BOSS thứ chín của Lăng Mộ Trên Không là thủy chiến.
Thủy chiến vẫn rất mới lạ với đại đa số người chơi, cũng chính vì nguyên do ấy mà BOSS thứ chín của Lăng Mộ Trên Không được đánh giá là BOSS khó xơi hơn cả BOSS cuối.
Đánh BOSS trong nước khác với PK trong nước.
PK trong nước vẫn có sự bình đẳng song phương. Khi đứng trong nước, nhân vật nào cũng phải chịu lực cản như nhau. Nhưng đối mặt với BOSS lại là
chuyện khác. BOSS là một loại sinh vật đê tiện, có hệ thống bỉ ổi chống
lưng, nên có đứng trong nước cũng không phải chịu những quy tắc thông
thường.
Cứ thử tưởng tưởng người chơi đứng trong nước chịu lực cản bao quanh,
tiết tấu động tác đều bị chậm. Trong khi BOSS thì cứ hừng hực bay nhảy
chả khác gì trên trời. Đối thủ như thế, không khó mới là lạ.
Diệp Tu không bất ngờ khi kỵ sĩ Bảy Lá Một Hoa không gánh được BOSS thủy chiến.
Kỵ sĩ gánh quái, động tác cơ bản hay dùng nhất chính là khi công kích
đến gần thì nâng khiên lên đỡ. Và phải phát huy được tấm khiên này trong bất cứ hoàn cảnh nào. Có thể nói, một nửa làm nên kỵ sĩ T là dựa vào độ phòng ngự của khiên để giảm hiệu quả sát thương xuống.
Nhưng khi đối diện với BOSS thủy chiến sẽ có một khoảng chênh lệch tốc
độ rất lớn. Sự chênh lệch này làm người chơi không bắt kịp tiết tấu,
ngay cả thao tác giơ khiên lên phòng ngự đơn giản cũng khó mà thực hiện
cho chuẩn.
Không phát huy được tác dụng của khiên, kỵ sĩ cũng như miếng khoai chiên, trị liệu bù không đủ.
Nếu có đồ ngon, có lẽ sẽ không cần khiên mà dùng luôn giáp trên đồ để có thể chống đỡ phần nào, nhưng nhóm Bảy Lá Một Hoa còn đang phá bản này
chưa xong thì lấy đâu ra đồ đẳng cấp áp đảo như thế? Nếu bảo BOSS thứ
chín của Lăng Mộ Trên Không nhờ vào đồ thì cũng không đúng lắm. Không có một phó bản nào yêu cầu quá đáng đến mức phải áp đảo về trang bị của
người chơi mới qua phó bản được. Thực tế, muốn qua được BOSS thứ chín
phải nhờ vào kỹ thuật, kỹ thuật thủy chiến.
Kỹ thuật này cũng không phức tạp, chỉ cần có thể sử dụng khiên đỡ được lúc BOSS công kích là xong.
Nhưng vấn đề là người chơi vẫn còn lạ lẫm với thủy chiến, cộng thêm sự
bỉ ổi không chịu lực cản của BOSS đã làm rất nhiều người không thể thực
hiện ngay cả những thao tác đơn giản trên đất bằng.
Riêng với Diệp Tu, thao tác cỏn con này chỉ là “biết sơ sơ”. Kỹ thuật
thủy chiến cao cấp hơn, lợi hại hơn còn chưa cần dùng đến. Chỉ giơ khiên lên đỡ, lấy đồ của Bảy Lá Một Hoa là đủ.
Đương nhiên, nếu sử dụng bộ đồ cùi của Trai Ngầu Cầu Bại cũng vẫn được,
chẳng qua Diệp Tu sẽ chịu nhiều áp lực, sẽ phải di chuyển né tránh để
chống chọi BOSS, động tác người chơi bị chậm hơn trong nước, BOSS lại
chẳng chịu ảnh hưởng nào, tránh né khó hơn đối đầu trực tiếp với BOSS
nhiều.
