Edit: SHERRY
Beta: Nhi Hồng Tửu
Tin tức Cố đại thiếu gia tìm “Tiểu tình nhân", ngày đầu tiên đã “mất hồn” ở chỗ tiểu tình nhân truyền ra, Cố gia, còn có quản lý cấp cao của Nguyên Cảnh đều bàn luận sôi nổi, nhưng mà cũng chỉ vỏn vẹn mấy người lén lút nghị luận.
Rốt cuộc thì đối với loại con ông cháu cha vừa có tiền vừa vô dụng như Cố Minh Cảnh mà nói, ở bên ngoài bao nuôi một “Tiểu tình nhân" cũng không phải là chuyện gì lớn, chẳng qua trong một gia đình gia giáo thì chuyện này quả thật hiếm thấy.
Đang lúc chuyện này sắp trôi qua, đột nhiên có một quả bom nặng ký rơi xuống
“Tiểu tình nhân” mà Cố Minh Cảnh bao dưỡng là một nữ minh tinh? Mỗi ngày chơi bời lêu lỏng còn chưa tính, Nguyên Cảnh cũng sắp chắp tay dâng cho người khác rồi còn không có chí tiến thủ.
Bây giờ đầu óc lại hoạt động như thế, một lần lại một lần đầu tư đến vài trăm triệu cho một nữ minh tinh không nổi tiếng đóng phim điện ảnh.
Không làm việc đàng hoàng thì cũng không đến mức chỉ số thông minh lại thấp như vậy chứ, tin này bị tung ra vốn có rất nhiều người đang không tin, kết quả không bao lâu, sau đó quả bom nặng ký này lập tức được chứng thực.
Bộ phim anh đầu tư bắt đầu tung poster ra, nhân vật nữ chính là do nữ minh tinh kia thủ vai, ảnh của cô được phóng to lên đặt ở vị trí chính giữa.
Nếu là lúc trước, mọi người chỉ âm thầm bàn tán, thì lần này lại bị truyền đi khắp, không riêng gì ở Cố gia và Nguyên Cảnh, mà mọi người trong showbiz đều đã biết.
Lúc tin đồn này lan rộng ra, mọi người đối với nữ minh tinh được Cố Minh Cảnh không tiếc đầu tư trăm triệu tràn ngập tò mò, tên là Sở Tích, tư liệu trên mạng về cô rất ít, thậm chí ngay cả ảnh cũng chỉ có mấy bức, còn tất cả đều là quảng cáo lúc chưa leo lên người Cố Minh Cảnh.
Nhưng mà từ ảnh chụp có thể nhìn thấy, xác thực lớn lên cũng có nét xinh đẹp thanh thuần.
Vừa thấy là biết loại người hay chơi bời lêu lỏng như Cố Minh Cảnh thích, mà cô ở trong mắt Cố Minh Cảnh là một đóa hoa trắng đơn thuần vô tội, nhưng ở trong mắt người ngoài thì chưa chắc.
Ra mắt chưa được nửa năm đã đến bên cạnh Cố đại thiếu gia, dùng tốc độ ánh sáng bò lên giường để củng cố địa vị, bò lên trên giường không bao lâu lại thành công thổi gió đầu giường khiến Cố Minh Cảnh đầu tư cho cô đóng một bộ phim điện ảnh.
Thủ đoạn này đúng là khiến cho nhiều người theo không kịp, mặt thì trông thanh thuần như đoá hoa trắng thế này mà tâm cơ quả thật sâu đến nỗi khiến người ta giận sôi.
Nếu cô mà mở lớp truyền kinh nghiệm, chắc chắn có không ít nữ minh tinh đến báo danh.
Trợ lý Cao báo cáo tin đồn gần đây, Cố Minh Cảnh nghe người ngoài nói để Sở Tích mở một lớp truyền đạt kinh nghiệm làm sao để phú nhị đại khăng khăng một mực với cô, cười một tiếng.
Trợ lý Cao biết Cố Minh Cảnh đang cười cái gì, khoé môi cũng cong lên một chút, sau đó hỏi: “Tổng giám đốc Cố, tiệc tối của Viên gia, ý của ngài là…?"
Cố Minh Cảnh thu nụ cười lại, ngồi trên ghế tổng giám đốc, mười ngón đan vào nhau, dường như đang híp mắt nghĩ đến cái gì đó , cuối cùng nói: “Đi, dẫn theo Sở Tích."
Trợ lý Cao tựa hồ đã sớm dự đoán được câu trả lời của anh: "Vâng, tổng giám đốc Cố."
