*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Dịch bởi Lá Mùa Thu
Phút cuối không được phép sơ sẩy, không được phép sai lầm. Thường các tuyển thủ sẽ đi theo hướng đánh kỹ, không mắc sai lầm mới có cơ hội chiến thắng. Thế trận có thể sẽ ít gay cấn trong mắt khán giả thường, nhưng lại là cả một sự nghẹt thở với những người hiểu về Vinh Quang.
HP Nhất Thương Xuyên Vân còn 1/5, Quân Mạc Tiếu thì chưa tới 1/10.
Đem hai cây máu ra so sánh, nhiều người sẽ không cho rằng hai tướng đã sắp tàn cuộc. Họ chỉ cảm thấy cán cân trận đấu vẫn nghiêng về Chu Trạch Khải.
Nhưng đó không phải nhận định của các cao thủ chuyên nghiệp. Sau khi tìm ra lối đi cho Diệp Tu, cả đám bèn ngồi nghiệm lại lịch sử đánh đấm của mình với hắn, xem nếu Quân Mạc Tiếu liên tục xài ba chiêu hồi máu tức thời là Thuật Trị Liệu Mini, Thuật Trị Liệu và Thuật Trị Liệu Thánh Ngôn thì thanh máu sẽ nhảy thêm bao xa.
4%?
5%?
6%?
Hay cao hơn nữa?
Những con số quá bọt bèo với nghề trị liệu đúng nghĩa, nhưng lại là tia hi vọng sáng soi cho Quân Mạc Tiếu lúc này. Chỉ cần thanh máu được thêm tí bọt bèo ấy thôi, trình cận chiến của hắn sẽ tiễn Nhất Thương Xuyên Vân về với thất bại.
"Giờ tới lượt Chu Trạch Khải lỡ cưỡi lên lưng cọp!" Hoàng Thiếu Thiên phán như đinh đóng cột, cứ như Diệp Tu cho Quân Mạc Tiếu bơm máu là chuyện dĩ nhiên vậy.
"Chưa chắc mà?" Có người vẫn nghĩ đến khả năng khác.
"Tên kia vừa đê tiện lại nham hiểm, tui thấy chắc lắm rồi." Trương Giai Lạc gật đầu lia lịa.
"Nín hết bao lâu là để chờ tới phút cuối, làm một phát hốt luôn đó! Sao tui thấy giống giống cảnh nào trước đó vậy cà? Cảnh nào ta? A, là cái lúc Nhất Thương Xuyên Vân né Thiên Kích của Quân Mạc Tiếu, cũng nhịn tới phút cuối mới né cho bên kia khỏi đỡ! Hóa ra hai tên này suy nghĩ giống nhau mọi người không cảm thấy hở?" Hoàng Thiếu Thiên càng nói càng hăng. "Cảnh nào trước đó" mà hắn nhắc tới chỉ là một tích tắc rất bé trong cả trận đấu, nhớ kỹ đến thế cũng thật hiếm thấy.
"Rồi ổng tính khi nào mới bơm?" Chả ai buồn trả lời nhưng Hoàng Thiếu Thiên cũng đách quan tâm, vẫn tự nhiên nói tiếp.
Trong trận, đôi bên vẫn qua lại không ngừng. Chưa được bao lâu, HP Nhất Thương Xuyên Vân chỉ còn 14%, Quân Mạc Tiếu 5%, lượng máu mà chỉ cần một chiêu có sát thương cao chút là cắt sạch ngay. Tuy nhiên, hai tướng đánh quá kỹ nên không ai có cơ hội đó, HP vẫn trượt từng chút đều đều làm người xem nóng cả ruột.
Đến lúc bơm máu rồi chứ?
Những người chắc mẩm rằng Diệp Tu sẽ tự hồi máu như Hoàng Thiếu Thiên và Trương Giai Lạc cảm thấy không lúc này thì còn lúc nào, vì con số 5% là quá nguy hiểm. Với sức tấn công của Nhất Thương Xuyên Vân, một đợt là tạch chứ đợi chờ gì nữa?
Đúng, đợi chờ gì tầm này?
Mãi vẫn đánh rất kỹ, thậm chí kỹ đến mức cố gắng thao tác chỉ để né nửa chiêu Thập Tự Trảm, Chu Trạch Khải ở vào lúc đối thủ còn 5% và mình 14%, bỗng phóng tay!
"Càn giết kìa!" Ngô Vũ Sách kêu lên.
