Chương 16
Ngày thứ mười sáu xem tiền như rác
Sở Tích nghe thấy âm thanh “Sở Tích đừng chạy” liền sợ hãi không nhẹ, càng tăng tốc độ chạy trốn.
Cô cũng sắp khóc luôn rồi.
Rốt cuộc cô đã làm chuyện thương thiên hại lý gì mà anti-fan lại chạy đến tận sân bay đánh cô chứ?!!!
Sở Tích chạy thật nhanh, phía trước đột nhiên xuất hiện một vài người mặc đồng phục an ninh ở sân bay, trên tay cầm côn chặn lại.
Sở Tích đành phải dừng lại, cô lớn như vậy rồi mới cảm nhận được thế nào gọi là trước có mãnh hổ sau có truy binh.
…
Phòng cảnh sát tại sân bay, bởi vì xã hội trị an tốt đẹp cho nên bình thường chưa đến nửa năm cũng không có đến một người vào đây, hôm nay không biết tụ tập chuyện gì, một lượt mười mấy người ùa vào trong, ghế cũng không đủ để ngồi.
Mười mấy người chen chúc ngồi cạnh nhau, ríu rít nói chuyện không ngừng, thỉnh thoảng còn nhìn về phía đối diện, biểu tình khó kìm nén hưng phấn.
“Ồn ào cái gì? Im lặng!” Một đồng chí cảnh sát cầm hồ sơ từ bên trong bước ra.
Đám người đang nhốn nháo bị đồng chí cảnh sát rống lên như vậy liền lập tức im lặng, cúi đầu đứng dậy, ngoan ngoãn như chim cút.
Trong phòng, đương sự Sở Tích ngồi đối diện với đồng chí cảnh sát viết bảng kiểm điểm, vừa yếu ớt vừa bất lực trình bày quan điểm của mình.
Hối hận, vô cùng hối hận.
Xin lỗi, thành thật xin lỗi.
Làm sao cô biết nhóm người cầm gạch chờ cô ở cổng ra lại là fan cô chứ?!
Cô có fan!
Cô vậy mà có fan đón ở sân bay!
Không phải Cố Minh Cảnh mướn đến đánh cô, cũng không phải anti-fan cầm gạch đến chọi cô, mà là fan ruột đến sân bay đón cô!
Cũng vì trước đó cô quá hồ đồ, các nghệ sĩ khác thông thường sau khi đáp máy bay đều có fan tiếp đón, chuyện này thật sự khiến cô hoảng sợ.
Chủ yếu có vài người cầm gạch thật sự rất dọa người.
Thì ra câu nói vừa rồi của Phó Bạch trên máy bay chính là việc này, hôm nay có fan trong fan club tổ chức đón cô ở sân bay, lúc ấy Sở Tích chỉ nghĩ đến tâm sự của bản thân nên không nghe rõ, chỉ “Ừm” bừa một cái. Phó Bạch cho rằng cô nghe được nên sau khi xuống máy bay mới yên tâm để cô ra ngoài một mình, còn anh đi lấy hành lý, kết quả, chờ đến khi vừa lấy hành lý ra liền nghe bên ngoài có người thảo luận vừa được chứng kiến được một màn đặc sắc hiếm thấy.
Một người phụ nữ trẻ tuổi đeo kính râm điên cuồng chạy, một đám người phía sau cầm gạch dũng cảm đuổi theo.
Sau khi Phó Bạch nhìn rõ người đó: “………………”
Cảnh tượng này dĩ nhiên thu hút được sự chú ý của nhân viên an ninh ngồi phía sau trạm giám sát, cho rằng cuối cùng cũng chờ được một vụ lớn, lập tức bước ra cản lại.
Sau đó sự tình liền biến thành dạng này.
Sau khi cảnh sát lập biên bản Sở Tích xong liền chuyển sang nhóm fan, cuối cùng phiền muộn nhìn mấy cục gạch nằm trong góc kia. *Meme hút thuốc*
Còn tưởng là hung khí gây án, kết quả bọn họ lại nói không phải là gạch bình thường mà là vật tiếp ứng của fan?