Sở Tích mới vừa vào đoàn làm được hai tuần, đây là lần đầu cô đảm nhận vai chính trong một bộ phim, hết thảy đều phải tập luyện, vất vả lắm mới cảm thấy mình đối diễn có chút tiến bộ, vậy mà đột nhiên lại nhận được tin phải về thành phố B tham gia tiệc tối với cố Minh Cảnh.
Sở Tích do dự hỏi: "Chuyện đó… Có thể không đi được không?"
Trợ lý Cao nở nụ cười khéo léo: “Cô Sở cảm thấy sao?"
Sở Tích buồn bã cúi đầu.
Trợ lý Cao nói: "Chúng tôi đã thay cô xin phép đoàn làm phim, cô hoàn toàn không cần lo lắng.
Mọi thứ cũng đã chuẩn bị xong hết, cô Sở chỉ cần đi theo tổng giám đốc Cố là được."
Sở Tích im lặng một lúc rồi trả lời: "Được rồi."
Cô ở đoàn làm phim vừa có chút tiến bộ lại gián đoạn xin nghỉ.
Đến khi về lại đoàn làm phim, chỉ sợ mọi người đã đối diễn với nhau tốt hết rồi, cô muốn tìm được lại trạng thái đối diễn, sợ là khó càng thêm khó.
Chỉ là hết thảy mọi chuyện của cô đều do Cố Minh Cảnh quyết định, ngay cả bộ phim này cũng là vì Cố Minh Cảnh đầu tư cho nên cô mới có thể công khai xin nghỉ như vậy, không cần nhìn sắc mặt của người nào trong đoàn phim.
Sở Tích vừa bay về thành phố B, lập tức bị kéo vào salon nào đó thoạt nhìn rất sang trọng thử lễ phục và làm tóc.
Trong salon, một người đàn ông gầy làm động tác lan hoa chỉ nâng mặt cô lên lật qua lật lại, lăn lộn trang điểm cho cô một hồi, sau đó bảo trợ lý đẩy ra một dàn lễ phục, bảo cô đi thử từng bộ.
Sở Tích thử một bộ, trợ lý Cao liền chụp một bức ảnh, sau đó Sở Tích nhìn thấy anh gửi những bức ảnh này qua cho người khác.
Không cần nghĩ cũng biết người đó là Cố Minh Cảnh.
Lúc đầu Sở Tích thử những chiếc váy xinh đẹp này cũng rất hứng thú, có cô gái nào không thích váy vóc xinh đẹp chứ.
Kết quả thử quá nhiều, hứng thú bừng bừng biến thành hoa mắt chóng mặt, lúc trợ lý Cao chụp ảnh còn bảo cô cười lên.
Sở Tích không cười, cô cười không nổi nữa, phồng má lên, vẻ mặt vô cùng u oán.
Trợ lý Cao thấy vẻ mặt u oán này cũng vô cùng đáng yêu, cũng gửi bức ảnh này qua cho Cố Minh Cảnh.
Cố Minh Cảnh nhìn bức ảnh Sở Tích mặc váy công chúa với vẻ mặt u oán cũng bị sự dễ thương này đâm vào trong tim, nghĩ cô hẳn là thử đồ mệt rồi, nụ cười cũng không giữ nổi nữa, vì vậy bảo trợ lý Cao nói không cần thử nữa, để Sở Tích tự chọn bộ cô thích là được.
Lúc Sở Tích nghe Cố Minh Cảnh bảo cô tự mình chọn mình chọn bộ cô thích, đầu tiên là sửng sốt một chút sau đó nổi giận.
Để cho cô tự chọn còn bảo cô thử váy rồi chụp ảnh gửi cho làm gì? Người đàn ông này thấy cô thử đồ như vậy thú vậy lắm sao? Đúng là có bệnh!
Chẳng qua bây giờ có giận cũng không dám nói ra, Sở Tích nhìn nhà tạo mẫu đang làm động tác lan hoa chỉ, hỏi cái váy đắt nhất là cái nào.
Nhà tạo mẫu với bàn tay kiểu lan hoa chỉ kích động nhanh chóng lấy một cái váy ra: "Đây là cái đắt nhất cửa hàng chúng tôi."
Sở Tích nhìn cũng không thèm nhìn: "Vậy lấy cái này đi.”
Không phải để mình chọn sao? Chọn cái đắt nhất cho anh xem!
Trợ lý Cao nghẹn cười, đúng là tính tình trẻ con.
Ngày