Thái Cổ Vạn Niên Ma Kiếm !
Thanh Long nói cho Mạc Phàm biết, Thái Cổ Vạn Niên Ma Kiếm đồng dạng chính là một cái cấp tạo hóa sinh vật của thời đại mới, sau khi vị diện tiến hóa xong xuôi thừa nhận Đế Vương cấp, Thanh Long cùng tam đại nóc nhà thức tỉnh, thì Vạn Niên Ma Kiếm cũng bắt đầu được thiên địa dưỡng dục thai nghén, ước tính có chục vạn năm tuổi thọ tu vi.
Mạc Phàm yên lặng đem cái này bài danh nhớ kĩ về sau, hắn cân nhắc đến trọng yếu hơn chuyện phải làm, lập tức quyết định đi một phương hướng khác, cũng không quá nguyện ý va chạm.
Thực lực Vạn Niên Ma Kiếm so với Thanh Minh Long toàn thịnh thậm chí còn nhỉnh hơn một chút, càng huống chi, đánh trong sân nhà cực dạ của nó, coi như cả Mạc Phàm và Thanh Minh Long liên thủ cũng sẽ không nhất định giành được ưu thế, nếu tránh được thì nên tránh một điểm.
Bài danh Thập Uyên Chúa Tể số hai không phải trưng cho vui a, truyền kỳ về Vạn Niên Ma Kiếm cũng có rất nhiều, Mục Ninh Tuyết từng đề cập rằng hơn 5 năm trước, nàng cùng Bạch Hổ có thể trốn thoát được Vạn Niên Ma Kiếm chú định công kích, đó là bởi vì thời điểm đó vĩnh sinh cực dạ 6 tháng màn đêm đang dần đi đến hồi kết thúc, ảnh hưởng lớn đối với lực lượng của Vạn Niên Ma Kiếm.
Hơn nữa, Vạn Niên Ma Kiếm giống như vừa mới trải qua một đoạn tu luyện gặp trục trặc vấn đề, thân thể nhận trầm trọng đả kích, không đạt nổi một phần mười lực lượng.
Nếu không có khí vận cao như vậy, Mục Ninh Tuyết và Bạch Hổ hẳn là đã sớm chết rồi.
Mặt khác, dù là bài danh số hai Thập Uyên Chúa Tể, thế nhưng quân đội đế quốc của nó cũng không tính là quá mạnh, thậm chí không xếp được vào trong Thập Tam Đại Đế Quốc của thế giới ma pháp đi.
Đế quốc của nó không có đế vương bộ hạ, Vạn Niên Ma Kiếm chỉ có ngàn vạn đội quân khét tiếng băng uyên tử linh, bất quá, đội băng linh này tương đối lợi hại, nhất là thời điểm Vĩnh Dạ xuống, chúng nó thật giống như một quốc gia trùng băng chí hàn chí âm, liền xuất hiện vài đầu Đế Vương không cẩn thận trong mắt bọn chúng, vậy cũng rất dễ trở thành con mỗi bất đắc dĩ cho đám băng linh háu ăn này.
Thanh Long lúc nãy bị đối phương kiếm khí tấn công đột ngột vào thế giới tinh thần, linh hồn có chút run rẩy nội thương, đến bây giờ còn tại gầm gừ nhiều tiếng rất u uất, rõ ràng không cam lòng hạ phong, muốn đường chính đánh đấu một trận.
Mạc Phàm phải ở một bên an ủi Thanh Long.
“Được rồi được rồi, đừng hiếu chiến, tình trạng chúng ta bây giờ ăn thua thiệt rất lớn, không cần thiết nhận thêm đả kích”.
— QUẢNG CÁO —
“Ngược lại là đợi Hồng Ma Hữu Kiếm nắm giữ thánh chủng thủy hệ, ôn dưỡng tất cả lực lượng thành một chỉnh thể thống nhất, sau đó có thể cùng Vạn Niên Ma Kiếm thử nghiệm đọ sức một phen, lúc đó cho nó biết, trên thế giới này cái nào mới là đệ nhất Thần Kiếm”.
