Ngày bốn tháng bảy, ngày thứ tư của đợt chuyển nhượng mùa hè.
Đám người Hưng Hân điên đảo đồng hồ sinh học tập trung ở phòng huấn
luyện, vừa chào nhau vừa log game, đồng lòng quyết tâm nhân dịp mọi
người nghỉ ngơi cướp thêm vài con BOSS.
Sáng nay cả đám ngủ hơi sớm, giờ mới sập tối, hẳn Trương Tân Kiệt vẫn
còn trong game. Onl lệch giờ phần lớn thời gian có thể tránh đối đầu
trực diện với Trương Tân Kiệt, vẫn không thể né toàn bộ. Nhưng bây giờ
bọn Diệp Tu hồi đầy máu, đánh nhau cũng sảng khoái tự tin hơn buổi sáng
mệt nhọc nhiều.
Trong lúc log game, Trần Quả lướt web Vinh Quang xem tin tức như mọi
ngày, không ngờ phát hiện tin Lâm Kính Ngôn gia nhập Bá Đồ làm mưa làm
gió trên đầu trang chủ hôm qua đã biến đâu không thấy, thay vào đó là
một tin chuyển nhượng giật gân hơn bội lần.
Tuyển thủ ngôi sao Đường Hạo của chiến đội Bách Hoa, dùng 10 triệu chuyển đến chiến đội Hô Khiếu!
Câu lạc bộ Hô Khiếu cũng tổ chức họp báo vào giữa trưa, đã kết thúc từ
lâu. Bấy giờ tin tức về đợt chuyển nhượng đã tràn ngập các trang thông
tin truyền thông Vinh Quang, cũng bởi tin tức mà buổi họp báo này mang
đến thật sự quá khủng.
10 triệu, đây là giá trị chuyển nhượng cao nhất trong lịch sử Vinh
Quang, đồng thời cũng là cuộc giao dịch đầu tiên lên đến số tiền hàng
chục triệu. Tất nhiên vì bên ngoài không biết tới cuộc giao dịch sách kỹ năng 20 triệu trong bóng tối của Diệp Tu với Luân Hồi.
Hơn nữa đợt chuyển nhượng này ít nhiều cũng liên quan đến đợt chuyển
nhượng của Lâm Kính Ngôn ngày hôm qua. Đây là sự luân chuyển của hai thế hệ cao thủ lưu manh. Lúc Đường Hạo “lấy hạ khắc thượng” đánh bại lưu
manh Lâm Kính Ngôn ở Ngôi Sao Cuối Tuần, Liên minh từng xôn xao tin đồn
chiến đội Bách Hoa sẽ đổ tiền mua Đường Tam Đả để xác lập vị thế vững
chắc cho Đường Hạo. Kết quả bây giờ Đường Hạo lại đến nương nhờ Hô
Khiếu.
Lâm Kính Ngôn hôm qua mới chuyển ra, hôm nay tuyển thủ át chủ bài quan
trọng Đường Hạo lại chuyển vào, nhất định không phải quyết định lâm thời ngày một ngày hai. Bây giờ ai nấy đều cho rằng Hô Khiếu thu mua Đường
Hạo là để thay Lâm Kính Ngôn. May mà Lâm Kính Ngôn đi trước, nếu không
ắt phải chịu cảnh khó xử. Mà từ đợt chuyển nhượng này, cũng phơi bày dã
tâm của Hô Khiếu ra ánh sáng.
Bá Đồ tiếp nhận người lính già Lâm Kính Ngôn, nói đúng hơn là thu nhận,
cho gã một chốn về. Mà Hô Khiếu phá vỡ kỷ lục chuyển nhượng, dùng số
tiền lên đến hàng chục triệu để thu mua tuyển thủ át chủ bài Đường Hạo
đang nổi, đã bộc lộ dũng khí và quyết tâm cướp quán quân bằng được. Nhất thời trên dưới Hô Khiếu, từ các thành viên tới fan hâm mộ đều vô cùng
phấn khích. Chiến đội chưa một lần vào chung kết này, nháy mắt bỗng trở
thành ứng cử viên sáng giá cho vị trí tân quán quân năm sau.
Đường Hạo mãnh liệt, Phương Duệ hèn mọn, còn có Triệu Vũ Triết vừa nhận
giải người mới xuất sắc nhất đang nổi lên như một ngôi sao mới, thêm một số đội viên tiêu chuẩn chuyên nghiệp khác, tương lai của chiến đội Hô
Khiếu thoạt trông vô cùng xán lạn.
Trái lại, chiến đội Bách Hoa chịu bỏ tuyển thủ quan trọng nhất hiện tại, nhìn qua tuy vô lý, nhưng ngẫm kỹ lại, cuộc giao dịch này so với việc
bỏ tiền đi mua Đường Tam Đả, vẫn lời hơn nhiều.