Cho nên BOSS thứ chín cũng là một trong những BOSS rớt đồ mà Diệp Tu đề nghị cung cấp cho mình.
Giờ trang bị đã có trong tay, Diệp Tu không thấy BOSS này có gì khó xơi
cả, chỉ cần dùng lối đánh bình thường nhất, để hắn đứng trụ gánh BOSS,
còn ai dame cứ dame, ai buff cứ buff là ok. Thế mà giờ Cừu Vui Vẻ lại
hỏi hắn đánh thế nào thì thú thực là Diệp Tu cũng chả biết trả lời ra
sao, đánh kiểu bình thường thì có gì mà nói?
Đó cũng là vì nhóm Cừu Vui Vẻ đã liên tục bị diệt đoàn tại đây mà không
rút ra được nguyên nhân và biện pháp giải quyết nào. Ở đây vốn chẳng tồn tại chiến thuật, BOSS cũng không có đại chiêu gì quá biến thái. Vấn đề
chỉ là sự chênh lệch tốc độ đôi bên và người chơi còn không thông thuộc
thủy chiến. Chỉ cần tạch vài lần để MT bắt kịp tốc độ là BOSS này dễ như không.
“Yên tâm, cứ đi theo tui là được” Diệp Tu đáp, cũng bơ sự bất mãn của Cừu Vui Vẻ, mở cơ quan.
Cơ quan vừa động, bốn bức tường kín kẽ chợt bắt đầu tràn nước ra. Đến
khi nước đã bao phủ toàn bộ người chơi, BOSS diễn xong lời kịch thì lên
sàn. Sau vô số lần diệt đoàn, mỗi người trong đội Cừu Vui Vẻ đều đổ mồ
hôi hột, căng thẳng nhìn chăm chú. Kết quả là Trai Ngầu Cầu Bại đã sớm
xông lên. Tay thi triển Xung Kích, rẽ sóng tấn công thẳng vào BOSS.
Trận chiến bắt đầu.
Thực lực BOSS vẫn thế, còn team Cừu Vui Vẻ thì sao? Trang bị của MT
không đổi, có đổi thì chính là người mặc bộ trang bị đó. Đôi bên công
phòng làm nước văng lên tứ tung, mọi người không nhìn rõ cả tên của Trai Ngầu Cầu Bại nữa. Các mục sư trong team chăm chú nhìn sinh mệnh của
Trai Ngầu Cầu Bại.
Thằng chả đã tự tin khẳng định như thế thì đừng có đỡ được vài nhát đã
ngỏm củ tỏi, chuyện như thế không phải chưa từng xảy ra đâu. MT vừa dụ
BOSS, bản thân chưa hiểu gì, mọi người cũng chưa hiểu gì thì đã chết
queo.
Nhưng Trai Ngầu Cầu Bại thì sao? Quá nhiều bọt nước làm mọi người không
thể nhìn rõ, đến khi trông thấy thì sinh mạng của hắn đã giảm, nhưng
không nhiều. Giữa tiếng nước bắn có tiếng va chạm nặng nề, hiển nhiên là song phương đã quần nhau dữ dội, và Trai Ngầu Cầu Bại đã thành công
chống lại công kích của BOSS.
“Hắn đỡ được rồi.”
Cùng là kỵ sĩ, Bảy Lá Một Hoa lập tức nhận ra vấn đề ngay. Họ từng hy
sinh trước BOSS này từng người một, nguyên nhân gã cũng biết, bởi vì
khiên đột nhiên biến thành vật trang trí, không tài nào ngăn được công
kích của BOSS. Vấn đề này không phải họ chú ý là giải quyết được, cả
nhóm vẫn luôn cố gắng tìm cách, nhưng hôm nay, rốt cuộc cũng có người
hóa giải nó một cách đơn giản.
“Thêm máu” Trai Ngầu Cầu Bại hô lên, các mục sư bắt đầu hành động.
“Tấn công” Trai Ngầu Cầu Bại tiếp tục chỉ huy, nhóm DPS bắt đầu hành động.
