[...]
Chiến tranh vẫn tiếp tục, diễn biến vẫn như cũ không có cái gì thay đổi.
Vẫn là một bên đông đảo áp đảo giết một đẻ một vạn, một bên khác thì dùng chất lượng đến gánh vác, lấy hết sức bình sinh bằng mọi giá trấn thủ tòa này Vạn Giáp Huyền Môn bao bọc che chở cho Địa Cầu.
Thật giống như một trò chơi dàn tướng thủ cửa.
Quy tắc của trò chơi này rất đơn giản, mỗi vòng có trăm vạn quân địch thế đấy, đánh bại hết thảy, bảo vệ an toàn cánh cửa, liền thắng.
Qua mỗi vòng, cấp độ sẽ nâng cấp lên, chúng nó sẽ liền ở ngay đây, không cho các ngươi cơ hội thở gấp, bắt buộc phải dùng hết tất cả sức mạnh nhân loại các ngươi đi đối kháng lại.
Nhưng mà từ đầu tới cuối trận chiến dịch này liền không phải trò chơi.
Nó là thực tế, trò chơi có thể thất bại làm lại, thực tế thì không, sập tiệm không giả, chết thật.
Tại quá khứ giao thủ với đế vương cấp, bọn họ nhất định phải trải qua mấy cái giai đoạn trọng yếu.
Nhưng hôm nay bọn họ liền thời gian thăm dò cũng không có, mà lại, đế vương cấp tính bằng đơn vị hàng ngàn, tiệm cận một vạn...!hơn nữa, còn có Sử Thi cấp độ tham gia vào, nhất định phải là tất cả mọi người toàn lực ứng phó, nhất định phải ôm tâm thái rằng để lộ ra một sơ hở nhỏ nhất liền không có cơ hội trở mình.
Tiệm cận nửa bước Đế Hoàng Thâm Hải Ma Kình Vương mang theo tư thái vô cùng kiêu ngạo hiện thân, trên đầu nó là Đế Thích Thiên, là Bạch Đế Ma Ngữ, Viêm Đế, bọn nó đẳng cấp khá tương tự, chênh lệch ở giữa hầu như không nhiều.
Bốn cái cộng lại, xưng là Tứ Đại Ma Vương của chiến dịch lần này, hoàn toàn đủ tư cách đánh một trận với Trương Tiểu Hầu.
Nhưng bọn nó từ đầu chí cuối không có đánh.
Bọn nó lùi ra, để những đại hồng thủy yêu ma, dị nhân khác tràn đến, bọn nó mặc kệ Triệu Mãn Duyên chính xác là vô cùng mạnh mẽ chấp nhận hết thảy cường giả đa vị diện tới gần hắn, khiêu chiến hắn, căn bản là đánh không thủng được.
Bọn nó bị ấm ức chứ.
Lời lẽ của Triệu Mãn Duyên kia, cực kỳ khiêu khích.
Biến bọn nó như là thằng hề, tại trước mặt pháp sư nhân loại này biểu diễn một ít ảo thuật thì quá không đủ tư cách khiêu chiến, này rõ ràng, miệt thị cùng khinh thường đến cỡ nào ?
Chỉ huy chiến dịch lần này, cầm lấy cờ lệnh của Cổ Nguyệt đại nhân chính là Đế Thích Thiên.
Đế Thích Thiên trôi nổi ở giữa không trung, hắn ăn mặc mộc mạc, tựa như một ông lão cực kỳ tầm thường, chỉ là nó lúc này đạp trên ánh sáng màu tím bí ẩn, một đôi mắt ác liệt lộ ra một luồng uy nghiêm.
— QUẢNG CÁO —
Nó làm chỉ huy, nên đầu óc là có, nhiệm vụ của hắn là cầm cờ, cũng không phải thí mạng.
Bất quá, nó còn lâu mới có nhân từ và tràn ngập kiên trì như vậy, nó chỉ là đang đánh đổ tất cả lòng kháng cự của đám người Triệu Mãn Duyên, để nơi này trở thành bãi săn nó tùy ý làm loạn.
Nó đang phụng lệnh chủ nhân của nó, thực hiện một nghi thức thần ma nào đó, triệu hoán ra càng thâm hiểm độc ác đồ vật.
“Sao ta có cảm giác, quân đoàn công kích đang bắt đầu thưa thớt dần đi nhỉ”.
Tương Thiểu Nhứ vừa đánh vừa thở dốc nói.
