Dịch bởi Lá Mùa Thu
Hoàn mỹ!
Tuy bị vây nhốt, Diệp Tu vẫn rất bình tĩnh. Đó là đánh giá của hắn về phong độ Trương Giai Lạc đêm nay.
Thật ra, Diệp Tu có thể tính là người đủ gần để thấy cách Trương Giai Lạc đi cả cuộc đời đánh giải. Từ ngày hắn cùng Tôn Triết Bình còn ở Bách Hoa, tạo thành cặp đôi hợp tác cuồng kiếm đạn dược, từng nét vẽ nên Phồn Hoa Huyết Cảnh, đến khi Phồn Hoa Huyết Cảnh càn quét cho cả Vinh Quang tan tác, rồi Tôn Triết Bình chấn thương giải nghệ, Trương Giai Lạc cắn răng bước tiếp trong cô độc. Suốt quá trình, Diệp Tu vẫn luôn ở đó, từng giao đấu với Trương Giai Lạc của mỗi một giai đoạn.
Hắn có cái nhìn giống hệt với Tôn Triết Bình. Trương Giai Lạc của hôm nay, là Trương Giai Lạc mạnh nhất. Bởi một lần nữa, Trương Giai Lạc đã tìm về đúng vị trí của mình. Tài hoa gọt giũa lắng đọng suốt bao năm qua, hiện đang phát huy triệt để.
Tìm không ra sơ hở, nhưng Diệp Tu không thể ngồi chờ.
Trương Giai Lạc đâu phải đốt pháo hoa cho Diệp Tu ngắm? Đạn dược từ Bách Hoa Liễu Loạn hoặc nặng hoặc nhẹ, đều sẽ gây nên sát thương. Quân Mạc Tiếu bị vây nhốt trong không gian càng lúc càng thu hẹp, máu càng mất càng nhiều.
Yolo luôn!
Quân Mạc Tiếu đột ngột giương Ô Thiên Cơ, trông như muốn gánh sát thương hòng thoát vây khốn. Thế nhưng giương khiên che đạn là cách quá đơn giản, Trương Giai Lạc sao có thể không đề phòng? Vừa nhìn thấy, hắn liền có hướng xử lý.
Một quả lựu đạn bay ra, chạm trúng mép Khiên Thiên Cơ. Nó nảy lên khỏi mặt khiên, văng vào góc nhìn Quân Mạc Tiếu.
Chưa kịp phản ứng, lựu đạn đã nổ.
Bom Kích Nổ.
Sức công phá hơi thấp so với lựu đạn thường, nhưng cho phép người ném quyết định thời điểm nổ nên tính chính xác cực cao. Nó vượt khiên ship tới con mồi, tuy sát thương nhỏ nhưng Quân Mạc Tiếu ăn trọn toàn bộ. Lực chấn động sinh ra một cách đương nhiên, đẩy Quân Mạc Tiếu lùi về sau.
Cả người hắn lảo đảo, Ô Thiên Cơ cũng lảo đảo theo. Bách Hoa Liễu Loạn chớp cơ hội ném liền tù tì đủ loại đạn dược vào khoảng trống lộ ra sau khiên.
Ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng đan xen liên miên, tạo thành cả một biển hoa đua nở, khoe sắc lộng lẫy nhất từ đầu trận đến giờ.
Quân Mạc Tiếu bị biển ánh sáng nuốt chửng, chỉ còn thấy cái bóng lờ mờ vẫn đang động đậy. Bách Hoa Liễu Loạn không chủ quan, duy trì tấn công đến khi cái bóng mờ kia bị phủ lấp hoàn toàn.
Combo ngưng bặt.
Trương Giai Lạc phát hiện HP Quân Mạc Tiếu không tiếp tục giảm.
Sao lại thế được?
Trong kia làm gì còn chỗ né chiêu? Góc chết rồi mà?
Hắn ngừng đánh. Biển ánh sáng tan dần, để lại tàn dư lửa cháy lập lòe và khói thuốc súng vương trong không khí. Không gian đóng kín, khói đặc muốn tan hết không dễ, nhưng cái gì cần thấy cũng sẽ thấy. Cái gọi là góc chết dưới chân tường, bất ngờ thủng một lỗ to.
Trương Giai Lạc lập tức hiểu ra.
Tường tầng một tuy kiên cố nhưng không đến mức sắt thép, đánh hoài một chỗ thì cũng vỡ thôi. Diệp Tu khiển Quân Mạc Tiếu giả vờ chống trả Bách Hoa Liễu Loạn, kỳ thực đã mượn cover từ hỏa lực và ánh sáng Bách Hoa để phá bức tường dày, chui ra tẩu thoát.
Để làm điều đó, Quân Mạc Tiếu ăn đạn rất đau. HP chỉ còn 19%, nhưng không thể không thừa nhận, hắn đã mở con đường máu chạy khỏi đất chết.
