Sau khi hấp thụ lực lượng của tinh thạch tiến hóa xong, Phương Hằng thuận lợi tăng lên level 7, còn cách level 8 khoảng chừng một phần tư.
Nền nhà xi măng ở cạnh chân của Phương Hằng bỗng rục rịch.
Lúc này ở trên mặt đất xuất hiện một ma pháp trận màu đỏ.
“Soạt!”Một cánh tay màu xám tro bỗng vươn ra từ trong ma pháp trận.
Từng đám phân thân zombie lần lượt chui ra từ trong ma pháp trận rồi đứng yên ngay sau lưng Phương Hằng.
Tổng cộng có bảy tên.
Trong phút chốc, ma pháp trận biến mất.
Phương Hằng xua tay, để cho đám zombie chạy ra ngoài thu thập vật liệu treo máy.
Nhanh nhanh, còn thiếu một phần tư kinh nghiệm nữa là có thể lên level 8.
May mắn, nếu số lượng zombie nhện ở trong lối đi đủ nhiều, thì nói không chừng hôm nay hắn có thể lên level 9!Nghĩ tới đây, Phương Hằng lập tức cảm thấy cả người tràn đầy động lực.
“Nghỉ xong chưa, chuẩn bị bắt đầu hạ đợt tiếp theo thôi.
”“Không phải chứ! Ông đây vẫn chưa có nghỉ ngơi đủ!”Liêu Bộ Phàm vừa nói vừa lấy ra một lon bia, rồi trơ mắt nhìn Phương Hằng.
“Chi bằng chúng ta nghỉ ngơi thêm một lát nữa đi.
”! Trưa ngày hôm sau.
Bên trong lối đi dưới tầng hầm.
Phương Hằng vung tay, thu hết tinh thạch tiến hóa hoàn chỉnh ở trên mặt đất vào trong lòng bàn tay.
“Bụp! Bụp bụp!”Tinh thạch tiến hóa liên tục nổ.
Màn sương màu đỏ tươi lập tức bị Phương Hằng hấp thụ.
‘Nhắc nhở: Cấp nhân vật của ngươi đã tăng lên level 9.
’‘Nhắc nhở: Do ảnh hưởng bởi kỹ năng thiên phú cường hóa - phân thân zombie hóa phân liệt, ngươi nhận được thêm phân thân zombie x9.
’Hiện tại, sau khi nhân vật đạt level 9, Phương Hằng đã có khoảng 45 tên phân thân zombie.
Nếu so với hai ngày trước thì sức mạnh tổng thể của hắn đã tăng gần gấp đôi.
Thêm nữa là hiệu suất thu thập vật liệu cũng lại tăng lên gấp bội.
“Phù! Đám nhện cuối cùng! Cuối cùng cũng giải quyết xong!”Liêu Bộ Phàm để trần phần thân trên, hắn thở phào ra một hơi thật dài.
Lúc đặt mông ngồi dưới đất, hắn có cảm giác rất vui mừng vì được giải thoát.
Bên cạnh có mười mấy bình nhiên liệu rỗng nằm lộn xộn.
Đã qua gần nửa tiếng mà vẫn chưa có zombie nhện mới nào ló đầu ra từ khúc cua bên phải lối đi.
Tính luôn cả chiều hôm qua và sáng sớm hôm nay, Phương Hằng và Liêu Bộ Phàm đã quét tới quét lui cái lối đi ở tầng hầm này 5 đến 6 lần.
“Đi, chúng ta đi vào trong nhìn một chút.
”Nghỉ ngơi ngắn trong chốc lát, thay mới bình nhiên liệu xong thì hai người họ lại tiếp tục tiến tới thăm dò.
Phương Hằng đưa máy phun lửa lên phía trước.
Hắn cẩn thận đi qua khúc cua, rồi tiếp tục tiến lên phía trước mấy bước.
Phía trước xuất hiện một lối rẽ.
Lối rẽ có hai lối đi, một lối đi thẳng về phía trước, và lối còn lại là rẽ trái.
Mà phía trước lối đi thẳng về phía trước đã bị cắt mất đường đi do ba cánh cửa sắt được hạ xuống.
Xuyên qua khe hở của lan can sắt, Phương Hằng nhìn vào bên trong.
Có vẻ như đằng sau ba cánh cửa sắt là một cái cầu thang dẫn xuống phía dưới.
Nhìn phía dưới thì còn có lối đi sâu hơn.
“Sao cái nhà tù này lại được xây ở dưới tầng hầm sâu như vậy.
”Liêu Bộ Phàm cũng chú ý tới cái cầu thang, hắn không khỏi bĩu môi.
Phương Hằng cau mày, hắn nhỏ giọng nói: “Kì lạ.
”“Sao thế.
”Phương Hằng lấy ra từ trong balo một cái bản đồ nhà tù tầng 1 và so sánh với địa hình tại hiện trường.
“Ngươi xem, vị trí của chúng ta ở trên bản đồ là chỗ này, chỗ này là kho hàng đã được đánh dấu, nó không có vấn đề, nằm ngay bên tay phải chúng ta.
”“Chỗ này cũng không có vấn đề, lối đi trước mặt, sau khi quẹo trái thì sẽ đến tầng hầm của tầng thứ 2.
”Liêu Bộ Phàm ghé sát lại nhìn.
Đúng như lời Phương Hằng nói.
Hắn đã nhanh chóng