“Xong” Trai Ngầu Cầu Bại vừa dứt lời, xác BOSS đã trôi lềnh bềnh.
Xong rồi?
Con BOSS bán hành cho team mấy tuần liền, con BOSS đã khiến cả team phải quỳ, phải lao, phải chết trôi đủ các kiểu cuối cùng đã ra đi vô cùng
thanh cmn thản.
Không có mạo hiểm, không có kịch tính, không có khúc chiết. Còn không
bằng nỗi hốt cả hền như khi bẫy trường mâu chui lên từ đất suýt đâm vào
Trai Ngầu Cầu Bại.
Cả nhóm Cừu Vui Vẻ đều câm
nín.
Con BOSS hành họ đến đầu rơi máu chảy ngã xuống một cách đơn giản đến
không thể đơn giản hơn, khiến cả team không thể chấp nhận nổi. Một trận
chiến đáng nhẽ phải hoàng tá tràng, phải liên tục nghẹt thở, phải nguy
hiểm cận kề, phải đầy niềm vui chan chứa nỗi buồn, phải đánh dấu mốc
lịch sử chói lọi để mai sau mỗi khi dẫn người mới đến BOSS này là có thể nổ tung trời một ngày ba canh miêu tả chín nghìn chữ trận chiến ấy kinh thiên động địa đến nhường nào.
Nhưng không, không có gì cả. Ngay cả một lời chỉ huy trong lúc tàn sát
BOSS cũng không có, giết đại một con quái trên đường đi còn náo nhiệt
hơn.
Con BOSS vẫn làm cả đội ngũ đau bi đã chết nhạt nhẽo như thế.
BOSS ngã rồi, cơ quan cũng bị phá, nước dần rút đi. Mặt đất của toàn bộ
Lăng Mộ Trên Không bỗng rung chuyển. Team Cừu Vui Vẻ chưa đi đến BOSS
cuối bao giờ, âm thanh bắt đầu vang khắp mọi nơi, đất rung núi chuyển
như vọng về từ bốn phương tám hướng, đánh thức tất cả mọi người còn đang chìm trong ngây dại.
“BOSS cuối đấy.” Trai Ngầu Cầu Bại vừa gọi vừa dẫn đầu mở đường.
Mọi người ngây dại đi theo, đến khi đã ra ngoài được hai phút mới có người đột nhiên sực tỉnh, “Đội trưởng, đã nhặt đồ chưa?”
“Sặc!” Cừu Vui Vẻ vội ngoái đầu lại, chưa nhặt đồ BOSS rớt đã bỏ đi, đây đúng là cảnh giới của ngây người rồi.
BOSS cuối là con BOSS mà team Cừu Vui Vẻ chưa đối mặt bao giờ, có thể
nói là lần lột tem đầu tiên. Vốn phải căng thẳng thần kinh sợ không ăn
được. Nhưng con BOSS thứ chín được coi là BOSS khó xơi nhất còn qua thì
BOSS cuối chỉ là muỗi, nhể?
Không còn ai ôm mong chờ gì ở BOSS cuối, mọi người cứ lầm lũi đi theo
Trai Ngầu Cầu Bại, đám DPS và trị liệu lũ lượt tiến lên, cuối cùng cũng
chạm trán BOSS cuối.
“Kế hoạch của các ông mới đến BOSS chín, con BOSS này chưa giết bao giờ phải không?” Trai Ngầu Cầu Bại hỏi.
“Ừ chưa.” Cừu Vui Vẻ đáp.
“Thế đã đọc hướng dẫn chưa?”
“Hướng dẫn…” Cừu Vui Vẻ giật mình, hướng dẫn thì đã xem qua mấy lần
nhưng chưa nghiên cứu. Vì họ vẫn dừng ở BOSS thứ chín hết tuần này sang
tuần kia, nên chưa nghĩ đến BOSS cuối.
“Vậy tui nói khái quát qua một chút nhá?” Trai Ngầu Cầu Bại nói.