Ngô Vũ Sách vốn cho rằng nên càn giết khi HP Quân Mạc Tiếu chạm mốc 10%, nhưng vì mọi người nhao nhao ủng hộ thuyết tự hồi máu nhảy vọt của Diệp Tu nên hắn nghĩ lại, cảm thấy Chu Trạch Khải cũng có lý do để cẩn thận. Càn giết là thí máu chính mình, nếu không giết nổi trong đúng một đợt thì hỏng.
Vẫn thận trọng khi địch bắt đầu đỏ máu là sự tỉnh táo của Chu Trạch Khải dù là người trong cuộc. Chẳng khác gì các đồng nghiệp bên ngoài đứng xem, hắn đã cân nhắc đến khả năng Diệp Tu có chiêu bơm máu tức thời. Đây là điều không phức tạp như phán đoán các kỹ năng khác mà Diệp Tu chọn, vì căn cứ rất rõ ràng. Mọi người đều nhớ rõ khả năng hồi máu của Diệp Tu, mà khả năng này có thể giúp ích cực lớn cho tình hình hiện tại. Quan trọng hơn hết, Chu Trạch Khải trong trận cũng không quên. Có lòng đề phòng nên cố ý đánh kỹ, nhưng khi Quân Mạc Tiếu chỉ còn 5%, hắn lại chọn cách dồn dame. Bởi vì, hắn tự tin mình đủ sức tiễn vong chỉ trong một đợt, không cho đối thủ kịp thời bơm máu!
Khi Diệp Tu chờ cơ hội bơm máu, hắn cũng đang chờ cơ hội dồn dame.
5% HP của Quân Mạc Tiếu là thời điểm nên hồi máu theo nhận định của các cao thủ như Hoàng Thiếu Thiên và Trương Giai Lạc, mà Chu Trạch Khải cũng chọn đúng thời điểm này để chủ động càn giết.
"Haiz!" Hoàng Thiếu Thiên thở hắt ra.
Bàn về nắm bắt cơ hội, sao có thể thiếu Hoàng Thiếu Thiên? Cơ hội chỉ tồn tại trong tích tắc mà có đến hai người muốn chớp lấy, nhưng cuối cùng Chu Trạch Khải là người thành công. Thắng thua đã ở trước mắt rồi sao?
Chưa đâu!
Nhất Thương Xuyên Vân nghiêng người định bắn, chợt thấy có vệt sáng lóe lên. Ô Thiên Cơ của Quân Mạc Tiếu đã đâm đến.
Long Nha!
Không thể không tránh, vì hiệu ứng đông cứng mini của Long Nha sẽ gây nhiễu loạn nhịp đánh. Nhất Thương Xuyên Vân bèn lách mình cho Long Nha sượt sang bên. Hắn vừa né, cặp súng trong tay vừa nhắm ngay mục tiêu. Nòng súng phun lửa, cú né không mảy may ảnh hưởng đến thế tấn công.
Đạn bay ra, nhưng Diệp Tu như thể đã lường trước từ lâu. Quân Mạc Tiếu hơi khuỵu người, tránh toàn bộ đạn ở khoảng cách cực gần. Rút kiếm từ chuôi ô, tư thế đang có vừa khéo triển khai kỹ năng cuồng kiếm sĩ: Đâm Xung Phong!
Vọt lên!
Hai người cách nhau chỉ ba bước, một cự ly gần như không thể đỡ với người bình thường. Song, đối thủ đêm nay của Diệp Tu là ai? Chu Trạch Khải, con người phi thường nhất Vinh Quang! Ba bước quá ngắn ngủi với người bình thường, lại đủ cho hắn xoay chuyển.
Né!
Từ điểm sáng đầu tiên lóe lên khi thanh kiếm rút ra từ chuôi ô, Chu Trạch Khải đã biết phải hành động. Cuộc đối đầu giữa các cao thủ hàng top sao có thể là câu chuyện đứng yên chờ đợi những động thái quá rõ ràng từ địch? Cơ thể hai tướng không ngừng lấy một giây, mọi công kích, phòng ngự, né tránh đều tiến hành trong lúc di chuyển. Nhất Thương Xuyên Vân né Long Nha mà vẫn cố tấn công, đồng thời bắt đầu bước di chuyển kế tiếp. Lúc Quân Mạc Tiếu lao lên bằng Đâm Xung Phong, Nhất Thương Xuyên Vân đã bước xong nửa bước, dư sức né hit đâm này.
