“Tiền cược là gì?” Mạc Phàm mở miệng hỏi.
“Bằng mọi giá dù thắng dù thua, ngươi cũng phải chặt đôi hai cái vị diện.
Khoa học vị diện và ma pháp vị diện nhất định không được dung hợp, đây là ta duy nhất yêu cầu”.
Bàn Cổ trong vai hoàng đế Hạ Băng mạch lạc nói.
“Nếu ta không làm được thì sao?”
“Chẳng sao cả.
Yên tâm, ta không phải con buôn, ta không phải chuyên gia bán hàng thu lời, ngươi không cần thề thốt, cũng không nhất định 100% ngươi sẽ làm được.
Cứ làm hết sức thôi, lại làm không được, xong, kiếp sau có cơ hội, ngươi cùng ta hai cái hài tử cởi truồng tắm mưa, kết giao làm bạn, làm lại từ đầu”.
Mạc Phàm hít sâu một hơi, tâm tình tựa hồ trút bỏ gánh nặng.
“Vậy cũng là muốn nhìn ngươi đồ vật có đủ giá trị liên thành để ta không ngại cái mạng này tả xung chiến đấu quên mình không”.
Bàn Cổ cười cười, trên tay nắm lấy Bạch Dương Nhật Kiếm, ánh sáng của nó càng lúc càng phồn thịnh, sí quang thiên sứ chưa từng có lộng lẫy như thế.
“Ta tự nhận bản thân đánh cờ không bằng Cổ Nguyệt Đế.
Nhưng thua cũng không phải là thua hoàn toàn áp đảo không gây khó dễ được cho hắn.
Chúng ta kéo nhau đến tàn cờ, hắn ăn hậu của ta, chiếu bí bản thân ta, nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ.
Hậu của hắn, một là bức họa đồ Khởi Nguyên của hắn đã bị Nữ Oa tương kế tựu kế đổi lấy mạng sống để lấy đi.
Chúng ta sau đó bày biện ra kinh hãi nhất vạn cổ tiền đồ kế hoạch, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy thất lai trùng trùng giật mình như chó.
Ta mới vừa nói qua ngươi, ta hủy diệt Bạch Linh Thế giới để che giấu tung tích bức họa đồ mà Nữ Oa mang về, đem hết sự quan tâm của người ngoài nhìn vào ta, thế nhân cho rằng ta oán hận Nữ Oa mà nổi lên thiên sát chi ý, kì thật chính là tạo cơ hội để âm thầm giao phó bức họa đồ cho Mang Đế Horakthy.
Ngươi biết điểm này rồi, ta không nói chi tiết lại”.
“Song, còn một ý, ngoại trừ để bức họa đồ lại giao phó cho Mang Đế Horakthy ra, Bạch Linh thế giới nguồn năng lượng bạch quang kia bị ta rút ngạn, dùng để thai nghén ra Thiên Sứ Vực”.
(Chương 1360).
Nghe đến đây, Mạc Phàm bị một trận kích thích tất cả các giác quan, hắn đột nhiên không hiểu có một loại nhà nghèo sắp sửa trúng độc đắc phú hào vé số, sắp thoát nghèo!!!
Cứ việc Bạch Linh thế giới vẻn vẹn là một thế giới thuộc về Quang Minh Vị Diện.
Song, nó cho dù xét ở phương diện cấp độ năng lượng sinh mệnh hạch tâm hay cấp độ năng lượng linh bản ma năng dồi dào, dĩ nhiên vẫn luôn nằm ở phía trên, vượt trội rất nhiều so với những tiểu vị diện khác.
Mấy cái kia chư giới thảo phạt tràng chiến dịch này, bao nhiêu vị diện có thể so với Bạch Linh thế giới đâu? Gần như không có, tiệm cận thì xem xét lại.
