Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)

Lôi Đình (2)


trước sau

Nhân viên làm việc nhận lấy tờ đơn mà Lâm Uyên lưu lại, nhìn hàng chữ do Lâm Uyên ghi bên trên tờ đơn, trong lúc nhất thời lại có thêm một chút hoảng hốt ——

Sinh Như Hạ Hoa chi sáng lạng, tử như Thu Diệp chi tinh mỹ.

Lam Tinh không có nhà thơ vĩ đại Tagore, nên hai câu thơ này vẫn khiến người đọc rung động.

Dù cho là không phải người mang tuệ căn văn học, nhưng ở nơi này có thể chứng kiến một đoạn văn tự tinh xảo như thế, khi thưởng thức lại có một loại cảm nhận sinh mệnh tốt đến như vậy.

Lấy lại tinh thần, người nhân viên làm việc này lộ ra nụ cười, lẩm bẩm nói: "Xem ra lần này đám người đi tuyên truyền kia không cần vì tựa đề tuyên truyền mà rầu rĩ rồi."

Thời điểm Lâm Uyên rời đi, hắn nhắn tin cho Triệu Ngọc, thấy đối phương không phản hồi, Lâm Uyên liền trực tiếp đón xe trở lại trường học.

Mà lúc này.

Tại phòng làm việc của Tổng giám đốc công ty Tinh Mang.

Triệu Ngọc đang nhận lấy áp lực đến từ Boss của công ty, căn bản không rảnh đi nhìn điện thoại di động.

"Sa Hải năm nay muốn an bài Tiền Tinh Vũ xuất đạo ở Tân Nhân Quý, chuyện này Cô dự định ứng đối như thế nào?"

Âm thanh của Boss rất bình tĩnh.

Nhưng Triệu Ngọc lại có thể nghe ra phía sau âm thanh đang ẩn giấu sự khó chịu.

Đương nhiên Boss có lý do khó chịu, bởi vì Tiền Tinh Vũ căn bản không phải là người mới gì, mà là một nam diễn viên nổi tiếng ——

Quy tắc mà Tân Nhân Quý ngầm thừa nhận là cái gì?

Chỉ cần là người mới vào ca đàn thì cũng có thể phát ra bài hát trong khoảng thời gian này.

Tiền Tinh Vũ này đã là diễn viên có danh tiếng nhất định, nếu hắn ta muốn phát bài hát thì dĩ nhiên cũng có thể tính là người mới vào ca đàn rồi.

Dù sao lúc trước Tiền Tinh Vũ cũng chỉ làm diễn viên, mà cho tới bây giờ vẫn không có hát qua bài hát nào.

Nhưng như vậy liền rất không công bằng đối với những người mới còn lại rồi.

Cho nên trước kia cũng có nhân sĩ trong nghề đề nghị, không để cho diễn viên mang thân phận của ca sĩ mới để xuất đạo, bởi vì Tân Nhân Quý phải để lại cho đám thuần người mới của làng giải trí kia một cơ hội!

Nhưng đề nghị này không được phía trên tiếp nhận.

Tuy nhiên khi đề nghị này xuất hiện thì cũng không phải là không có chỗ dùng chút nào.

Rất nhiều diễn viên thành danh quả thật rất yêu quý mặt mũi, vì vậy liền coi như bọn họ có nghĩ qua ý tưởng tham gia ca đàn, nhưng vì phòng ngừa tranh cãi trong giới nên cũng sẽ không phát bài hát ở Tân Nhân Quý vào tháng mười một để cướp đoạt cơ hội với một đám thuần người mới.

Nhưng các diễn viên mới lại không nằm trong phạm vi này.

Năm nay Tiền Tinh Vũ là diễn viên thần tượng bài danh top đầu trên mạng, bởi vì bộ phim đầu tiên mà hắn tham gia bạo hỏa, cũng chưa hề đóng nhiều bộ phim, do đó hắn cũng thuộc về người mới của làng giải trí!

Cho nên loại tình huống này rất đặc biệt.

Coi như hắn cạnh tranh xếp hạng của Tân Duệ Bảng với thuần người mới thì cũng không trêu chọc ra tranh cãi quá lớn, cứ như vậy, Tiền Tinh Vũ có ưu thế hơn một chút.