Thằng cha khó xơi!
Đánh với Diệp Tu, Trương Giai Lạc nhớ không rõ đã bao nhiêu lần mình mắng vậy rồi.
Két!
Một cánh cửa khác bật mở.
Phá tường, Quân Mạc Tiếu chui qua phòng kế bên. Hắn hành động siêu nhanh, mới đó lập tức quay về phản kích. Trương Giai Lạc vội khiển Bách Hoa Liễu Loạn xoay góc nhìn, bắn ào ào vào cánh cửa kia. Bóng người vừa xuất hiện đã bị ánh sáng Bách Hoa nuốt chửng.
Ơ mà người ơi, sao người lùn thế? Sao người tạch nhanh thế?
Sao HP Quân Mạc Tiếu chẳng hề trượt thế?
Trương Giai Lạc biết mình ngu rồi. Hắn gấp gáp xoay góc nhìn, nhưng Quân Mạc Tiếu đã lao đến sát bên từ chính lỗ thủng trên tường. Quân Mạc Tiếu không hề bỏ đi, bóng người đẩy cửa vào chỉ là một con Goblin dụ tình Trương Giai Lạc mà thôi.
Khoảnh khắc dụ tình ngắn ngủi, nhưng đã quá đủ. Chỗ thủng cũ thậm chí còn phảng phất một cái bóng. Thuật Phân Thân! Quân Mạc Tiếu không tiếc tuyệt chiêu di chuyển nhanh nhất chỉ để áp sát Bách Hoa Liễu Loạn.
Bách Hoa Liễu Loạn lập tức bị xiên lên cao. Ô Thiên Cơ đổi hình thái xoành xoạch, Bão Chiêu Tán Nhân đến đây!
Máu tuôn đỏ rực như hoa.
Xáp lá cà là gì? Là đem máu dệt thành mưa.
HP Bách Hoa Liễu Loạn trượt như điên. Đầu game đến giờ hắn không ăn quá nhiều sát thương, ai cũng cho rằng hắn sẽ thắng với cây máu gần đầy, giành lại ưu thế cho trận thua của Tần Mục Vân.
Tiếc thay, hắn không thể tiễn vong Quân Mạc Tiếu trong một đợt công kích.
Để lại cho Quân Mạc Tiếu tận 19% HP, bị bóp ngược là kết quả dễ thấy.
Chẳng lẽ một đợt chết luôn?
Mọi người bắt đầu chuyển qua lo cho Trương Giai Lạc.
Bão Chiêu Tán Nhân của Diệp Tu đã nhiều lần làm điều đó. Chỉ cần một cơ hội hình thành combo, ai cũng đừng hòng thoát khỏi hắn.
Trương Giai Lạc ý thức rất rõ. Không cần bàn cãi, Diệp Tu luôn là đối tượng nghiên cứu quan trọng nhất trong Hưng Hân. Tên giặc cũ này, mấy lão tướng Bá Đồ quen đến không thể quen hơn rồi, tự dưng lại đổi nghề làm người ta nhức đầu mệt tim.
Đổi nghề đồng nghĩa với đổi đấu pháp, nhưng kinh nghiệm, ý thức, cách phán đoán và thói quen thì không.
Chiến đội Bá Đồ có Hàn Văn Thanh, đối thủ không đội trời chung suốt mười năm của Diệp Tu.
Có Trương Giai Lạc, có Lâm Kính Ngôn, đều là tuyển thủ đời thứ hai Liên minh.
Một cách trùng hợp, tất cả cao thủ hàng top từng có kinh nghiệm giao chiến trường kỳ nhất với Diệp Tu, hiểu về hắn nhất, đều đang tập trung
dưới cờ Bá Đồ.
Bắt nghiên cứu nghề tán nhân dưới tay hắn chỉ bằng tưởng tượng, họ cũng gặp khó khăn như ai. Nhưng nếu kêu nắm bắt cách Diệp Tu suy nghĩ, đám bọn họ chắc chắn có ưu thế hơn tuyển thủ đội khác nhiều.
Khi thời gian cướp đi một vài thứ ở họ, cũng sẽ để lại một vài thứ khác.
Muốn khử tui luôn à?
Trương Giai Lạc là ai? Người duy nhất ngoài Diệp Tu từng bước vào tổng chung kết bốn lần. Không một ai từng đặt chân nơi chiến trường cao nhất nhiều như hai người. Hơn cả như thế, bốn lần đều dừng bước ở vị trí thứ nhì, kết cuộc nhục nhã càng mài giũa nên tính tình Trương Giai Lạc.
Thất bại đau đớn nhất, hắn nếm trải bốn lần. Giờ chỉ là một pha từ voi xuống chó, có đáng là gì?
