Mạc Phàm chậm rãi nuốt xuống một ngụm nước bọt, cố gắng tiếp thu tất cả những thông tin này.
Qua một hồi thật lâu thời gian, hai người cũng không nói gì nữa, cùng đứng ở đó, phóng tầm mắt nhìn xem Thái Bình Dương đang dần dần yên bình sóng lặng.
Nhìn thấy vị quân bài đáng kính có tâm trạng, Mạc Phàm nói: “Lão sư, người nói với ta những lời này, cuối cùng là mục đích gì? Vì sao người muốn giữ bí mật chuyện vị diện chế tài, lại đi nói với ta đâu, vì sao người không nói với Thánh Thành huynh đệ người, thiên sứ Uriel đâu?”
Nhật Ánh phốc cười một cái.
Từ trong không gian lấy ra một phần khế ước giao dịch.
Khế ước nội dung Nhật Ánh tại sau đoạn ở Thiên Quốc giao đấu với Mạc Phàm liền viết xong, nội dung cũng là mười phần đơn giản.
Đó chính là ủy nhiệm, triệu hoán cấm chú tối cường ma pháp khế ước ủy nhiệm, Mạc Phàm thụ hưởng, tại thế giới ma pháp sau này tương lai, trước khi triệu hoán vị diện cùng ma pháp vị diện sinh ra tranh chấp, toàn bộ phúc lợi Đế Vương làm việc cho Nhật Ánh sẽ nguyện ý phụ trợ phò tá cho Mạc Phàm.
“Thánh Thành là càng ngày càng cường đại , thực lực này chỉ sợ bất kỳ một cái cường quốc quốc gia ma pháp nào cũng không dám nói có thể hiên ngang chống lại.
Đáng tiếc a, vô luận là Uriel hay Michael, bọn hắn không giống ngươi, lại không có phần kia ngạo nghễ cốt khí, không dám đối kháng chân chính yêu ma, đổi lại rất khó làm cho nhân loại tiến xa”.
Vừa đưa cho Mạc Phàm, Nhật Ánh đồng thời cười cười nói ra.
Về phần nhận xét Thánh Thành, Mạc Phàm gật đầu công nhận.
Nhưng cái kia tờ giấy, Mạc Phàm mơ mơ hồ hồ nhận lấy tờ giao dịch khế ước ủy nhiệm trên tay, đọc đọc một lúc, sau đó kinh hãi đến lùi về sau hai bước, sắc mặt biến tấu rất rõ ràng.
Nhật Ánh lão sư cũng không phải chỉ có 30 Đế Vương lính đánh thuê a, con người này vậy mà có tận hơn 63 đầu Đế Vương ở Triệu Hoán Vị Diện bán mạng.
Quỷ ma! Thậm chí, đó là chưa tính ngàn vạn tinh linh trong thiên tộc tinh linh tháp, cùng các tộc yêu ma khác.
Đương nhiên, trong số đó, vì nhiều nguyên nhân khác nhau, đến từ các đế quốc thù địch khác nhau, cũng sẽ không xuất hiện cùng một lúc, cần phải tính toán cẩn thận.
Mà lại, Mạc Phàm phần này chỉ nhận được thực tế 37 đầu Đế vương.
Những Đế Vương linh thiêng nhất như Phù Đổng Thiên Vương, Tứ Trấn Thăng Long, Lam Thần Thủy Tinh, Thủy Tiên Kỳ Lân, hay những đầu đến từ Đông Dương quốc thú Vong Quốc Thú Mộ như Tiên Mẫu Âu Cơ, Lạc Long Thánh Quân, Trường Sơn Lạc Điểu...!bọn chúng là tuyệt đối không làm việc cho Mạc Phàm.
Nhật Ánh giao dịch với tiểu Đế Vương không hề đơn giản, là cùng nhau hợp tác lính đánh thuê giao dịch.
Đế Vương không ngu ngốc, sau khi nhận được chỗ ích lợi đi lịch luyện cùng Nhật Ánh về sau, 100% sẽ nguyện ý tiếp tục hợp tác.
Mà Mạc Phàm kể từ hôm nay, chính là nhận được lợi ích như vậy.
Hắn ngỡ ngàng không dứt, nội tâm đung đưa giãy giụa, va chạm vô số mâu thuẫn lẫn nhau.
Chỉ là một lúc sau, thấy hắn thở dài, trả lại phần khế ước ủy nhiệm cho Nhật Ánh, đĩnh đạc nói ra: “Lão sư, chúng ta khác nhau con đường.
Ta đã lựa chọn con đường cho mình, ta không phải là người giỏi làm ăn giao dịch.
Có lẽ người nói đúng, ta là mục sủng sú, ưa thích tuần thú, cả đời này sẽ không bao giờ được như ngài.
Nhưng mà ta ngược lại thích như thế, triệu hoán ma pháp ta không cưỡng cầu”.
Nhận được một ân tình quá lớn như thế, hơn nữa đồ vật từ đầu đều không phải của mình, bọn nó chỉ là lính đánh thuê, cho dù mạnh theo cách này, dàn sủng thú của Mạc Phàm cũng sẽ không mấy vui vẻ gì, thậm chí chịu đến san sẻ tình cảm.
Mặt khác, hắn đội ngũ cũng mạnh lắm không đùa được!
Thanh Long, Tà Thánh Vương Hồng Mãng Tà Long, Apase, Tử Nhật Viêm Cơ, Ngục Nhung U Lang, Mei Mei, Kỳ Lan Thanh Thánh Xà.
Thêm vào tám tòa hồn cách dẫn đầu là Bạch Phượng Hoàng, Hắc Long Đại Đế.