Dứt lời, Mạc Phàm cùng Thanh Long quyết đoán bỏ qua lãnh địa của Vạn Niên Ma Kiếm, bọn hắn đi hướng ngược lại bên ngoài, thẳng vào trung ương chỗ sâu, vượt qua khe nứt tuyết hà.
Vạn Niên Ma Kiếm nguyên bản phát giác Mạc Phàm rời đi, lại rời đi hướng đến Nam Cực Đế Vương lãnh địa, chính nó cũng là một mặt mộng bức, nghĩ nghĩ một lúc, chẳng thà ở yên ngồi xem kịch liền được, miễn sao không đụng đến nó thì nó cũng lười nhác quản cái này bọn nhiễu sự.
Hơn nữa, thực có phát sinh va chạm, nó cũng có chút e dè, không quá nguyện ý đánh với những con hàng đều là đỉnh vị quân vương.
Rẽ hướng đi thêm hàng trăm km, đến Cực nam phần mộ, điều quỷ dị mới bắt đầu xảy ra.
Sâu bên trong đại khe nứt loại kia đã thấy hàn ma chi phong lại lần nữa bao trùm tới, tràn ngập trong toàn bộ đất trời, chen lẫn băng tuyết khủng bố, hình thành một trận băng nguyên bão táp đáng sợ làm cả Mạc Phàm Thanh Long cũng đều cảm giác bất an.
“Cấm chế?”
“Đây hẳn đã là lãnh địa của hắn.
Thanh Long, bay lên cao một chút”.
Gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~
Gầm lên một tiếng long ngâm chói tai, Thanh Long vẩy thiên, trùng trùng phi thăng lên càng cao bầu trời, bất quá, vừa thoát ly cái này cấm chế, Mạc Phàm cùng Thanh Long hiện tại cũng là một mặt lẫn một mặt mộng bức nhìn nhau, ý thức được vừa bay lên trên bầu trời vậy mà cũng không hoàn toàn an toàn.
Phương thiên thương khung vậy mà có vô số băng thể lồi lõm trôi nổi dày đặc khắp dãi tinh vân, thậm chí là những khối đá này to lớn không kém những tảng núi thấp khu vực Tần Lĩnh yêu điều, hình thù lại độc lạ lởm chởm như răng.
Quá to lớn Thanh Long căn bản là có cách nào tránh né những khối đá này, chỉ có thể dùng phương thức đặc thù hung hãn nhất, đó là trực diện khinh thường đâm vào những khối đá tảng này phá hủy một đoàn.
— QUẢNG CÁO —
Ầm vang rung trời.
Vẩy rồng màu xanh phát ra liên thanh chi quang, bọc lại Thanh Long thân thể, Thanh Long một đường lao thẳng vào hàng ngàn hàng vạn tảng đá treo ngược lơ lửng trên trời cao.
Sơn mạch trước mặt Thanh Long, kì thật bất quá chỉ là một điểm phiến tường văn miếu, không có chút giá trị ngăn cản.
“Dùng phương thức này có chút mắc mưu, nhưng không còn cách nào khác, muốn đem đối phương lôi ra nhường đường, trực diện vẫn là nhanh nhất”.
Mạc Phàm cười gằn, hắn biết chính mình hành động này có chút lỗ mãng, rất dễ rơi vào bẫy một ai đó, nhưng này cũng là hắn muốn a.
“Tê tê tê ~~~~~~~~~!”
Sau khi xuyên qua đánh nát toàn bộ chỗ này băng khối, một đường bay tiếp, không khí chung quanh bắt đầu có chút vẩn đục, giống như là bởi vì phá nát cấm chế mà hít nhầm khí độc xâm lấn vậy, khiến cho người hô hấp không quá thông thuận.
Băng phong mãnh liệt từ phía trước thổi đến, thổi lên thân thể to lớn của Thanh Long, Thanh Long trái lại tại từng điểm từng điểm lùi lại.
Quả nhiên, mới xông xáo hủy diệt qua hết toàn bộ cấm chế