Dù sao hắn đã có nhân khí, có người hâm mộ, dù ca khúc chất lượng không tốt lắm thì fan của Tiền Tinh Vũ cũng có thể giúp một tay, ngốc nghếch bình chọn đẩy hắn lên bảng!

Nghĩ tới đây, Triệu Ngọc chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí chuẩn bị chọn lời: "Tiền Tinh Vũ nhất định là hướng về phía hạng nhất, có hắn trấn giữ top một, vậy hạng thứ hai thứ ba sẽ là
mục tiêu của chúng ta."

"Cô ngược lại suy nghĩ giọt nước không lọt nhỉ."

Boss là một người đàn ông trung niên mang khí chất nho nhã.

Đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của công ty Tinh Mang, nhìn bề ngoài của ông vẫn là tương đối hiền lành, nhưng nhân viên trên dưới công ty cũng rất rõ, nhìn người là không thể nhìn vẻ bề ngoài.

Vị Boss này tuy có bề ngoài nho nhã hiền lành, nhưng khi phát động bão tố thì nhất định chính là Ma Vương giáng lâm.

Ngón tay Boss nhẹ nhàng gõ mặt bàn, nhẹ giọng nói: "Cô năm nay lập ra quân lệnh trạng thật sự là có chút qua loa rồi. Tân Nhân Quý chỉ đạt được top 3! Không đạt chỉ tiêu thì coi như tôi cũng không có biện pháp giàn xếp đâu. Đến lúc đó, tôi sẽ đem quyền lợi của cô hạ xuống một thời gian, cô có thể phải chịu ủy khuất một năm nửa năm, sau đó mới có thể trở lại tiếp tục làm vị trí người đại diện Thủ Tịch."

"Được."

Triệu Ngọc hít một hơi thật sâu.

Bắt đầu từ chuyện cuống họng của Lâm Uyên, cô liền đã làm xong việc chuẩn bị tâm tư bị giáng chức.

"Ngoài ra!"

Boss nhắc nhở: "Coi như không có người tới top 3, cũng phải chiếm nhiều thêm vài danh ngạch top 10, đồng thời làm hết sức để tăng lên bài danh cao nhất cho người mới, chỉ như vậy tôi mới có thể tận lực giúp cô nói chuyện trước mặt cao tầng."

"Đã rõ."

Triệu Ngọc biết Boss đối với mình vẫn rất chiếu cố, cô có thể trở thành Thủ Tịch cũng là thông qua một tay Boss mấy năm nay cất nhắc.

"Cô đi ra ngoài đi."

Boss khoát tay nói.

Triệu Ngọc gật đầu rồi ra khỏi phòng làm việc, sau khi điều chỉnh một chút tâm tình cô mới lấy điện thoại di động ra gọi cho Lâm Uyên: "Cậu đang ở đâu? Tôi đưa cậu về trường học."

"Tôi về rồi. Tôi mới vừa cho gửi tin nhắn cho chị, khả năng là do chị không chú ý."

Triệu Ngọc sửng sốt một chút rồi nói: "Cũng được, vậy cậu trở về đi, trên đường chú ý an toàn. Đợi Tân Nhân Quý tháng mười một, tôi sẽ xem xem có thể sắp xếp cho cậu nhiều chút tài nguyên tốt hay không, nhất quyết phải xông qua top 10. Cá nhân tôi dù sao cũng cảm thấy bài hát này của cậu rất không tệ, rất có hi vọng."

"Ừ, cám ơn, Triệu tỷ."

Coi như Lâm Uyên có chậm hiểu thêm nữa, thì hắn cũng có thể cảm nhận được Triệu Ngọc rất chiếu cố đối với chính mình. Từ rất nhiều chi tiết có thể thấy được, Triệu Ngọc thật sự rất thưởng thức nguyên chủ.

"Cám ơn cái gì, cúp máy đây"

Triệu Ngọc cười nói, chỉ là nụ cười có chút khổ sở.

Giúp cậu thực ra cũng là giúp chính tôi thôi. Chen nhiều vào một cái top 10 là đã bớt đi một cái lôi đình đánh lên đầu tôi rồi.

Có lẽ chỉ là hơi nhẹ hơn một chút.

.

Truyện convert hay : Cận Chiến Cuồng Binh

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện