Đường Nhu cũng không bận rộn, nghe Trần Quả bảo, lập tức tìm kiếm thử.
Vinh Quang, nhặt mót, Hại Người Không Mệt, ba từ khóa này ngoài chữ đầu tiên, hai cái sau làm Đường Nhu hơi xoắn, nhưng rồi cũng type xong, lại nhấn tìm kiếm, sau khi xuất hiện kết quả, bắt đầu đọc lên.
Không chỉ Trần Quả, Diệp Tu cũng lắng tai nghe. Nhưng những thông tin tìm được về Hại Người Không Mệt thực sự là nghèo nàn tới khổ ải.
Độc lai độc vãng, nhặt mót tàn ác. Bản chất của người này được khái quát vỏn vẹn bằng hai cụm như vậy. Còn lại, là những tiếng chửi rủa của khổ chủ bị nhặt đồ. Cũng có vài người ca ngợi sự cá tính của Hại Người Không Mệt, viết thành cả truyện teen hư cấu, Đường Nhu đọc chưa tới hai câu đã bị Trần Quả cho stop.
“Mấy cái nhảm nhí gì vậy.” Trần Quả nói.
“Ha ha, nhóc này thật bí ẩn.” Diệp Tu đánh giá.
“Chị tới kịp không đây?” Trần Quả nhìn theo tọa độ Diệp Tu mà đuổi, tuy thấp thoáng thấy được bóng dáng Quân Mạc Tiếu, nhưng Hại Người Không Mệt chỗ nào thì không rõ.
“Tất nhiên, nhóc ta ôm nhiều đồ như vậy, chạy nhanh bao nhiêu?” Diệp Tu cười nói.
“Nhưng cũng có thấy nó đâu, cậu biết nó ở chỗ nào sao?” Trần Quả ngó màn hình Diệp Tu, bên đây cũng chẳng trông thấy Hại Người Không Mệt. Động tác của Diệp Tu cực nhanh, Hại Người Không Mệt vừa nhảy phóc qua tường hắn đã mở Chong Chóng Máy theo sát. Trần Quả nhìn màn hình Diệp Tu đăm đăm, vậy mà hoài cũng không thấy người nọ lọt vào tầm nhìn.
“Đang ở gần đây.” Giọng điệu Diệp Tu vô cùng chắc chắn. Lúc này Quân Mạc Tiếu đột ngột dừng bước.
“Sao cậu biết?” Trần Quả vẫn đuổi theo mải miết.
“Với tốc độ di chuyển đó, đảm bảo không thể vượt trước tui.” Diệp Tu tự tin nói, tầm nhìn đảo qua đảo lại, tất nhiên là đang tìm người.
“Ý cậu là nó đang trốn sao?” Trần Quả hỏi.
“Ừ, phải tìm cho ra nhanh nhanh mới được.” Diệp Tu nói.
“Gấp gì chứ?”
“Lát nữa người ta rời khỏi trạng thái chiến đấu, logout mất tiêu, đi đâu mà tìm?” Diệp Tu nói.
“Ồ!” Trần Quả giật mình.
Trong Vinh Quang, đang trong trạng thái chiến đấu không thể đăng xuất. Nếu chọn dùng cách tắt cửa sổ hoặc sập nguồn điện, không đúng quy trình bình thường, có thể làm nhân vật trong game lag trong vài phút, trở thành cừu non cho người ta chém thỏa thích. Thay vì vậy, cứ trốn tạm trước, đợi rời khỏi trạng thái chiến đấu rồi lại logout, sẽ không gặp chuyện gì.
“Tên này trốn đâu mất rồi. . .” Trong lúc nói chuyện Trần Quả đã chạy đến nơi, nhân vật cũng xoay vòng vòng tìm kiếm. Trên đường hoang vắng, không có một ai. Vị trí có cao mấy cũng không thoát khỏi ánh mắt Diệp Tu, không trốn được, cho nên khả năng duy nhất, có thể hắn đang nấp ở một trong những ngôi nhà này. Bản đồ thị trấn khá rối, chỗ có thể trốn quá nhiều, lúc Trần Quả đi PK ghét nhất kiểu map như vậy, cô không thích trò vờn nhau tí nào.
“Căn nhà 257, 186, qua xem.” Sau khi Diệp Tu lượn vài vòng, bỗng lên tiếng.
“Sao?” Trần Quả xác định phương hướng.
“Không có âm thanh, chứng tỏ không có đánh nhau với quái, thoạt nhìn chỉ có mỗi chỗ đó thôi.” Diệp Tu nói.
“Không sợ lộ sao?” Trần Quả hỏi.
“Không sợ.”
“OK.” Trần Quả đồng ý, Trục Yên Hà xông lên, nã pháo mở màn. Trần Quả không dám khinh thường, với trình độ của Hại Người Không Mệt, ắt hẳn không phải là một cao thủ bình thường.
