“Từ bỏ Ngải Giang Đồ, từ bỏ Ảnh Duệ Trưởng Giả”.
Apase ngay lập tức thông qua ma năng triệu hoán khế ước truyền thanh âm của mình cho Mạc Phàm.
Nàng đương nhiên hiểu hắn, hắn có thể vì một Phùng Châu Long mà sẵn sàng đối với toàn bộ Ma Pháp Hiệp Hội Á Châu tổng đàn trực diện khiêu chiến, hắn là cái loại người khẩu một nơi tâm một nơi, là cái chủng nhân vật suốt ngày miệng bi bô bảo ta sẽ vì mình, đánh không lại sẽ bỏ chạy, nhưng đến khi hành động vì người thân thì hầu hết sẽ lựa chọn nhận trách nhiệm về mình, điên cuồng lao vào như con thiêu thân.
Apase là thật sự sợ, Mạc Phảm lũng đoạn não chó bước qua, đây không nghi ngờ sẽ là dấu chấm hết, bản thân nàng cũng sẽ chấm hết.
Dù là Apase không biết rõ mục đích của đối phương cũng có thể minh bạch, đệ nhất Chí Tôn Đế Hoàng tự mình chào hỏi, đây chắc chắn là tin tức xấu, không muốn Mạc Phàm có nửa điểm cơ hội phá hỏng kế hoạch của hắn.
Mạc Phàm hít thở sâu một hơi, thu hồi hắc ám ma pháp lĩnh vực, đình chỉ dùng hắc ám lĩnh vực dẫn dắt ma năng đối kháng Phong Đô Diêm Vương Long cùng Thiên Ma Âm Long.
Hắn giao tiếp với người mà mình phụ thể, nói: “Apase, nếu là ngươi ở đó, ta cũng sẽ cứu.
Ta không phải anh hùng, nhưng ta không muốn đánh đổi bất cứ thứ gì cả”.
Mà Apase một khắc nghe được lời nói này, nàng lập tức nghiến răng nghiến lợi, rất không thích nhất chính là những hành vi thiếu máu não ngu xuẩn này.
“Mạc Phàm, ngươi nghe rõ ràng, vậy mà đối phương đã dám trắng trợn xuất hiện, vậy liền ý nghĩa bây giờ coi như là Văn Thái cũng đã không rảnh bận tâm thế giới ma pháp sự tình, mà thậm chí, trước đây từng nghe đồn rằng U Minh Thần Tộc muốn làm sáp nhập Ảnh Duệ Giới vào bên trong, bọn hắn chuẩn bị kế hoạch kĩ lưỡng lâu như vậy, hiện tại trái lại nhìn Ảnh Duệ Giới hóa thành nồi cháo heo bị Cổ Nguyệt Đế cầm tù trên lòng bàn tay, hết thảy mang ý nghĩa, U Minh Thần Tộc thất bại ván đầu”.
U Minh Thần Tộc nương tựa Thiên Mong ban phát Thần Ý Chí làm cân bằng cán cân Hắc Ám Vị Diện quyền lực.
Bọn hắn sáp nhập Ảnh Duệ Giới vào bên trong, đây là một khối cương thổ rộng lớn cùng thần bí thế giới, có khả năng gia tăng thêm thực lực cho U Minh Thần Tộc.
Không có khả năng U Minh Thần Tộc chịu nhả cho Cổ Nguyệt Đế dễ dàng như vậy, trừ khi là bị đối phương cưỡng ép đánh cho nôn ra, khẳng định không có cách nào đến chống đỡ.
Cứ việc Apase không biết Văn Thái, Lucifer cùng U Minh Thần Tộc tình huống rõ ràng thế nào, càng không hiểu nổi rốt cục là bị thứ gì làm cái gì để cho một cương thổ thế giới đều bị người ta hành hung lấy đi, nhưng nàng nghe được Mạc Phàm nói Ngải Giang Đồ cùng Ảnh Duệ Trưởng Giả trùng hợp bị cưỡng ép quy nạp ra phía trước làm con tin, đồng thời yêu cầu Mạc Phàm bước sang bên kia thế giới, nàng đã đoán được Cổ Nguyệt có mưu đồ gì đó với Mạc Phàm, hơn nữa, mưu đồ còn rất lớn, lớn đến lật cái bàn.
Thiên Cơ bị thay đổi để Cổ Nguyệt phải xuất hiện, đây là đấu trí, không phải đấu dũng khí.
Nói cách khác, một khi Mạc Phàm đi ra Triệu Hoán Vị Diện, khả năng lần này đối mặt chính là đệ nhất Chí Tôn Đế Hoàng tập kích, một bàn tay liền đem hắn giết chết.