Thế nhưng, hắn không né được!
Đáng tiếc thay, Chu Trạch Khải đã tính sai về Đâm Xung Phong của Diệp Tu. Cự ly ra chiêu không phải ba bước, diện tích va chạm càng lớn hơn hắn dự đoán.
Bởi vì, món vũ khí dùng để thực hiện Đâm Xung Phong không phải thanh thái đao rút từ chuôi ô. Rút thái đao một nửa, Quân Mạc Tiếu bỗng trả về, mượn luôn thế đâm của Long Nha để đi tiếp Đâm Xung Phong. Do vậy, khoảng cách ba bước không hề tồn tại. Từ hit Long Nha, Ô Thiên Cơ đã đi hết cự ly cần thiết. Động tác rút thái đao chỉ đóng vai trò lừa tình. Điều thực sự mà Diệp Tu làm với Ô Thiên Cơ là đổi
hình thái thành đại kiếm, thanh đại kiếm có hình thù kỳ dị với lưỡi kiếm tạo nên từ mặt ô xếp lớp chất chồng, diện tích lớn đến không tưởng. Đâm Xung Phong thực hiện bởi nó có phạm vi rộng hơn hẳn bình thường.
Trúng chiêu!
Nhất Thương Xuyên Vân ăn trọn cú Đâm Xung Phong ác liệt. Hiệu ứng nó mang đến không phải là hất văng. Kiếm ghim thẳng vào ngực, đẩy mạnh con mồi đi.
Rầm!
Chẳng tới vài bước, lưng Nhất Thương Xuyên Vân va vào thạch nhũ, hết đường tháo chạy. Hắn bị áp sát với cự ly gần đến mức góc nhìn chỉ còn lại gương mặt đơ như tượng của Quân Mạc Tiếu.
Chết!
Chu Trạch Khải phát hiện tình hình không xanh cho mình. Khoảng cách gần như bằng 0, kiếm khách còn chẳng khua kiếm nổi nữa là tay dài như hắn. Chỉ có quyền cước, hay nói cách khác, kỹ năng hệ Vật Lộn mới có đường sống ở khoảng cách này!
Bốp!
Húc Đầu, lại là Húc Đầu.
Lấy đầu húc đầu, lần thứ hai!
Kế đó là một cú đấm vào bụng. Chẳng phải kỹ năng gì ghê gớm mà chỉ là hit đánh thường, nhưng Quân Mạc Tiếu đã bắt đầu vào combo. Nhất Thương Xuyên Vân dĩ nhiên không ngồi chờ chết, Tập Kích Gối!
Kỹ năng cấp thấp của thiện xạ, cũng dùng đầu gối húc đến đối thủ nhưng thiếu đi hiệu ứng chụp bắt so với Tập Kích Gối của lưu manh, bù lại bằng hiệu ứng Bá Thể không cho phép ngắt ngang. Là chiêu cấp thấp aka tài sản chung, nó được đánh giá là kỹ năng thần thánh cho hệ Súng tự vệ trong cận chiến.
Buồn ở chỗ Nhất Thương Xuyên Vân vừa nhấc gối đã bị Quân Mạc Tiếu chộp lấy bắp đùi. Cả người bị vác lên vai đối thủ, Nhất Thương Xuyên Vân một lần nữa tiếp xúc thân mật với thạch nhũ sau lưng.
Kỹ năng nhu đạo: Tiếp Đầu, thuộc nhóm các chiêu đỡ phá nhưng sở hữu hiệu ứng chụp bắt đủ sức đè trạng thái Bá Thể.
Mọi thứ diễn ra vùn vụt trong ánh mắt trợn tròn của toàn thể người xem, kể cả hội tuyển thủ chuyên nghiệp trình cao vời vợi.
Bơm máu gì cơ?
Hai chữ nọ đã trở thành dĩ vãng nhạt nhòa. Quân Mạc Tiếu chẳng có dấu hiệu gì là muốn ra chiêu trị liệu. Ở mức máu 5% của hắn, Nhất Thương Xuyên Vân bùng nổ càn giết, mà Quân Mạc Tiếu cũng không khác! Diệp Tu có lựa chọn hoàn toàn tương tự Chu Trạch Khải cho cùng thời điểm.
Càn đánh, càn giết khi chỉ còn 5% HP?
