nhặt thế đấy.
"Có lẽ chúng ta sẽ được xem một màn trốn tìm hay ho đây." Lý Nghệ Bác đang phát biểu, bỗng tiếng ào ào vang lên!
Nóc nhà tiếp tục nứt vỡ.
Chém Vỡ Núi!
Quân Mạc Tiếu né đạn xong, không do dự dù chỉ một giây mà nhảy bật lên theo viên đạn. Ra chiêu Chém Vỡ Núi, hắn bổ xuống bên dưới.
Hưng Hân chắc chắn đã kiểm tra độ bền nóc nhà từ trước. Chém Vỡ Núi phá tan gạch ngói như bẻ cành khô, Quân Mạc Tiếu theo tiếng gió lao xuống.
Một ở trên cao, một ở dưới thấp.
Quân Mạc Tiếu và Âm 9 Độ đối diện lẫn nhau.
Trốn tìm? Lý Nghệ Bác chưa nói dứt câu, hai tướng đã va chạm chính diện. Phán như thánh sống, hắn không kịp cứu cái mặt bị vả của mình.
Đoàng đoàng đoàng đoàng!
Tần Mục Vân không hốt hoảng. Âm 9 Độ giơ súng vừa bắn vừa di chuyển.
Soạt!
Ô Thiên Cơ giương rộng, che chắn chủ nhân khỏi cơn mưa đạn bay tới. Chém Vỡ Núi đã kết thúc từ khi nóc nhà vỡ nát, Quân Mạc Tiếu rơi tự do, nếu để trúng đạn sẽ dễ dàng bị Áp Súng tiễn văng ra ngoài luôn.
Có Ô Thiên Cơ bảo vệ, hắn an toàn hơn rất nhiều. Ánh kiếm một lần nữa lóe lên từ chuôi ô, Ngân Quang Lạc Nhẫn!
Quân Mạc Tiếu đổi hướng giữa lúc rơi, Ô Thiên Cơ thu về. Nhưng ủa...
Âm 9 Độ đâu?
Âm 9 Độ mất tiêu đâu rồi?