Nhìn kỹ một chút thì quả thật không giống với những viên gạch bình thường.
So với những viên gạch bình thường thì tinh xảo hơn một chút, bề ngoài cũng đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa một mặt vẫn nhám như thường, mặt còn lại đã được mài bóng loáng.
Nghe nói mặt bóng loáng kia là được fan đặc biệt mài giũa, chờ đến hôm nay gặp Sở Tích nhờ cô ký tên lên đó.
Đại diện fan giải thích mọi chuyện rõ ràng, chứng minh đây tuyệt đối không phải hung khí, hôm nay bọn họ mang theo cái này chủ yếu là muốn nhờ Sở Tích ký tên lên.
Thế nhưng phía cảnh sát vẫn duy trì thái độ như cũ.
Làm gì có nghệ sĩ nữ nào có vật tiếp ứng là cục gạch! Đặc biệt là kiểu phụ nữ bề ngoài xinh đẹp nũng nịu trước mắt này, xem bọn họ là đồ ngốc sao?!
Tiếp theo đại diện fan đành phải đem clip Sở Tích tay không chặt gạch mà bọn họ đã lưu lại cho cảnh sát xem, còn giải thích đa số bọn họ trở thành fan Sở Tích đều là vì clip này, cho nên quyết định dùng gạch làm vật tiếp ứng.
Cảnh sát: “………………”
Ông đây tin các người trúng tà rồi!
“Bỏ đi.” Đồng chí cảnh sát lập biên bản xong liền đi ra ngoài, đối với nhóm fan giống như giáo viên chủ nhiệm dạy dỗ học sinh, “Cũng may là không xảy ra chuyện gì, tịch thu mấy viên gạch tiếp ứng gì gì đó, chuyện này không có lần sau!”
Fans vừa nghe gạch tiếp ứng bị tịch thu, theo bản năng muốn than thở vài câu thì đụng phải ánh mắt nghiêm khắc của đồng chí cảnh sát, thế là lập tức ngậm miệng lại.
Sau khi được cho phép ra về, nhóm fans rải rác đi ra.
Sở Tích ngượng ngùng nói thêm vài câu với cảnh sát rồi cũng bước ra.
Nhìn thấy nhóm fan chờ cô bên ngoài.
Vừa rồi tuy là náo loạn như vậy nhưng cũng may không có chuyện gì xảy ra, so với lượng fan mỗi lần đến sân bay đều làm chấn động một hồi thì có thể có mười mấy fan đến tiếp đón cô là cô đã vô cùng cảm động và vui sướng rồi.
Tuy gạch bị tịch thu nhưng Sở Tích vẫn ký tên lên tập hoặc áo thun của bọn họ, sau khi chụp ảnh chung xong mới dặn dò: “Vật này quá nguy hiểm, sau này không nên cầm nó nữa.”
“Được được.” Fan liên tục đồng ý, “Cảm ơn Tích Bảo.”
“Tích Bảo à, chị thật sự rất tốt đó.”
“Có phải ngày mai phải trở về quân đội không? Tích Bảo cố lên!”
“Chị đi thảm đỏ giải Kim Vũ siêu đẹp!”
“Tích Bảo, tôi rất thích cô.” Có fan tỏ tình.
Sở Tích nghe được hai chữ “Tích Bảo” cũng không nhịn được cười cười.
Nghe xong còn cảm thấy rất đáng yêu, nếu như xem nhẹ mấy viên gạch kia.
“Tôi cũng rất thích các bạn, cũng rất cảm ơn các bạn đã thích tôi, thật sự rất cảm ơn, tạm biệt ~”. Từ khi ra mắt hơn hai năm đến nay, đây là lần đầu tiên Sở Tích được fan đón ở sân bay, vui đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên, mỗi bước đi đều lưu luyến vẫy tay chào fan.
Trận đuổi bắt hôm nay ở sân bay đã được rất nhiều người chụp hình lại, đêm đó # Sở Tích bị truy đuổi ở sân bay # liền lên hot search.
Chuyện fans tiếp đón