Quá phi lý! Khác nào tự tìm cái chết? Càn giết là lối đánh chấp nhận thí máu nhiều hơn sát thương mình gây ra, thường chỉ dựa trên tình huống dẫn trước HP, lấy máu đè người. Chính vì có cây HP xanh hơn, Chu Trạch Khải mới phóng tay chọn cách này. Máu đỏ hơn người ta, Diệp Tu cũng bày đặt càn giết là thế éo nào?
Khó tin nhưng có thật, hắn thực sự đã làm được. Nhất Thương Xuyên Vân bị dí lên thạch nhũ không cho chạy. Bất lợi về tầm đánh, Súng Vương hết đường giãy dụa, hệt như thịt cá trên thớt mặc người chặt chém.
14% HP bị mài từng chút từng chút một.
Sao có thể?
Tình huống này Quân Mạc Tiếu đâu thể xài chiêu khác ngoài hệ Vật Lộn, chiêu tầm trung như Đạn Sóng Khí còn phải bỏ nếu không muốn gián đoạn combo. Lượng kỹ năng có hạn, sát thương không cao vì toàn chiêu cấp thấp, nhưng buộc phải rút sạch 14% HP của Nhất Thương Xuyên Vân chỉ trong một đợt.
Đấm, đá, húc gối, giật chỏ, húc đầu...
Tất cả những gì có thể dùng, Quân Mạc Tiếu đều đã dùng.
13%, 12%, 11%...
Mọi người đã không màng Chu Trạch Khải liệu có còn đường xử lý, mà chỉ quan tâm Diệp Tu liệu có thể kéo dài combo. Phải, đây mới là điều mấu chốt nhất lúc này.
Tổ ghi hình rất nhanh nhạy, vừa phát hiện ra điều đó liền zoom vào cây kỹ năng của Quân Mạc Tiếu, để khán giả cùng theo dõi tình trạng cooldown.
Ở hình thái hệ Vật Lộn, các kỹ năng hệ khác của Ô Thiên Cơ đều xám màu, không cho phép sử dụng. Trên dàn kỹ năng Vật Lộn sáng đèn, tồn tại một ô đánh dấu hỏi to tướng. Đây là kỹ năng ép riêng cho hình thái móng vuốt, không hiển thị trên màn hình nhưng mọi người đều biết đó là Húc Đầu, vì Diệp Tu từng sử dụng qua.
Đều là cấp thấp, thời gian cooldown các kỹ năng này không dài. Nhưng dù đồng hồ quay nhanh như gió, số lượng chiêu tổng thể có đủ nối liền cho một combo 14% HP?
"Không đủ đâu..." Có người lên tiếng. Đã dám kết luận, dĩ nhiên không phải là hai con người sợ hãi Diệp Tu như Phan Lâm và Lý Nghệ Bác.
Mà là Hàn Văn Thanh. Siêu cao thủ trong nghề cận chiến, cũng chơi hệ Vật Lộn, lời phát biểu của anh rất có sức nặng.
"Chắc chỉ khuyết một chút thôi." Vương Kiệt Hi nói.
Một chút ấy, liệu sẽ là cơ hội lội ngược dòng cho Chu Trạch Khải?
Ánh mắt mọi người về lại với sàn đấu. Nói tới là tới, khoảng trống "một chút" kia sắp xuất hiện khi mọi kỹ năng kiểm soát thế trận đều tiến vào trạng thái cooldown, trong khi hit đánh thường và kỹ năng khác không đủ sức duy trì combo.
Không có cái nhìn trực quan với cây kỹ năng của Diệp Tu, Chu Trạch Khải ấy vậy mà còn ý thức mãnh liệt hơn một số người. Hắn lập tức cướp cơ hội tung chiêu: Đá Xoáy!
Nhất Thương Xuyên Vân một chân chống đất một chân quét ngang, nhưng Quân Mạc Tiếu đã bật kỹ năng Vân Thân, đạp mạnh né qua.
Nhất Thương Xuyên Vân nhảy lên, rút súng, bóp cò: Bắn Bùng Nổ!
Bóng Quân Mạc Tiếu bỗng loáng một cái, khoảng cách ba bước rút ngắn trong gang tấc.
Kiếm đến, chiêu tròn!
Kỹ năng thích khách: Blink Đâm.
HP Nhất Thương Xuyên Vân: 0!
"Cố lên, kém tí nữa là thắng anh rồi." Diệp Tu chat lên kênh chung với một emo mỉm cười.