Đám người cứ như vậy tách ra, nhường một đường đại đạo ở giữa cho vị nam tử đội mũ tre lãng khách đi tới, không ai dám tỏ thái độ bất kính đối với hắn, càng không có người nhăn mặt bất mãn gì, một chút cũng không.
Nam tử trà trộn nơi nào chẳng biết, có lẽ hắn từ phương xa theo dõi, cũng có lẽ hắn sớm ở tại đám đông nạn dân trà trộn vào, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng nhìn, bây giờ mới xuất đầu lộ diện.
Hắn điềm tĩnh chậm rãi đi thẳng tới Mạc Phàm thi thể, trên tay hắn cầm một thanh hạo nhiên chói sáng Ỷ Thiên Kiếm, ánh mắt nhìn cái kia bạn cũ thi thể không nổi lên một chút vết gợn.
“Đợi ngươi đã lâu, Phong Thanh Dương”.
...........
...........
Tua lại.
Tua lại.
Tua ngược thời gian về phía trước.
Tây Giới thần châu có năm vực, trong đó Duy Vực, La Vực, Cổ Vực tiếp tục lâm vào một trận rung chuyển không thể cứu vãn, Hàn Hải Điện từ vô tận lam hải Hải Châu đổ bộ vào thổ mẫu thần hành.
Mỗi vài năm trở lại, Hàn Hải Thẩm Tước Mạc Phàm như cũ là mũi nhọn xáo động nhất, hắn tuy không có mặt ngoài dẫn đội chém giết như những vị Điện Chủ, Trưởng Lão khác, nhưng Mạc Phàm ở trong bóng tối luân chuyển, hành thích qua rất nhiều thành chủ của các tòa thành, tông môn tông chủ tông phó, học viện viện trưởng, thế lực thủ tịch, thế gia đại thiên kiêu, phàm là nằm trong đường dây liên hệ tới Nhật Minh Giáo, bị Hàn Hải Điện ngả bài chiếu yêu hiện nguyên hình, Mạc Phàm tuyệt đối sẽ không để kẻ đó sống qua nổi một đêm.
Bất quá, mấy năm nay hắn và Hàn Hải Điện vẫn đang một mực tìm kiếm hai người, nhưng từ đầu chí cuối đều không có manh mối.
Một là Quỷ Cốc Tử Phong Thanh Dương, cả Lạc Nhạn và Mạc Phàm đều nhất quán quan điểm cho dù là người chết thì vẫn tìm ra xác, kể cả không có xác thì vẫn tin rằng người như Phong Thanh Dương nhất định sẽ để lại tung tích nào đó, lấy trình độ cùng tính cách cẩn thận của hắn, trừ phi gặp phải nhân vật thần thông quảng đại cấp Kinh Thế xuất hiện, bằng không thì không thể nào không có lá bài tẩy phòng thân, chết một cách kì quặc không có nửa điểm hậu chiêu vạch tội hung thủ.
Người thứ hai Mạc Phàm muốn bắt là Quách Hồ, con trai trưởng thành chủ Đơn Dương Thành.
Cái này không can dự đến Hàn Hải Điện, đây là ân oán cá nhân, hắn nhận giặc làm cha, tham sống sợ chết, sống được một mạng liền quay sang đem tội lỗi ở Lãnh Hà đổ hết lên đầu Mạc Phàm.
Giết hắn, ngoài mặt thanh tẩy ra, còn có thể khai thác thông tin từ Nhật Minh Giáo.
Thẳng tới gần đây nhất 17 tháng trước.
Điện tôn Lạc Nhạn giúp Mạc Phàm một tay, nàng dùng phù thủy thông thương cổ đại pháp môn, niệm chú kêu gọi sơn thần thổ địa ở vành đai Nam Châu và Tây Giới để dò thăm một chút động tĩnh từ Quách Hồ và Phong Thanh Dương.
