“Phương Hằng, ngươi nói xem ngày mai chúng ta có phải nên gia cố lại nơi ẩn núp này không? Tối ngày mốt bảo vệ nơi ẩn núp của hệ thống mất đi hiệu lực rồi.
”Phương Hằng cúi đầu suy nghĩ.
Số đinh cần thiết để xây dựng nơi ẩn núp này vẫn còn thiếu rất nhiều, ngày mai hắn phải đi xử lý bọn zombie bên trong nhà tù.
Người chơi xây dựng nơi ẩn núp không có thời gian hai ba ngày thì không thể nào hoàn thành được.
Mấy ngày này bọn họ chỉ có thể đợi ở cái nơi rách nát này thôi.
Phương Hằng chẳng muốn lúc đang ngủ thì lại bị trò chơi cưỡng ép online do nơi ẩn núp bị tấn công.
Gia cố nhà gỗ nhỏ nhất định cần phải nằm trong lịch trình hằng ngày!Phương Hằng vỗ vai của Liêu Bộ Phàm: “Vậy người anh em à, việc gia cố phòng ngự của nơi ẩn núp giao cho ngươi, ngày mai ngươi đi gia cố lại nhà gỗ nhỏ thuận tiện xem xung quanh nhà luôn.
”“Được.
”Liêu Bộ Phàm một mạch đồng ý, vô cùng tự hào vỗ ngực.
“Quên nói, thiên phú của ta là gia cố tu sửa, hiệu quả gia cố tăng thêm 20%, vật liệu hao tốn giảm 20%, kỹ năng này chắc chắn tiết kiệm vật liệu.
Ngươi biết không, mướn ta làm việc ngươi lời to rồi đó!”“Cót két!”Âm thanh đẩy cửa gỗ cắt ngang lời khoe khoang của Liêu Bộ Phàm.
Một con zombie mặc đồng phục của thợ đốn củi lắc lư, lảo đảo từ ngoài cửa tiến vào.
Mấy người trong phòng nhỏ quay đầu nhìn con zombie đó.
Phân thân zombie vứt từng đống gỗ thô từ trong balo ra mặt đất.
Nó không hề để ý đến ánh mắt của mọi người, xoay người rồi lại rời khỏi nhà gỗ nhỏ.
‘Nhắc nhở: Zombie của người hoàn thành một chuyến vận chuyển vật tư, ngươi thu hoạch được gỗ thô x10, ngươi đạt được kỹ năng – điểm kinh nghiệm huấn luyện thể lực +20’‘Nhắc nhở: Zombie của ngươi bắt đầu chuyến vận chuyển vật tư mới.
’Liêu Bộ Phàm há hốc mồm.
Lần này, hắn rơi vào tự kỷ hoàn toàn.
Xem như hắn đã nhìn ra được, tên Phương Hằng này căn bản không thiếu vật liệu!Phương Hằng không chú ý đến sự thay đổi biểu cảm của Liêu Bộ Phàm, lực chú ý của hắn đều tập trung trên ghi chép trò chơi.
A? Phân thân zombie có thể tăng điểm kinh nghiệm cho kỹ năng sao!Lời to rồi!Ăn uống no say, Phương Hằng lựa chọn logout trước.
Tám giờ rưỡi, bên trong công ty trò chơi Hoàng Minh vẫn thắp đèn sáng trưng.
Phần lớn khoang trò chơi trong phòng làm việc đều vẫn đang vận hành, còn có không ít nhân viên đang bận rộn trước máy tính.
Phương Hằng nhìn thấy trên khoang trò chơi của mình dán một tờ giấy và một cái thẻ phòng rất bắt mắt.
“Phương Hằng tiên sinh, đã đặt phòng số 1602 ở khách sạn bên cạnh cho ngươi.
Đây là thẻ phòng của ngươi, nếu có vấn đề gì vui lòng liên hệ với ta, phương thức liên lạc: 1272! ”Có thẻ phòng trong tay, hắn liền quay về khách sạn, đi ngủ!Ra khỏi công ty, Phương Hằng tiện tay lướt điện thoại.
Bên trong điện thoại có mười mấy cuộc gọi nhỡ, chẳng có ngoại lệ tất cả đều là của Hạ Hi.
Phương Hằng vỗ trán một cái.
Hỏng rồi, quên nói với Hạ Hi một tiếng về tình hình phỏng vấn hôm nay.
Tâm trạng Phương Hằng bây giờ rất tốt, hắn tiện tay gửi lại một tin nhắn qua đó.
“Nhờ phúc của ngươi, đậu rồi, đến lúc đó mời ngươi ăn cơm.
”Không đúng lắm!Vừa mới gửi xong, Phương Hằng liền cảm thấy hơi hối hận.
Ngữ khí này không phù hợp với hình tượng cao ngạo lạnh lùng của phân thận chủ nhân cũ của bản thân!Còn chưa kịp thu hồi, Hạ Hi lập tức gửi tin nhắn lại.
“Được nha, ta ghi nhớ rồi, đợi ta quay về.
”Phương Hằng sửng sốt.
“Ngươi đi đâu?”“Đến Seoul thi đấu.
”Thi đấu gì chứ?Lẽ nào Hạ Hi cũng là người chơi chuyên nghiệp?Tại sao bản thân lại chẳng có ấn tượng gì với chuyện này vậy?Phương Hằng gãi gãi đầu, hơi buồn bực, hắn nhận ra rằng bản thân mình mất trí nhớ rất nhiều chuyện.
“Tần Thư Nhiên