“Cẩn thận!!” Trần Quả đang nã tới high, bỗng nghe tiếng Diệp Tu.
Trần Quả là dân lâu năm nhiều kinh nghiệm, dù gặp phải tình huống nguy hiểm nào, dùng Lăn Lộn là lựa chọn tối ưu nhất. Trong lúc vội vã chưa kịp xác định phương hướng, Trần Quả lăn một vòng tại chỗ, vừa tính hỏi có chuyện gì xảy ra, đột nhiên Trục Yên Hà đã bị đẩy lên không, mà bên dưới cô, Hại Người Không Mệt từ dưới đất lao lên.
Thuật Độn Thổ Chém Đầu Đầu!
Trần Quả nhanh chóng sáng tỏ. Cô lăn bậy một vòng, rốt cuộc vẫn không tránh được sự đánh lén của người này. Cô biết Hại Người Không Mệt có khả năng chém một nhát là lên bàn thờ, trong lòng không khỏi hốt hoảng. Nhưng nhìn HP của Trục Yên Hà, lượng máu Thuật Độn Thổ Chém Đầu Đầu kéo xuống cũng không đến nỗi như cô nghĩ.
“Cũng không có gì hot!”
Trần Quả thầm nghĩ. Chơi Vinh Quang nhiều năm, nghề nào cũng từng có kinh nghiệm tiếp xúc. Lúc này dính một chiêu của người ta, lập tức đoán được, lực công kích của Hại Người Không Mệt có thể còn kém hơn cả Trục Yên Hà của mình. Nghĩ vậy, tinh thần cô được khích lệ trở lại, muốn đánh trả cho hắn đẹp mặt. Ai ngờ Hại Người Không Mệt công kích không cao, nhưng thao tác lại nhanh đến đáng sợ.
Trục Yên Hà vừa bị Thuật Độn Thổ Chém Đầu của hắn hất bay lên không, đã thấy hắn xoay người lại, hai tay giơ về hướng cô như đầu hàng.
Trần Quả nhanh chóng nhận ra tư thế này, đây cũng là một kỹ năng của ninja: Thuật Xoay Người Tròng Đầu!
Trần Quả kinh ngạc, không ngờ Hại Người Không Mệt mới đó đã tiếp tới một chiêu Thuật Xoay Người Tròng Đầu, vừa rồi còn muốn tìm đường phản kích, bấy giờ đã phải Phi Pháo để kéo dài khoảng cách. Nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, dây thừng cột trên kiếm ninja của Hại Người Không Mệt đã vòng qua cổ Trục Yên Hà, đánh một vòng, Trục Yên Hà bị hắn giật ngược về sau, nhấc trên trời, lúc rơi xuống lại bồi thêm chiêu Quăng Ném đập Trục Yên Hà xuống đất.
Sát thương không cao, nhưng chuỗi công kích liên hoàn điêu luyện làm cho Trần Quả cảm thấy được sự chênh lệch giữa thao tác của hai người.
Nhưng Trần Quả cũng không phải kẻ sợ chết. Ngậm hai cọng hành, trong lòng bực bội, đã sớm có ý định liều mạng. Thuật Xoay Người Tròng Đầu thuộc loại bắt lấy không thể Chịu Thân để tránh thoát. Nhưng Hại Người Không Mệt không thừa dịp triển thêm một skill hốt hàng luôn, lại xoay người nhảy đi.
Trần Quả vội vàng điều khiển Trục Yên Hà đứng dậy, pháo vác trên vai, chuẩn bị oanh liệt nã đạn, không ngờ một
vệt sáng lóe lên, “phốc” một tiếng, thân thể Trục Yên Hà cứng đờ, cột máu giữa trán phún ra, thì ra là Hại Người Không Mệt thấy Trục Yên Hà đứng dậy, bèn quay đầu ném một cái shuriken ngay giữa trán.
Shuriken là kỹ năng cấp 5 của ninja, sát thương không cao, nhưng khi trúng sẽ có hiệu quả đóng băng. Trục Yên Hà trúng chiêu, không thể công kích được, đờ người trơ mắt nhìn Hại Người Không Mệt tẩu càng lúc càng xa.
“Chị muốn giết nó!!” Trần Quả thua liên tiếp hổn hển, cô không giống Đường Nhu thích im lặng dùng hành động để chứng minh, lúc sếp Trần mà bùng cháy, cô nhất định phải gào lên cho cả thiên hạ biết tâm trạng của mình.
“Giết ai?” Đường Nhu thấy bên này nhộn nhịp, bỏ game tới hóng.