Phượng diện thú nuôi nhà, ngoại trừ Nhật Ánh ra, Mạc Phàm đồng dạng có thể xưng bá làm triệu hoán tối cường pháp sư.
Nhật Ánh hai mắt vo tròn lại, ngạc nhiên hỏi: “Thật không nhận? Số lượng này tới nói, trừ thiên triều nóc nhà ra, ngươi có thể ngồi không thống nhất thế giới, đàn áp vô luận bộ lạc yêu ma nào, kể cả nhân loại cũng là ở tư thế muốn nuốt chửng bất kỳ một siêu cường quốc gia nào.
Nói không chừng, Thánh Thành cũng không nhất định siêu việt nổi số lượng lớn như vậy Đế Vương”.
“Lão sư, kì thật không có ngài cản trở, ta đều có thể đem tất cả đi đập nát, xóa sổ làm lại từ đầu”.
Mạc Phàm gãi đầu cười cười đáp lại.
— QUẢNG CÁO —
Lời lẽ này, dù sao cũng không có gì để phản bác.
Thực lực của Mạc Phàm, ít nhất cho đến bây giờ, Nhật Ánh là thấy rõ được.
“Hỏi lại lần nữa, dứt khoát không muốn nhận?” Nhật Ánh chưa có từ bỏ thử nghiệm hỏi Mạc Phàm.
“Khụ khụ, dứt khoát nha, ta tuyệt đối cự tuyệt a”.
Mạc Phàm loay hoay đồng tử nhìn đi đâu đó, một miệng rất miễn cưỡng phun ra câu này.
Không thể phủ nhận, triệu hoán thú của Nhật Ánh lão sư vẫn rất có mị lực a.
Dù là Mạc Phàm dạng này siêu việt cấm chú nhân loại, nhưng mà nhìn số lượng lớn như thế Đế Vương khoe mẽ trước mắt, thật sự là để cho người ta thèm đến phát điên.
Nếu hắn cũng có thể như Nhật Ánh lão sư, cầm nhiêu đây lính đánh thuê bộ hạ đi dạo, sau này không cần phải tu luyện ma pháp cực khổ cái gì đó, ngồi không ăn bánh cùng Tiểu Thiên Hy, để cho Đế Vương bộ hạ đi càn quét đế quốc nào đó mua vui.
Nhật Ánh suy tư một hồi, sau đó thu hồi lại tờ giao dịch khế ước rồi xé đi, tiếp nữa nhìn về phía Mạc Phàm ánh mắt nói: “Thật đáng tiếc”.
Hải Yêu thiên tai phía sau rơi ra tài nguyên nhiều không?
Nhiều! Cực kỳ nhiều!!
Vậy mà Mạc Phàm vừa rồi từ bỏ quân bài chính là quyền hạn sở hữu một tờ giấy khế ước giao dịch, kim tiền so với toàn bộ tư nguyên Hải yêu thiên tai còn đáng giá gấp mấy lần!
Một cái tờ giấy khế ước, Thánh Thành tán gia bại sản đều không mua nổi, liền Thiên Phụ đầu thai lại cũng động tâm động lòng.
Thế mà cứ như vậy bị Mạc Phàm cự tuyệt.
Hắn mẹ nó tâm trạng đang chơi vơi giữa đáy vực, rất cần một cánh tay của tuyệt thế mỹ nhân nào đó kéo lên cứu rỗi.
Chi thấy Nhật Ánh lại cười cười, rút ra một mẫu giao dịch ủy nhiệm khác đưa cho Mạc Phàm, mười phần nghiêm túc nói: “Lần này, không được từ chối”.
Mạc Phàm đang ở cuối vực sâu té ngã, đột nhiên ngó nghiêng đầu, nhếch lên cái môi, tay thì bất thanh động sắc nắm lấy mẫu giấy, nhưng cái miệng như cũ bôi trơn thuốc giả trân nói: “Lão sư, kì thật rất không cần phải...”
“Ngọa tào, a, người...”
Vừa đọc xong những dòng này, sống lưng Mạc Phàm thẳng tắp, thực sự là thẳng tắp.
Một loại cảm giác huy hoàng vô địch thiên hạ trải dài trên sống lưng của hắn, giao dịch không giống viết chơi, hơn nữa từng câu chữ rất rõ ràng, có ma pháp tinh thần ràng buộc giao dịch.
Tấm khế ước này, so với trước đó càng thêm đơn giản.
Chính là vẻn vẹn bốn chữ : “Địa Tâm Thần Nhãn”.
Bốn tháng nữa là kỳ hạn giao dịch trả lại Địa Tâm Thần Nhãn cho Sahara chi chủ, mà Mạc Phàm bây giờ cầm trên tay chính là ủy nhiệm quyền ký khế ước tạm thời với Địa Tâm Thần Nhãn trong vòng bốn tháng.
Mẹ nó...!tận bốn tháng ! ! !
Đây còn một cách khác để diễn giải nữa, đó là Nhật Ánh lão sư muốn Mạc Phàm photocopy tuyệt đối nhanh đi, làm lén lút phía sau rồi đi trả đồ.
Cái này so với toàn bộ Đế Vương giao dịch khế ước, Mạc Phàm hay là càng thích hơn.
Nói gì thì nói, thực lực bản thân mạnh, chính mình tự có khả năng giải quyết bằng bàn tay của mình, như thế là tốt nhất.
Mạc Phàm lộ ra một tia do dự chi ý nhìn về phía Nhật Ánh lão sư.
Đương nhiên, theo lý thuyết của chuyên gia giao dịch, lợi ích là trên hết.
Thù lao