Quang Minh Vị Diện, Hắc Ám Vị Diện, Siêu Duy Vị Diện, Triệu Hoàn Vị Diện đều là những Siêu Đại Vị Diện, nằm ở tầng thứ không gian đứng đầu, là tường thành, vì vậy nói tiểu thế giới của nó liền sinh mệnh năng lượng vượt trội những vị diện thấp kém khác cũng không có gì quá khó chấp nhận.
Mạc Phàm biết, nghe hiểu, này bằng với nói, nếu lấy toàn bộ Bạch Linh vị diện làm năng lượng thai nghén Thiên Sứ Vực, vậy tất nhiên là đang bàn về Thần Chủng a.
“Thiên Sứ Vực bản gốc ta sáng tạo ra từ bản nguyên năng lượng của toàn bộ Bạch Linh thế giới.
Nó là Thần Chủng, Thiên Sứ Long Hồn của Bàn Côn Long chiếm một phần ba, Thần Hồn phân thân thiên phụ Seiddark của ta cùng nó kết hợp sẽ nắm giữ một nửa.
Tuy là bị suy yếu chút điểm, nhưng ngươi làm rất tốt, ngươi thu hoạch đại thiên sứ Thánh Thành chi hồn lắp vào, nạp về lại năng lượng liền rất tốt.
Bây giờ Bạch Dương Nhật Kiếm bên trong đúng có nửa mảnh Thần Chủng, đại khái là Siêu Thánh Chủng đi.
Trên tay ta lúc này, còn giữ một nửa mảnh còn lại.
Đây là giao dịch”.
Mạc Phàm cố nén kinh hỉ, thấp giọng hỏi một câu: “Ta tưởng ngươi muốn thu lại một phần thần hồn của mình?”
Chỉ gặp Bàn Cổ chậm rãi lắc đầu: “Phân thân là một nhân kiếp, thế gian nhân kiếp có thật nhiều đau khổ cùng gian truân, mỗi một cái luân hồi hà cớ chỉ đơn giản là một lần luân hồi đâu.
Ta trải qua nhiều như vậy luân hồi chi kiếp ở thân thế Thiên Phụ, ký ức, tình duyên, con cái có lẽ cũng thật là lận đận, buồn có vui có, mảnh đời quá nhiều chỉ sợ khiến ta quên mất thứ gì càng là chân thật, thứ gì càng là hư ảo.
Chết rồi thì là chết rồi, ngay từ ban đầu vốn đã là cho đi, không nhất định sẽ đòi lại.
Phân thân Seiddark thì hãy nên để nó mãi là Seiddark đi, đừng trở lại làm Bàn Cổ nữa, nó mệt rồi, nó yên nghĩ rất đẹp ngã xuống, hoàn thành trọn vẹn mọi kiếp du lịch nhân gian của chính mình”.
Nhân sinh người thì muốn biết càng nhiều, người thì cảm thấy biết càng nhiều thứ, lại giống như là một loại dằn vặt, chỉ muốn sớm quên đi.
Buông bỏ, cũng là một loại năng lực.
Mạc Phàm thông cảm, cũng minh bạch Bàn Cổ ý tứ.
Nhưng không quan trọng nữa.
Thiên Sứ Vực ! ! !
Bàn Cổ vẫn không có khả năng giao cho Mạc Phàm Thần Quang Đại Hào Thần Chủng chí cao quang minh của hắn.
Nhưng là sáng tạo Thiên Sứ Vực từ cả một tiểu thế giới bên trong đi ra để nặn Thần Chủng, này làm đổi thưởng liền được.
Trên trời rơi xuống kiện tin tức tốt, Thiên Sứ Vực – Thiên Sứ Thần Chủng!!!
Chưa kịp vui sướng lộ ra mặt, Mạc Phàm đột nhiên cân nhắc đến tâm tình của Bàn Cổ so với hắn càng thăng hoa, tựa hồ vẫn còn quân bài, tựa hồ chưa có nói xong.
“Bạch Dương Nhật Kiếm này ngươi dùng sai cách.