“Đừng nóng đừng gấp, tui tới tui tới.” Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu ở bên cạnh! Không phải hắn không cứu viện, mà là Trần Quả và Hại Người Không Mệt giao thủ chỉ trong chớp mắt, từ khi Trần Quả bị Thuật Độn Thổ Chém Đầu tập kích đến khi bị Thuật Xoay Người Tròng Đầu giật ngược, rồi khi tháo chạy bồi thêm nhát Shuriken đánh lén, chỉ xảy ra trong chớp nhoáng.
Trần Quả nghe thấy âm thanh của Diệp Tu, sau đó nhìn thấy Quân Mạc Tiếu của hắn từ trên nóc nhà phóng xuống, chặn vừa ngay đường chạy của Hại Người Không Mệt, kiếm tuốt vỏ giữa không trung, quầng sáng bán nguyệt của Rút Đao Trảm rực rỡ lóe lên, giáng từ trên cao xuống.
Phản ứng của Hại Người Không Mệt cực nhanh, bỗng đột ngột khựng lại. Kiếm quang rơi xuống, chém vào bùn đất trước người Hại Người Không Mệt.
“Đại thần à, éo chuẩn gì vậy?” Trần Quả thấy Diệp Tu đánh hụt, vô cùng bất mãn.
“Có kiến thức nào không vậy chị hai? Cái này gọi là công kích dự đoán.” Diệp Tu nói.
“Công kích ở đâu?” Trần Quả hỏi.
“Nó dự đoán né được, thực sự rất tài đấy.” Diệp Tu nói, Quân Mạc Tiếu đã sớm rơi xuống, đứng trước mặt Hại Người Không Mệt, chặn đường đi của hắn.
Hại Người Không Mệt không đứng đờ ra, sau khi tránh được chiêu Rút Đao Trảm lập tức nghiêng người, thấy Quân Mạc Tiếu đón đường, nhanh chóng ném ra Shuriken, nhưng lần này không chỉ một, mà là ba cái.
Đây có thể xem là thuộc tính ẩn của Shuriken, có thể dùng thao tác để tăng số Shuriken mỗi lần ném. Lý thuyết cũng giống như Kiếm Ảnh Bước của kiếm khách, hiệu quả đạt được cũng nhờ vào thao tác của người chơi.
Hại Người Không Mệt ném một lần ba Shuriken, phóng hợp thành hình tam giác về hướng Quân Mạc Tiếu, góc hợp xem như đã rất khá. Nhưng Diệp Tu là ai, ba cái Shuriken vốn chẳng đặt vào mắt hắn. Không ngừng nghiêng người, trước khi Shuriken chạm tới, thực hiện thao tác lay động zíc-zắc, điều khiển nhân vật tránh được, bằng cách nép mình vào khoảng hở gần như không có giữa hai cái Shuriken.
Hại Người Không Mệt tất nhiên có tự tin hơn người. Phi ba cái Shuriken đã cho rằng mình an toàn, căn bản không ngờ tới tình huống người kia có thể lách qua được ba cái Shuriken của hắn. Đến khi Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu chuyển thành hình dạng lưỡi hái của hệ Thánh Chức quét tới, Hại Người Không Mệt mới hoảng hốt.
Phản ứng cực nhanh, Hại Người Không Mệt bật về sau, lưỡi hái của Quân Mạc Tiếu cắt trúng không khí. Hại Người Không Mệt thực hiện thao tác Lăn Lộn xong lập tức nhảy lên, xoay người giữa không trung, từ góc chếch nhìn về hướng Quân Mạc Tiếu, hai tay đưa ra trước ngực bắt ấn.
“Hỏa Viêm Trảm ư?” Diệp Tu cười cười, Hại Người Không Mệt nghe được vô cùng kinh ngạc.
Nghề ninja là một nghề gây cả sát thương vật lý và pháp thuật. Một điểm đặc biệt của ninja là có một số kỹ năng tụng niệm của nghề này không cần ngồi chờ load như pháp sư. Nghề ninja, quá trình ngâm tụng dựa vào thao tác của người chơi, thể hiện bằng động tác trong game của nhân vật, tục gọi kết ấn.
Từ đó suy ra, nếu tốc độ tay của người chơi càng nhanh, nhân vật trong game kết ấn càng nhanh, tốc độ ngâm tụng càng nhanh. Thao tác có thể thúc đẩy tốc độ ngâm tụng, pháp sư phóng phép muốn có cũng chẳng được.
Động tác bắt ấn của Hại Người Không Mệt rất thạo, nhân vật đặt tay trước ngực làm một loạt động tác kết ấn hoa mắt đến chính bản thân hắn nhìn còn không rõ. Vậy mà người kia có thể từ thao tác tay của hắn đoán được tên kỹ năng.
Nhưng đã đến nước này, không lẽ lại hủy skill? Hại Người Không Mệt không nghĩ ngợi nhiều, sau khi hoàn thành lập tức rút kiếm ra. Kiếm ninja bừng lên ngọn lửa, điên cuồng lao về phía Quân Mạc Tiếu.