Phương pháp dò thăm cũng rất dễ, sơn thần thổ địa vốn là yêu tinh tộc chịu trách nhiệm quản hạt các vành đai biên giới tiếp giáp các Thần Châu, pháp tắc chúng sinh bên trong, yêu tinh kháng được rất nhiều, sở hữu kĩ năng chủng tộc lẩn trốn xuất quỷ nhập thần, không ngán ai cả.
Bàn về thiên địch của bọn chúng, cũng chỉ có phù thủy dạng này, giống như Lạc Nhạn một siêu phù thủy cấp cao, bọn chúng không thể chống lại được, rất dễ dàng bị triệu hoán đi ra.
Sơn thần thổ địa chỉ cần nhìn qua một chút đồ vật đặc thù mà Phong Thanh Dương và Quách Hồ từng sử dụng, bọn chúng có khả năng cảm ứng được ba động đi qua đi lại ở biên giới trong khoảng thời gian trên dưới 100 năm tùy theo trình độ.
Mà kết quả, manh mối Phong Thanh Dương như cũ vẫn không có, nhưng dựa theo khí tức ba động của Quách Hồ dẫn xuất từ Tây Giới triệt để mất đi hiệu lực ở hướng Nam Châu, sơn thần thổ địa vành đai giáp giới quả quyết rằng Quách Hồ chắc chắn không có bị mang đi đến Nhật Minh Giáo tổng đàn.
Hắn thậm chí còn có khả năng chưa rời đi khỏi Tây Giới, dù sao Tây Giới cũng rất rộng, bao la mênh mông phi thường khó tìm.
Lạc Nhạn cố ý để Mạc Phàm trong bóng tối uy hiếp một phen buộc khai sự thật, phát hiện sơn thần thổ địa cũng không phải là làm bộ.
Rất nhanh, Hàn Hải Điện lại là đem lực chú ý đặt ở Tây Giới bên trong, khoanh vùng quét từng phạm vi tìm kiếm Quách Hồ.
Tựa hồ sau mấy lần bế quan trở về, Mạc Phàm lúc này mới là cảm thấy có mấy phần hi vọng truy dấu trở lại.
Mặt khác, hắn từ Ngô điện chủ ở Hàn Hải Đô Thành nghe nói một chút tin tức.
“Mạc Thẩm Tước, gần đây nhất ở Duy Vực có chỗ không ổn, Nhật Minh Giáo đang kiến tạo rất nhiều pháo đài tế đàn, bọn chúng cổ súy cùng truyền giáo, truyền ra quá nhiều tà thuật hắc ám không rõ ràng, ta cảm thấy ngươi vẫn là nên đến đó một chuyến”.
Ngô Việt Hùng một mặt nghiêm túc nói với Mạc Phàm.
“Hắc ám tà thuật?” Mạc Phàm nghe mà nhíu mày, lập tức hỏi lại: “Có thể kỹ càng cùng ta nói một chút không?”
Nổ mâu thuẫn chiến tranh nhiều năm như vậy, nhưng chiến trường vẫn là quy mô quá rộng lớn, đối phương lại có liên minh ăn sâu vào bộ rễ của một chút lớn nhỏ cường đại tông môn, học viện, thế lực các cấp, lại có sự hậu thuẫn ra mặt của Điền gia, cho nên trừ Hải Châu và Bắc Phương ra, ở tại Tây Giới thì Nhật Minh Giáo cũng không quá kiêng dè Hàn Hải Điện cùng triều đình Thanh Vũ.
Cho nên Nhật Minh Giáo làm càn quấy thì không có gì lạ, Mạc Phàm những năm nay chính là giết không ít Nhật Minh Giáo tà giáo nhân viên.
Nhưng liên quan đến Hắc Ám sự tình, dạng này để cho Mạc Phàm có một xúc cảm mãnh liệt.
Ít nhiều liên tưởng đến Cổ Nguyệt Tru Đế hành vi.
“Tình huống cụ thể ta cũng không quá rõ ràng, chỉ là một loại dự cảm