“Ông ôm BOSS, nhóm buff thì buff, nhóm dame thì dame ấy hả? Tui biết rồi.” Cừu Vui Vẻ bảo.
“Làm gì mà dễ xơi vậy.” Trai Ngầu Cầu Bại khách sáo một câu, sau đó nói một mạch những vấn đề lớn nhỏ cần chú ý ở BOSS cuối.
“Rắc rối vậy cơ á?” mọi người hoảng hốt kêu lên. Họ đã đọc qua hướng dẫn BOSS cuối rồi, nhưng mãi chả đến được nên cũng chẳng ai đi nghiên cứu,
giờ đã quên gần hết.
“Sao nghe còn khó hơn BOSS chín vậy?” có người hỏi.
“Đương nhiên, BOSS cuối phải khó hơn BOSS nhỏ chứ.” Trai Ngầu Cầu Bại đáp.
“Không phải bảo BOSS thứ chín là khó nhất sao?” Lại có người nghi hoặc.
“Người không biết thủy chiến sẽ bảo vậy.” Trai Ngầu Cầu Bại đáp.
“Thủy chiến á, cái đó có ai biết đâu…” mọi người đồng thanh.
“Tui.”
“Không phải ông cũng chỉ biết sơ sơ thôi sao?”
“Đó là khiêm tốn, khiêm tốn đó hiểu không?”
“Biết sơ sơ…” Cả team khóc.
“Đã nhớ mấy cái tui vừa nói chưa?” lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại hỏi lại mọi người đã hiểu những điều hắn vừa dạy chưa.
“Nhớ rồi.” Mọi người trả lời, trả lời xong lại thấy không đúng lắm. Họ
là team phó bản trăm người của phân hội thứ tư của Mưu Đồ Bá Đạo cơ mà,
sao giờ lại như gà mờ bị người ta dạy dỗ thế này?
Nhưng nói đi thì phải nói lại, với phó bản chưa phá, BOSS chưa đánh thì
họ quả là gà mờ thật. Nhưng vấn đề là hắn ta cũng mới xem hướng dẫn
trước khi vào phó bản cơ mà? Đến cạm bẫy sau khi vào cửa vào còn chả
biết mà giờ tự dưng lại như cao thủ bắt đầu chỉ dạy họ thế này?
“Không còn vấn đề gì thì tui mở đây.”
Chẳng để ai kịp nghi ngờ lâu, Trai Ngầu Cầu Bại đã Xung Kích mở BOSS.
Má ôi, thật là dữ dội, mọi người vội vã đuổi theo.
“Vào đội hình đi, đã bảo đừng ai đứng trong phạm vi góc quạt chín mươi
độ trước mặt BOSS rồi mà, không nhớ à.” Vừa mới bắt đầu, Trai Ngầu Cầu
Bại đã răn dạy.
Mọi người khóc ròng, không phải là còn chưa rõ mặt mũi BOSS quay hướng nào ư? Cần gì phải nghiêm khắc vậy chứ.
“Mục sư kia làm gì vậy? Đứng sau tui để tự sát à, đứng sang bên, ngoài cánh cung 90otrước mặt BOSS.”
Mọi người vừa thấy thì câm luôn. Mèn đét, đứng sau hắn chính là đội
trưởng Cừu Vui Vẻ, ngay cả đội trưởng mà còn bị mắng như cờ hó, đây mới
là khí chất của MT mạnh bạo đây, hình như mọi người vẫn quen với phong
cách hiền hòa của Bảy Lá Một Hoa hơn.
“Không biết 90olà bao nhiêu à? Lấy BOSS làm đỉnh, tôi và BOSS làm trục, vẽ sang hai bên một góc 2 giờ.”
Mọi người câm nín nhìn chăm chăm, lòng đau như cắt. Đội trưởng đại nhân
à, ngài hụt hơi à, động tác chậm vậy, toán học còn kém thế, quả là xấu
hổ chết thôi.