Phong cách của mỗi chiến đội trước nay đều xây dựng vây quanh tuyển thủ
chủ lực của đội. Mà nói tới tuyển thủ chủ lực lại không thể bỏ qua nhân
vật chủ lực. Nên cuối cùng phong cách chiến thuật của mỗi chiến đội được quyết định bởi phong cách của tuyển thủ và nghề nghiệp nhân vật đóng
vai trò át chủ bài trong đội. Như chiến đội Bách Hoa quen với việc triển khai chiến thuật lấy chuyên gia đạn dược làm chủ chốt, còn Hô Khiếu lại là lưu manh.
Nếu chiến đội Bách Hoa mua Đường Tam Đả, đưa Đường Hạo lên làm trọng tâm để xây dựng chiến thuật, thì phải thay đổi phong cách trước nay của
mình. Mùa trước, vì biểu hiện vượt trội của Đường Hạo tương phản với
thao tác thường thường của tuyển thủ Trâu Viễn điều khiển nhân vật Bách
Hoa Liễu Loạn, phong cách đội dường như đã lệch sang hướng này. Nhưng
thành tích của họ vẫn không khả quan. Lưu manh Lý Đức La trong tay Đường Hạo không phải là tài khoản đặc biệt, tuy vậy chí ít vẫn đạt chuẩn
chuyên nghiệp, không chênh lệch nhiều với các tài khoản khác. Hơn nữa
tài khoản của một tuyển thủ xuất sắc như Đường Hạo, chiến đội Bách Hoa
tất nhiên phải bỏ công chăm lo rất nhiều.
Nên vai trò của nhân vật với thành tích chiến đội chỉ là thứ yếu, quan
trọng nhất vẫn là chiến đội Bách Hoa không hợp với hệ thống chiến thuật
mới.
Mùa giải sau, nếu chiến đội Bách Hoa mua nhân vật lưu manh số một Đường
Tam Đả cho Đường Hạo, có thể lội ngược dòng sao? Hiển nhiên, Bách Hoa
không nghĩ vậy, họ tình nguyện bỏ qua Đường Hạo. Còn Hô Khiếu? Lưu manh
vốn là trọng tâm phát triển của họ, có nhân vật lưu manh số một rồi, bây giờ thêm tuyển thủ lưu manh số một thì không gì tuyệt hơn. Trong diễn
biến ấy, Đường Hạo rốt cuộc chuyển nhượng thành công tới Hô Khiếu với
giá cao nhất Vinh Quang.
Chiến đội Hô Khiếu đã đạt được điều họ muốn, còn Bách Hoa? Chiến đội
Bách Hoa thu khoản tiền chuyển nhượng này, cũng có khả năng tìm một
chuyên gia đạn dược xuất sắc khác trong Liên minh, thay Trâu Viễn không
mấy nổi bật mùa trước. Kết quả như vậy hai bên đều có lợi.
“Đợt chuyển nhượng rất ngon lành.” Khi Trần Quả càu nhàu “Tại sao Đường
Hạo đi Hô Khiếu chứ, với lại không phải Bách Hoa muốn mua Đường Tam Đả
à?”, Diệp Tu đã cho ra đánh giá. Phần lớn phân tích xoay quanh đợt
chuyển nhượng lần này đã chứng minh Diệp Tu đoán đúng. Cuộc giao dịch
của Hô Khiếu và Bách Hoa đã qua suy tính rõ ràng, khiến người ta vừa
nhìn đã hiểu ngay. So với việc Bá Đồ thu nhận Lâm
Kính Ngôn, còn hùng
hồn phán “Vì quán quân!” thì đáng trông đợi hơn nhiều.
Thời gian chuyển nhượng mùa hè cũng chính thức bắt đầu. Hôm nay còn ba
đợt chuyển nhượng khác, nhưng chỉ trong chiến đội nhỏ, có trao đổi, có
thu mua, giao dịch khoảng hàng triệu với những tuyển thủ dùng dự bị.
Không hấp dẫn nhiều sự chú ý như Đường Hạo.
Đám Hưng Hân vừa nói chuyện chuyển nhượng, vừa đăng nhập game. Bốn hội
trưởng bên Trảm Lâu Lan cũng vừa onl, đầu tiên là trao đổi tin tức, xem
ban ngày tranh cướp bao nhiêu BOSS.
Từ sáng đến chiều, ở Thần Chi Lĩnh Vực có bốn con BOSS xuất hiện, tính
ra không nhiều không ít. Lời nguyền Trương Tân Kiệt onl thì không có
BOSS của tụi Trảm Lâu Lan xem ra không được cao xanh nghe thấu. Mọi
người ủ ê thở dài, bốn hội trưởng bắt tay sắp xếp nhân lực chuẩn bị
chiến đấu. Mấy ngày nay hội trưởng không onl, bốn công hội cũng bỏ BOSS
luôn không cướp. Tranh thủ thời gian nghỉ ngơi hồi sức, cùng nhau đồng
cam cộng khổ.