Ở giây đầu tiên bị xiên lên, hắn đã tìm cách chống cự. Bách Hoa Liễu Loạn giữa không trung không ngừng ném vô số lựu đạn xuống dưới, Quân Mạc Tiếu như cái lọ hứng tiền xu, rào rào rào rào cứ gọi là nhộn nhịp.
Một nhân vật rơi vào trạng thái lơ lửng bị động, vẫn có thể giáng trả mạnh mẽ thế này là điều bất ngờ không nhỏ. Có vài quả lựu đạn hiệu ứng buộc Diệp Tu phải xử lý, số còn lại, hắn thậm chí không kịp giải quyết nếu vẫn muốn tiếp tục tấn công.
Trên trời có lựu đạn rơi như mưa.
Mặt đất là hoa ánh sáng nở rộ.
Ở giữa, bóng Quân Mạc Tiếu kiên cường cất bước.
Giáng trả mạnh mẽ từ đối thủ lại không thể ép hắn nhường đường. Hắn vẫn bất khuất duy trì thế tấn công.
Người xem đều kinh ngạc.
Hàn Văn Thanh của Bá Đồ từ xưa không biết nhường đường, đêm nay đã lùi bước trước Diệp Tu. Mà Diệp Tu, trong tình cảnh hiện tại, lại cướp mất vai diễn dũng mãnh không sờn của Hàn Văn Thanh.
Hắn đang trao đổi!
Tuyển thủ chuyên nghiệp ngồi xem trận đấu như Dụ Văn Châu, Hoàng Thiếu Thiên, Tôn Triết Bình đều nhìn ra rồi.
Diệp Tu chỉ xử lý các loại lựu đạn ngắt combo, cố gắng tránh được bao nhiêu sát thương thì tránh, còn lại tập trung cào máu Bách Hoa Liễu Loạn.
Một pha trao đổi bài bản, lối đánh lôi đài tiêu chuẩn.
Hắn không còn truy cầu thắng thua một trận lẻ. Hắn đang dốc sức đem về nhiều máu địch nhất, hòng lót đường cho đội viên kế tiếp sau mình.
"Thật ra vẫn đang trốn việc chứ gì?" Hoàng Thiếu Thiên nhắn tin cho Dụ Văn Châu.
"Chắc vậy..." Dụ Văn Châu trả lời.
Có người mong mỏi Trương Giai Lạc đột phá, có người trông chờ Diệp Tu một đợt giết luôn, nhưng chỉ các cao thủ mới biết, trận đấu này sẽ kết thúc bằng trao đổi.
Giây phút Quân Mạc Tiếu ngã xuống, Bách Hoa Liễu Loạn còn 61% HP.
Thắng thua ư?
Trên lôi đài, thắng thua cá nhân không phải thứ để người ta vỗ ngực.
Diệp Tu thua, khi đã lấy đi 39% máu địch. Đó chính là ưu thế dẫn trước mà hắn duy trì cho Hưng Hân.
Trương Giai Lạc thắng, nhưng không đạt đến điều mong muốn lúc đầu: Diệt Diệp Tu trong góc chết.
Là bình luận viên, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác nên bình luận đôi câu tổng kết trận đấu, nhưng lúc này hai người chỉ bàn lan man những thứ vớ vẩn.
Trận đấu vừa diễn ra rất đẹp mắt, đầy các pha hành động và trực quan dễ hiểu, nhưng sao hai người có cảm giác đó không phải tất cả. Còn cái gì ẩn giấu bên dưới? Quá mông lung, họ không biết.
Diệp Tu xuống sân trong tiếng vỗ tay khắp khán đài. Kết quả không nằm ngoài mức chấp nhận của khán giả, nhất là pha bật ngược sau cùng rất kích high dù không thể giết đối thủ. Song, đây là trận đấu giữa hai cao thủ hàng đầu, trông chờ một chấp hai có phải hơi viển vông?
Tiếp theo, tướng nào sẽ ra trận?
Khán giả vừa vỗ tay vừa dõi mắt nhìn màn hình điện tử. Còn chờ gì mà chưa hiện tên đi nhỉ?
Mạc Phàm!
Cần tên, có tên.
Mạc Phàm, người được phong tặng danh hiệu Sát thủ đại thần, hiện có slot lôi đài rất ổn định. Ngoại giới cũng đánh giá phong cách đánh của cậu rất thích hợp lôi đài.
Thấy hiện tên, Mạc Phàm đứng dậy lên sân. Lúc đi ngang Diệp Tu, cậu không nói tiếng nào, chỉ gật đầu như tỏ ý "tui thấy anh trên đường tui đi".
Phan Lâm và Lý Nghệ Bác không biết làm sao tổng kết trận trước, bèn chớp cơ hội nhảy luôn tới trận thứ ba.
"Sát thủ đại thần vs đại thần 61% máu." Phan Lâm ngầm ám chỉ, rằng Mạc Phàm hoàn toàn có thể thêm một cái tên trong danh sách đại thần chết dưới tay mình.