Nó không phải vũ khí, nó là tài nguyên sử dụng.
Mạc Phàm, ngươi còn một cơ hội sử dụng mảnh vỡ vị diện, đúng chứ? Ngươi có biết, mảnh vỡ vị diện phù hợp nhất đối ngươi dạng này đi theo con đường Toàn Chức Pháp Sư là cái gì không?” Bàn Cổ chậm rãi nói, lời nói kích động, chính mình khó mà giữ bình tĩnh vì loại thủ đoạn sau cuối này.
“Mảnh vỡ Thế Giới Ma Pháp.
Thế giới ma pháp có cả hắc ám, quang minh, thất đại nguyên tố, thứ nguyên chi lực.
Không gì phù hợp với ngươi hơn nó cả”.
“Mà lại, thứ mảnh vỡ ấy, toàn bộ thế giới ma pháp hiện tại chỉ tìm thấy đúng một cái, một cái hoàn mỹ nhất, đứng ở trước mặt ngươi đây”.
Vừa nói, ánh mắt của Bàn Cổ lẫn Mạc Phàm đều nhìn chằm chằm Bạch Dương Nhật Kiếm bên kia...
Thần mang nó lộng lẫy, sánh với Nhật Miện bắc đẩu, sánh với Hạo Nguyệt tinh không.
Có lẽ một khắc này, Mạc Phàm mới hiểu được, hành trình của Tiểu Hữu thực sự đã kết thúc rồi.
Kết thúc, để tiến hóa, để tồn tại vĩnh cữu trong linh hồn của hắn...
..........
Đoạn Mạc Phàm dành thời gian bế quan đi ra ở Siêu Duy Vị Diện kia rồi gặp lại Asha Corea, chính là hoàn thành mỹ hảo luyện hóa đem cái này Mảnh Vỡ năng lượng rót vào tinh thần thức hải toàn hệ ma pháp của mình.
Hắn có thể trong thời gian ngăn ngắn chục năm bên dưới tu vi nhảy vọt vượt trội không tưởng, một chút phá vỡ gông xiềng cực hạn Thần Tinh cấp 9, đi lên Thần Tinh cấp 10, ma pháp tổng hợp Siêu Việt Bất Hủ cảnh, rõ ràng chính là nhờ cái này Mảnh Vỡ quá tương thích với bản thân, sinh ra liền thuộc về nhau.
Về phần Thiên Sứ Vực...
Thiên Sứ Thần Chủng không dễ dàng gì tương thích với Tà Thần Thần Chủng.
Phải biết, Mạc Phàm Thần Chủng đầu tiên cũng không phải là Thiên Sứ Thần Chủng, mà là Tà Thần Thần Chủng.
Còn nhớ hay không, Mạc Phàm làm cách nào đánh bại qua Đọa Lạc Viêm Quân Lucifer ở Siêu Duy Vị Diện?
Lucifer thương thế không khỏi, Bất Hủ Thần Nhãn vậy mà không hiểu làm sao lại không cách nào tua ngược đoạn ngắn thời gian để Thần Hỏa chữa lành, thời điểm đó tựa hồ có một loại lực lượng không biết nào đã không ngừng yên diệt bên trong, cái này Bất Hủ Thần Nhãn bởi vì hoạt động không ngừng trước đó tiêu hao đến suy yếu, giờ khắc đó đụng trúng cỗ lực lượng kinh khủng quỷ dị kia thừa thắng xông lên, trong khoảnh khắc Lucifer cơ thể gặp trục trặc.
Không ngừng chữa trị, không ngừng lặp lại cũng không phải là thiên hạ đệ nhất.
Thế gian thật có nhiều túc địch khắc chế lẫn nhau, Bất Hủ Thần Nhãn và Viêm Ngục Tội Hỏa đều có uy lực sánh ngang Thần Chủng, chúng nó tại yếu thế cục diện gặp phải một cái Thần