Không chỉ riêng gì Mạc Phàm, nghe đến thanh âm chắc nịt mà quả quyết kia của những vị Cựu cố chủ lĩnh cung phụng Tà Thần thần hồn, liền những này đương kim thời đại thiên địa bát hồn đều có một loại nạm kim cương tạc dạ vàng một lòng ghi nhớ.
Nhớ để thán phục.
Nhớ để hãnh diện.
Nhớ để nhìn thấy mình trong đó, cảm thấy chính mình tín ngưỡng, chính mình cái hành trình này liền dằng dặc mà vĩ đại đến nhường nào.
Thiện hồn Nghĩa, Chính, Trung, Kiên mang theo thuần lương, có ơn trả ơn, có nghĩa trả nghĩa, trung dũng chính khiết, một mực khắc cốt ghi tâm gắn chặt hồn linh cung phụng với một đời Tà Thần, người đã đem phần thiện lượng di nguyện cuối cùng của mình cho hoàn thành, cho cảm hóa.
Mà ác hồn, Lam (tham lam), Cừu (thống hận), Cuồng (điên cuồng), Tật (đố kỵ), lần lượt giống như Tô Lộc, Lãnh Tước, Lục Niên, Vũ Ngang những người này, ai trong số bọn hắn đã không cùng Mạc Phàm trước đó có thâm cừu đại hận, thề không đội trời chung đạo lý.
Bọn hắn chết rồi, chính là thất bại, chính là kết thúc đời mình một kiếp nhân sinh.
Theo đáng lẽ, bọn hắn rõ ràng là càng nên cừu hận Mạc Phàm mới đúng, vì cái gì hành động ngược lại?
Đây chính là ‘Phục’ phụng, ‘Phục’ ngưỡng, ‘Phục’ tin.
Ác niệm có ác niệm tin tưởng, có ác niệm tín ngưỡng, cũng sẽ có ác niệm tín đồ.
Khi sống thờ Phật, thì khi chết sẽ vẫn thờ Phật.
Khi sống đạo Ma, khi chết tức khắc sẽ thờ Ma.
Đạo lý này, gọi là một cái đầy đủ.
Nếu như Mạc Phàm không có một phần ác niệm càng so với bọn hắn khủng bố hơn, khi hắn là ác ma, thế gian không còn Phật.
Liền không có người so với hắn định nghĩa được chữ ‘tà ác’ hạn mức cao nhất là cao đến cỡ nào.
Vì lẽ đó, cái phần ác niệm còn dang dở của bọn hắn đấy, rốt cục bị thu phục.
Tô Lộc trước đó hoàn toàn không để mắt tới Mạc Phàm là ai, làm gì, cả cuộc đời của hắn không cùng Mạc Phàm có một tia thù oán.
Hắn có hận Mạc Phàm không? Có lẽ một chút, nhưng không đủ, kì thật người kết liễu hắn là Hắc Long a, mà so với hận Mạc Phàm, hắn càng oán tiết vì chấp niệm tham lam bá chủ của mình còn dang dở của mình không thể hoàn thành.
Đây chính là cốt lõi của vấn đề.
Lãnh Tước cũng là như thế, Lục Niên cũng là như thế.
Lãnh Tước chết như thế nào Mạc Phàm thậm chí còn không biết, hắn chết, cừu hận đến tột cùng, ngược lại chính là cừu hận thế giới không cho mình cơ hội trả thù, đây cũng là một cái đạo lý.
Sứ giả Tà Thần Hồng Ma Nhất Thu nắm bắt rõ ràng điểm nhân quả này.
Mà cuồng hồn Lục Niên si mê cả đời, rõ ràng chính là thành công nghiên cứu ác ma, ân, Mạc Phàm giúp hắn đến hoàn thành.
Ngoại trừ Vũ Ngang coi Mạc Phàm là đại kẻ thù số một ra, đến khi chết, hắn vẫn như cũ đố kị nhất chính là Mạc Phàm, nhưng hắn cái này sở dĩ làm ‘tật hồn’ đều là có nguyên nhân.
Đố kị đỉnh cao hành vi, kì thật là muốn mình giống được, bằng được với người ta, nhỉ?.
Hơi ngược đãi bản thân một chút, nhưng ‘tật hồn’ đúng là cái dạng này.
Trở thành hồn linh của Mạc Phàm, hắn chính là có cái ý niệm của Mạc Phàm, Mạc Phàm như thế nào dám tay không đánh chết hắn? Mẹ nó, nói không chừng sợ hắn còn không hết ---- đây chính là ý nghĩ của Vũ Ngang đấy.
Thật giống như cùng Mạc Phàm lưỡng long nhất thể một bộ phận vậy, đối với hắn cũng là một loại tín ngưỡng.
Năm đó ở Đông Thủ Các, Mạc Phàm lên ngôi Tà Thần một khắc, phảng phất là Hồng Ma Nhất Thu bản tôn nhiều năm trước tỉ mỉ bố cục, đấu tranh cùng mình, mình cùng tám hồn cách ràng buộc, dưới tình huống chính Mạc Phàm không biết chuyện gì, kỳ thực cũng đã bị Hồng Ma Nhất Thu đem đến nhân quả thúc ước, âm thầm bước lên con đường Tà Thần này.
Đối chiếu với những vị cổ đại nguyên sơ thiên địa bát hồn cung phụng cho Tà Thần, bọn hắn hẳn cũng là vậy, bọn hắn giống nhau cũng có một cách tương tự đối với Tà Thần kỷ nguyên của bọn chúng, thắng làm vua, thua cung phụng.
Đúng lúc này, Mạc Phàm đột nhiên nhớ tới, liền vội vàng hỏi: “Khoan đã, nếu các ngươi quy tế cho ta, tình huống của các ngươi như thế nào, có hay không ta đều biết rõ đâu?”.
Nghe Thần Mẫu Gaia nói, Hắc Ám Vị Diện Tà Thần giáo đồ lưu lại sách vở, kỷ nguyên thứ nhất ghi chép hẳn là phồn thịnh nhất, cái này thiên địa bát hồn lại sống đi qua đằng đặc trăm vạn năm, phương diện kiến thức, đối phương đúng nguyên sơ lão tổ Tà Thần, chắc chắn phải biết.
“Đúng vậy, ngay cả Tà Thần đời thứ 2 đăng cơ như thế, chết như thế nào, chúng ta cũng đều cảm ứng được, mặc dù không thể xuất hiện, nhưng nhìn tín ngưỡng đặc thù thăm dò phương pháp, khẳng định là có biện pháp.
Khi chúng ta quy tế cho ngươi, ngươi sẽ nắm giữ toàn bộ kiến thức của Tà Thần”.
Chính hồn Địa Tạng Chủ La Hán mở miệng nói ra.
Mạc Phàm yên lặng, cũng không có già mồm hỏi tiếp, hay từ chối lòng thành của người ta nữa.
Dù sao, hắn Phong Thanh Dương tin tưởng, cuối cùng chính là một bước này.
Người không vì mình, trời tru đất diệt.
Trời có lẽ tru không