Ầm ầm ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~!
Màn đêm ửng vàng, hai đạo kim quang trên đỉnh núi Trác Sơn bắn về phía bầu trời, bắt đầu hòa quyện lẫn nhau thành một cái trận đồ Thái Cực.
Trước đó, Minh Nguyệt Thần Cơ trả về phần lực lượng thứ hai cho Côn Bằng, phần lực lượng này cộng với khí vận của Triệu Mãn Duyên chu cấp, đồng dạng đủ để nàng khôi phục lại đỉnh phong nhất thời kỳ, bán Đế Hoàng cấp Chúa Tể Côn Bằng.
Nhục thể của nàng, chính là Triệu Mãn Duyên, nàng ngày xưa là Phù Thủy giả.
Phù Thủy giả điểm lợi nhất trong toàn bộ các Duy Tâm đạo quả ở chỗ, bùa phép nhiều, bí thuật nhiều, ảo thuật nhiều, thâm bất khả trắc.
Lấy một trong những pháp môn của Côn Bằng, nàng đồng dạng có năng lực đem Triệu Mãn Duyên nhục thể hiến trả nợ cho mình kia, lần nữa đoạt xác, chiếm làm chân chính bản thể mới của mình, sau đó dùng Tiên Sâm sử thi cấp bậc lần trước thu hoạch được bồi bổ đồng hóa nó đi, cải tạo thân thể, hướng đến Bắc Côn Chúa Tể chân chính huyết mạch.
Đúng thời khắc này, khi Côn Bằng đang nắm linh hồn cùng nhục thể của Triệu Mãn Duyên tại chỗ đồng hóa, xóa bỏ đi ý chí còn sót lại của hắn, đột nhiên thùy não của nàng nghĩ đến một chuyện.
Khoan đã.
Vì cái gì lại là Triệu Mãn Duyên, hết lần này tới lần khác nhất định phải quán chú lên Triệu Mãn Duyên cái người này.
Tại sao không phải là Giang Dục, không phải là Tương Thiểu Nhứ, không phải nên là Nguyệt Thanh Y?
Nếu là Côn Bằng, Côn Bằng sẽ chọn Nguyệt Thanh Y, bởi vì Nguyệt Thanh Y không có bất cứ cái gì nhân quả trên người cả, hơn nữa, thực lực của nàng đều không tính là quá mạnh, so với việc loại bỏ Triệu Mãn Duyên, loại bỏ Nguyệt Thanh Y không phải càng tốt hơn một điểm sao?
Giang Dục thì nhân quả đầy mình, phúc đạt đầy mình, Tương Thiểu Nhứ thì có Mục Bạch một kiện sau lưng thì thôi không nói, nhưng nếu là Côn Bằng, nàng sẽ chọn Nguyệt Thanh Y chứ không phải Triệu Mãn Duyên a.
Vì cái gì năm lần bảy lượt, Minh Nguyệt Thần Cơ lại hi sinh Triệu Mãn Duyên để gánh vác những người khác???
Lấy sở vi thông minh diệu toán như Minh Nguyệt Thần Cơ, nhất định phải có...
Ánh mắt Côn Bằng nhìn chằm chằm vào linh hồn Triệu Mãn Duyên trước mặt, một tia quang hoàn lóe sáng trong thùy não của Côn Bằng.
[Phàm nhân Triệu Mãn Duyên]
[Khế ước : Thanh Lam Côn]
[Khế ước : Thanh Lam Côn]
[Khế ước : Thanh Lam Côn]
[Khế ước : Thanh Lam Côn]
[Khế ước : Thanh Lam Côn]
?????
Thanh Lam Côn, đây là của Thanh Tiên Côn Bằng huyết mạch?
Côn Bằng nước mắt chảy dài.
Không không không, đây không có khả năng.
Tại sao?
Cái này nhất định là đang nằm mơ.
— QUẢNG CÁO —
Côn Bằng đưa tay hung hăng bóp một cái cánh tay, đau đớn kịch liệt đều đều tại nói cho nàng biết, đây là hiện thực.
Đây không phải nằm mơ?
Nàng rốt cục trong mơ bừng tỉnh đại ngộ.
