“Xin lỗi, ta không có nhiều thời gian!”Tô Mộ gật đầu ra hiệu, đang định rời đi.
Tiếp đó, vài người lập tức vây lại, chặn đường đi của Tô Mộ.
“Ngươi có ý gì?” Tô Mộ quay đầu nhìn Hứa Thế Kiệt, ánh mắt dần lạnh xuống.
Lần này đối phương rõ ràng là đến kiếm chuyện!“Ý của ta rất đơn giản, nói cho ta cách tăng cấp của ngươi, hôm nay ta sẽ chuyển cho ngươi một trăm triệu, nhưng nếu ngươi không nói!”Hứa Thế Kiệt thu hồi bộ mặt tươi cười kia, lạnh lùng nói.
“Vậy tiếp theo này bọn họ sẽ luôn đi theo ngươi!”Hắn vừa thốt lên lời này, lại có một đám người vây quanh bốn phía của Tô Mộ.
“Ngươi đang uy hiếp ta sao?” Sắc mặt của Tô Mộ trầm xuống.
“Vậy phải xem ngươi có thức thời hay không rồi!” Hứa Thế Kiệt cũng rất trực tiếp.
Công tử quý tộc như hắn, mong muốn thứ gì mà không có được chứ?“Trong Tân Thủ thôn này, người của ta không ít đâu, dù bây giờ ngươi có thoát game, bọn ta thay phiên nhau trông chừng thì cũng có thể bắt được ngươi!”Đã nói đến mức độ này, Tô Mộ cũng hiểu rõ trong lòng.
Tên trước mắt này dựa vào quy định trong Tân Thủ thôn không được công kích lẫn nhau mà cố ý ngáng chân mình đây mà!“Tránh ra!”Tô Mộ đi về phía trước hai bước, nhìn về phía người chặn trước mình gần nhất.
Trên mặt người kia mang theo ý cười, không hề có ý định tránh ra.
‘Người chơi Ngu Kiến Thụ vi phạm quy tắc của Tân Thủ thôn, ngươi có thể công kích hắn mà không bị trừng phạt!’Lúc này, trước mặt Tô Mộ xuất hiện một nhắc nhở.
“Có thể công kích sao?”Nhắc nhở này khiến cho ánh mắt Tô Mộ sang lên, cũng hiểu rõ.
Mặc dù trong Tân Thủ thôn không cho phép người chơi công kích lẫn nhau, nhưng hành vi của Hứa Thế Kiệt cũng không được cho phép!Không hề do dự, Tô Mộ giơ pháp trượng của mình lên, đánh về phía Ngu Kiến Thụ.
“Người anh em, ngươi bị ngốc sao? Tân Thủ thôn không cho phép người chơi công kích lẫn nhau mà!”“Xì, cho dù được công kích thì một pháp sư có thể gây ra bao nhiêu tổn thương chứ, bọn ta nhiều người như vậy, ngươi muốn đánh đến lúc nào đây?”“Để cho hắn đánh đi, không chừng hắn vừa ra tay đã biến thành tên đỏ rồi, như vậy càng tốt!”Những người xung quanh khác nhìn hành động của Tô Mộ, tất cả đều cười ra tiếng.
“Xì, một pháp sư như ngươi, còn có thể giết ta sao?” Ngu Kiến Thụ nhìn pháp trượng đang giơ cao của Tô Mộ, vẻ mặt khinh thường.
Nhưng một giây kế tiếp, tất cả mọi người đều không cười nổi nữa.
Pháp trượng của Tô Mộ vừa đập lên đầu của Ngu Kiến Thụ, một con số tổn hại khoa trương cũng xuất hiện trước mắt bọn họ.
-236!Không hề nghi ngờ, Ngu Kiến Thụ cấp 2 đã bị giết, biến thành một ánh sáng trắng.
Những người chắn trước mặt Tô Mộ cũng lùi một bước theo bản năng, nhường lại vị trí.
Tô Mộ lạnh lùng nhìn bọn họ, đi về phía trong rừng.
“Ban nãy là ta hoa mắt sao? Tên kia đã giết chết lão Ngu bằng một gậy rồi?”“Vậy con số sát thương này cũng quá cao rồi? Tên kia không phải là một pháp sư sao?”“Ta cảm thấy chắc là quy tắc trò chơi không cho phép xảy ra hành vi vừa rồi của chúng ta, cho nên lão Ngu mới bị giết!”“Nhất định là như vậy, nếu không thì một công kích bình thường của hắn làm sao có thể giết được lão Ngu chứ?”Sau khi đám người phản ứng lại, liên tiếp lên tiếng.
“Hứa thiếu, làm sao bây giờ?” Có người hỏi Hứa Thế Kiệt.
“Đuổi theo! Cho dù không ngăn được hắn thì còn không đi theo hắn được sao? Ta muốn nhìn