Đặt ở vũ trụ cũng không phải toàn bộ là không gian tối om, trên thực tế, bởi vì có nhiều loại chòm sao Tinh Huy khác biệt, vô số thiên thạch mang theo nguyên tố lơ lửng trong ngân hà, càng có rất nhiều yêu ma, nhân loại ở đây, cho nên ở đây vật chất duy mỹ mà lại rộng rãi, không thiếu một chút ma thiên cự lâu sáng tạo được cả dòng sông treo ngang giữa Thái Dương Hệ, uốn lượn ở giữa Sao Hỏa cùng Địa Cầu, nhìn thấy loại kia yên tĩnh và huy hoàng núi đá mây trôi cùng cầu vồng thời đại dung hợp trong một bức tranh, càng có thị giác xung kích, làm người ta nhìn mà chấn động.
Đương nhiên, đó là mặt tích cực hấp dẫn thị giác, còn mặt trái gây kinh hãi của nó chính là, vũ trụ tinh không bố trí một tràng cảnh tận thế, yêu ma to lớn trôi nổi, xác người càng là đông như kiến cỏ, có một chút hóa thành Sát Uyên xương xẩu vong linh, một chút lại bị tà ác hải ma chiếm giữ, du đãng, bừa bãi tàn phá, tất cả càng làm thêm chấn động không lời và tuyệt vọng sinh bi!
Từng con Biên Bức Thiên Ngoại (dơi vũ trụ) cùng Tinh Huy ác linh (ác linh từ các chòm sao) nơi nào đó trong các mảng bám thiên thạch tối tăm bay ra, cũng không biết chúng thuộc phe phái nào vị diện nào, hay là bởi vì nguyên bản chúng vốn xưa nay thường xuyên ẩn nấp bên trong thế giới ma pháp các tòa sao chổi, sao băng, các mảng hẻm núi vũ trụ chờ đợi thời cơ tiến vào tầng khí quyển Địa Cầu.
Bây giờ nhân cơ hội này máu chảy thành sông mới lộ mặt.
Chúng xấu xí, dị dạng, gớm ghiếc, mà cũng rất tham lam, táo bạo, trong xương chỉ có giết chóc và đoạt lấy các bộ phận hôi thối nội quan, nhục thể người khác.
Đúng như Tương Thiểu Nhứ nhận định, bởi vì có quá nhiều sự xuất hiện không biết và sự mạnh mẽ kiên cố cứng cáp vô địch của Vạn Giáp Huyền Môn mà Triệu Mãn Duyên cùng Huyền Minh vun đắp lên, cho nên quân địch dần dần lưu ý, tỏ ra có hơi thận trọng thăm dò, sau đó thưa thớt dần dần, cuối cùng lùi về hẳn.
Dạng này vừa vặn cũng để cho đám ngũ phương đế lão và Tứ Đại Ma Vương do Đế Thích Thiên làm lãnh tụ lập tức giơ lên cờ lệnh, bắt đầu tổ chức lại phương án tấn công khác, không quá mạo hiểm lấy thịt đè người như trước.
Đế Thích Thiên, Bạch Đế Ma Ngữ, Viêm Đế, Thâm Hải Ma Kình Vương, bọn nó lẫn nhau truyền đến chính mình linh hồn hồn lực, có thể nhìn thấy từ trên một tên không ngừng lấp loé kéo dài hào quang màu đen thẫm vô cùng kỳ dị.
Liền dường như thắp sáng quỹ tích trận pháp bóng tối một dạng, một cái lại một cái tứ mang tinh tiết điểm phóng ra càng lúc càng bí hiểm, cuối cùng tạo thành một cái to lớn triệu hoán chi môn.
“Thần Quân chi tổ, xin mời tiếp thu cung phụng của chúng ta, từ Ma Uyên vị diện giáng lâm, vì chúng ta tiêu diệt tà ác dị đoan”.
Đế Thích Thiên cắt ra chính mình máu tươi, theo máu chảy ngược vào Tứ Mang Tinh Trận, hô hoán nói.
“Ngũ phương đế lão, các ngươi mau cùng một chỗ hiến tế vào vòng xoáy đi, chúng ta cần các ngươi hiến tế để triệu hoán ngài”.
Bạch Đế Ma Ngữ mở miệng truyền thanh âm thêm vào.
Mấy gã ngũ phương đế lão kia nghe mà sợ, bọn nó dù sao cũng là từng cái vị diện bên trong kẻ thống trị, mặc dù không thể cường đại bằng Tứ Đại Ma Vương, nhưng tối thiểu, người ta cũng là Sử Thi cấp a, hèn yếu thế nào cũng là Sử Thi cấp, làm sao lại nói chuyện hiến tế?
Không phải tràng chiến dịch này có thể kết thúc mà chẳng cần hiến tế sao? Vì cái gì bọn nó phải ở đây trước tiên chết?
Chỉ là, không đợi ngũ