Đến trước lúc Trương Tân Kiệt ngủ, hai bên nhất định đụng độ nhau. Nhưng bấy giờ mình sung mà hắn đuối rồi nên đách sợ nữa, dù quân Mưu Đồ Bá
Đạo mạnh hơn thật, nhưng chỉ tăng thêm chút tỷ lệ cướp BOSS thành công.
Chuyện cướp BOSS trước giờ không có đảm bảo 100%, thậm chí bên họ có đại thần vẫn có lúc không may để BOSS rơi vào tay kẻ khác.
Mọi người onl không bao lâu đã bắt đầu khai chiến.
Không ngại liên minh của đối thủ, lúc này quyết không để họ chiếm thượng phong.
Mưu Đồ Bá Đạo chia quân thành hai đường, một đường phòng thủ, đường kia
quấy rối từ bên cánh sườn. Diệp Tu dẫn đội tinh anh muốn dùng sức mạnh
áp đảo đánh tan mưu đồ của đối phương. Khi pháp sư chiến đấu Chúa Phán
Phải Có Ánh Sáng như đại tướng quân muốn xung phong lên phía trước,
thình lình một viên gạch đen thùi từ đâu bay vút đến, đúng lúc ngắt
ngang kỹ năng của hắn.
“Thằng nào chọi gạch?” Diệp Tu kêu lên, đảo tầm nhìn của Chúa Phán Phải
Có Ánh Sáng một vòng, không nhìn thấy ai, trong lòng lại rõ mười mươi
hung thủ. Lâm Kính Ngôn! Chính là gã chứ không ai khác, gã không giao ca với Trương Tân Kiệt, mà cùng người kia ra trận.
Nghề lưu manh có thể có nhiều phong cách khác nhau, khi bá đạo, khi hèn
mọn. Lâm Kính Ngôn có thể xem là người tập trung đủ các phong cách của
lưu manh. Bây giờ nói trạng thái của gã kém hơn trước, chủ yếu là ở phản ứng và tốc độ tay. Nhưng kinh nghiệm và ý thức thì trái ngược hoàn
toàn. Đoàn chiến trong game có nhiều người yểm hộ, nghênh ngang đập gạch vào mặt Diệp Tu, Diệp Tu cũng không tìm được người để tính sổ, có thể
nhìn ra tài năng của gã.
Công kích của Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng bị ngắt, đoàn Mưu Đồ Bá Đạo
liền xông lên trước. Lâm Kính Ngôn không chỉ tấn công đơn độc, còn tranh thủ cơ hội chỉ huy đội ngũ.
Nhưng đội tinh anh của Diệp Tu đâu dễ đối phó, thực lực vượt hẳn tiêu
chuẩn người chơi bình thường. Đối với quân đoàn liều mạng sll trước mặt, chẳng cần chiến thuật gì, có kỹ thuật là quét sạch hết!
“Đù, công nhận mạnh.” Lưu manh của Lâm Kính Ngôn trà trộn trong đội quan sát tình hình, gửi tin cho Trương Tân Kiệt.
“Ừ.” Trương Tân Kiệt đã giới thiệu cho Lâm Kính Ngôn biết sơ lược về đối thủ, người kia mới nói vậy.
“Tô Mộc Tranh cũng ở đây.” Lâm Kính Ngôn phát hiện bậc thầy pháo súng phối hợp với Chúa Phán Phải Có Ánh Sáng.
“Ừ, đội tinh anh của họ rất mạnh, liều mạng nhất định thua thiệt. Tốt
nhất vẫn là phát huy ưu thế đoàn đội bên ta, cầm chân đội tinh anh, sau
đó từ từ nuốt trọn hết đoàn.” Trương Tân Kiệt nói.
“Đồng ý, cứ thế mà làm.” Lâm Kính Ngôn đang trả lời tin nhắn, chữ cuối
còn chưa đánh xong, trực giác chợt mách bảo sau lưng bất thường, vội
thao tác nhân vật né sang một bên, sau đó trông thấy một cục gạch bay
ngang qua người.
Lần này cả Lâm Kính Ngôn cũng toát mồ hôi hột, ngơ ngác chẳng biết gạch ở đâu bay ra. Gã xoay người lại, kết quả thấy được một lưu manh không
phải của Mưu Đồ Bá Đạo đang xông qua.
Móa đùa nhau hả, chọi gạch lung tung vậy mà coi được à? Lâm Kính Ngôn
tưởng mình bị tập kích, nhưng ai ngờ tên lưu manh kia chẳng ngó ngàng gì tới gã, hăng say đi đánh thằng khác!
Nếu là bình thường, Lâm Kính Ngôn nhất định cẩn thận quan sát đối tượng. Nhưng bây giờ nhiệm vụ chính của gã là chỉ huy đoàn đội, dùng sức mạnh
tập thể để cướp BOSS thành công.
*10 tr NDT là ba mươi mấy tỷ VND