“Nhân quả, đây là nhân quả!”
Chục vạn năm trước, Côn Bằng nhi tử bị Quỷ Cốc Tông tông chủ ném đi khỏi Siêu Duy Vị Diện, quăng đến thế giới ma pháp, miễn cho có một cái lại ký kết thuộc địa lên thân giở thủ đoạn đồng quy vu tận giống Côn Bằng.
Đây là hậu đại duy nhất nhi tử của nàng.
Thanh Lam Côn chính là đời thứ hai huyết mạch hậu đại truyền thừa lại toàn bộ.
Mà đời thứ hai Thanh Lam Côn nhận Triệu Mãn Duyên là chủ, ký khế ước linh hồn???
Triệu Mãn Duyên bị ràng buộc nhân quả với Thanh Lam Côn, Thanh Lam Côn chịu ơn Triệu Mãn Duyên, là hắn gánh vác một tia huyết mạch nhân quả của Côn Bằng.
Mà Côn Bằng một khắc này, muốn nhẫn tâm diệt hồn phách Triệu Mãn Duyên, phảng phất chính là một loại tự giẫm mình hậu đại, giẫm mình cầu thông thiên.
Siêu Duy Vị Diện hệ thống chính là Duy Tâm đạo quả, Côn Bằng lại là phù thủy sư giảng cứu nhân quả cùng khí vận để tu hành, khí vận cùng nhân quả lại có liên quan mật thiết với nhau, nếu đặt ở một sinh vật khác, một người bình thường khác liền sẽ không có vấn đề gì, coi như là ác một chút, thoải mái giết đi ân nhân Triệu Mãn Duyên cũng chả sao cả.
Nhưng đổi ngược lại là Côn Bằng, nàng không thể a.
Triệu Mãn Duyên có vì Côn Bằng làm vô số việc, giúp nàng giải quyết nhân quả thời đại cũ.
Xét trên khía cạnh công đức mà nói, Triệu Mãn Duyên giúp Côn Bằng tích góp nhân quả.
Hơn nữa, bây giờ hắn lại càng có công ơn cưu mang nuôi dưỡng Thanh Lam Côn, huyết mạch hậu đại của Côn Bằng.
Hai cái chụm một, một trong hai cái thôi thì Côn Bằng còn có khả năng vứt bỏ đi 30 vạn năm tu vi để lên núi treo làm lại cuộc đời, nhưng hai cái nhân quả cùng đánh tới, Côn Bằng có là Đế Hoàng cũng thoát không nổi.
Đạo tâm nàng tuyệt đối sẽ vỡ nát, mỗi ngày cuốn lấy chính mình giày vò, không thể thăng tiến tu vi, thậm chí tu vi toàn bộ mất sạch cũng có thể.
Người tu nhân quả, ách sẽ bị nhân quả trị.
Mà người tu khí vận, ách sẽ có vận rủi đeo bám.
Bây giờ giết Triệu Mãn Duyên, nàng vĩnh viễn sẽ không thể quay đầu được nữa...
Cuối cùng một bước này, giống như là tạm ngừng, chậm chạp không biểu hiện.
Nhưng Côn Bằng đã không có tâm tình đi quản bước cuối cùng này.
Nàng đã cảm thấy.
Trong cơ thể nàng mỏng manh một tia ý chí phấn đấu, bỗng nhiên liền biến mất.
Trong thân thể, một giọt pháp lực đều không mang theo còn lại.
Đột nhiên xuất hiện cảm giác trống rỗng để nàng ngây ngẩn cả người, cứng ngắc đứng tại chỗ, hoàn toàn không có bất kỳ cái gì biểu lộ.
Thì ra là như vậy...
Thì ra là như vậy...
Minh Nguyệt Thần Cơ...
Minh Nguyệt Thần Cơ...
— QUẢNG CÁO —
Lúc trước Côn Bằng không biết chuyện này, bởi vì Triệu Mãn Duyên không có trở về ký ức.
Liền Côn Bằng ký ức đều không trở lại.
Chỉ đến khi chết đi, Siêu Duy Vị Diện mới nhân từ trả ký ức về cho người chết đọc lại một lần trước khi