Chí tôn Đế Hoàng cùng mặt khác bên dưới Chí Tôn Đế Hoàng có bao nhiêu chênh lệch đã không cần giải thích, huống chi còn là Cổ Nguyệt Tru Đế, hắn đáng sợ nhất địa phương, là chơi tính toán, nằm nhà đánh cờ.
Mạc Phàm có lợi hại hơn nữa, bây giờ bị động đối mặt hắn dở thủ đoạn, nhất định chỉ có ăn thiệt.
“Lần này không giống với những lần trước, ngươi nghe ta, lần này không được, phải nhịn.
Triệu Hoán Vị Diện có pháp tắc vị diện cách trở cấm chế, thế giới khác Chúa Tể không cách nào xâm lấn đến khu vực trung tâm, một khi ngươi đi ra thế giới phạm vi liền sẽ mất đi bảo hộ, ngươi đi chính là tìm đường chết, ngươi chưa được, một mình ngươi quá thiếu lực lượng, hơn nữa, ngươi còn đang phụ thể ta, không toàn thịnh, liền cọng lông chân của Cổ Nguyệt cũng bức xuống không nổi”.
Apase ngữ khí càng lúc càng nghiêm túc nói ra.
Chỉ là, nàng thấy hắn bỏ hết thảy ngoài tai.
Mạc Phàm như cũ khư khư tiến về phía trước không trả lời, Apase có cảm giác bất lực cùng sợ hãi tràn ngập thùy não.
Nàng mặc dù là chủ thể, nhưng nàng không mạnh bằng hắn, nàng cưỡng chế thế nào cũng không thể lay động nổi.
Đừng nói nàng không có đại nghĩa giống Mạc Phàm, đó là đương nhiên, nàng đúng chính xác là không có, Ngải Giang Đồ với Ảnh Duệ Trưởng Giả hai tiểu nhân vật này, trong mắt Apase từ đầu chí cuối đều không phải thứ trọng yếu đáng để bảo vệ.
Chết như vậy, thấy rất không đáng.
Apase thật phát điên rồi, nàng kích động tâm tình, đột nhiên ở đâu ra nghe một tiếng gầm gừ long ngâm vang lên, nàng nhanh nghĩ sáng tỏ đến một thứ gì đó, vội mở miệng nói tiếp: “Thanh Long, là Thanh Long, ngươi có định cứu Thanh Long hay không?”
“Thanh Long bây giờ đạt đến được Vạn Long Cốc thần quyền, hơn nữa khả năng ngươi phân tích không sai thì nó sẽ có tồn tại sát tâm phản bội.
Ngươi bước sang bên kia cứu người, không nói trước ngươi có thể hay không sinh hoạt chạy đi, chỉ cần cả ngươi và Thanh Long đều không thể quay đầu trở về, đến khi hắc ám hàng lâm, thế giới ma pháp cũng mất đi hi vọng cuối cùng”.
Một tiễn trúng song điêu.
Cổ Nguyệt Đế mục tiêu không phải chỉ một mình Mạc Phàm, hắn cũng nhắm vào Thanh Long, khước từ cơ hội trở mình dù là nhỏ nhất của long tộc.
Bàn cờ này, hắn chơi đến trác tuyệt phi thường lợi hại.
Nguyên bản nếu Mạc Phàm là Tà Thần, Mạc Phàm sẽ không ở đây vào giờ phút này, Cổ Nguyệt cũng chẳng cần xuất hiện, một mình Apase là không có khả năng để người như Cổ Nguyệt xuất hiện.
Nhưng Mạc Phàm làm Pháp Thần xuất hiện, vậy có khả năng Thanh Long sẽ được cứu, hắn liền sẽ đến.
Apase tỉnh ngộ.
Apase tỉnh ngộ, Mạc Phàm cư nhiên cũng tỉnh ngộ, hắn thậm chí đã sớm hơn so với Apase nhìn ra được mục tiêu của Cổ Nguyệt Tru Đế còn là đang nhắm vào Thanh Long chứ phải một mình hắn.
Bất quá, hắn không quan tâm.
Mạc Phàm đột ngột tăng tốc di chuyển nhanh về phía quỷ môn quan.
“Thanh Long, chờ ta một hồi, ta rất mau sẽ trở về”.
Apase chết lặng, kỳ thật trong lòng nàng cũng biết rõ, hắn luôn luôn chính là như vậy, hắn người này trong bản tâm đều luôn luôn có một loại ích kỷ tự tin tại thực