[Cô Diệp Phù Dư thân mến, hôm nay là sinh nhật thứ 20 của cô. Văn phòng kết hôn của Cục quản lý yêu tinh đã chỉ định cho cô một nam yêu tinh làm chồng của cô dựa trên tính cách và sở thích của cô. Vui lòng có mặt trong vòng mười hai giờ đến Văn phòng Hôn nhân của Cục quản lý yêu tinh tiếp nhận bạn đời tương lai của bạn.]
[Thưa cô Diệp Phù Dư, đã hai giờ trôi qua. Theo chúng tôi được biết, cô vẫn đang nghỉ ngơi ở nhà.]
[Cô Diệp Phù Dư thân mến, sáu giờ đã trôi qua, và chồng cô vẫn đang đợi cô đến nhận tại Văn phòng Hôn nhân của Cục quản lý yêu tinh.]
[Cô Diệp Phù Dư, tám giờ đã trôi qua. Bây giờ là tám giờ tối ngày 22 tháng 6, giờ Trung Quốc. Cô vẫn còn bốn giờ để đến nhận chồng.]
[Con mẹ nó, cô có nhanh đến văn phòng hôn nhân và đem chồng của cô đi cho tôi không? Nếu không ngày mai, bà già này sẽ nói với truyền thông tiểu hoa Diệp Phù Dư ẩn hôn (1) !]
Lúc Diệp Phù Dư nhìn thấy tin tức đã là chín giờ tối. Đoàn phim cô ấy tham gia đã cho bọn cô nghỉ hai ngày, cuối cùng Diệp Phù Dư cũng có thời gian nghỉ ngơi, trở về căn hộ ôm gối ngủ, ngủ từ bình minh cho đến trời tối đen.
Cô vò mái tóc ngắn rối bù, nhìn chằm chằm vào điện thoại trong tuyệt vọng và bất lực.
Phải nói rằng, Bộ phận Hôn nhân của Cục Quản lý yêu tinh thực sự là một tổ chức quản lý kỳ lạ, nhân viên trong đó cũng tận tụy với công việc đến mức khiến người khác phẫn nộ. Kể từ khi cô thành niên, hàng năm cô sẽ được yêu cầu đi lãnh nhận người chồng tương lai của mình vào ngày sinh nhật.
Năm mười tám tuổi, cô vừa xuống núi hành tẩu, ngày nào cũng đóng vai người chết. Khi nhận được tin báo từ Văn phòng Hôn nhân, cô không biết chuyện gì đã xảy ra, vội vàng rời trường quay dưới ánh mắt chết người của đạo diễn. Một bên bị đạo diễn tức giận mắng đời này đều không thể xuất hiện nổi, một bên cô mặt mày sa sẩm nhận một con cá Koi đực về nhà.
Nam cá Koi nói rằng anh ta là chồng tương lai của cô, chỉ cần Diệp Phù Dư không có vấn đề gì,
bọn họ có thể cầm chứng minh thư của yêu tinh để lấy giấy chứng nhận kết hôn. Kết quả là ba phút sau, anh ta nhìn thấy Diệp Phù Dư mặt không biến sắc đứng trong bếp, tay cầm con dao chặt đầu cá.
Con cá Koi sợ đến mức bay hết vảy, chạy trốn từ cống thoát nước.
Cuộc hôn nhân sắp đặt đầu tiên của Diệp Phù Dư thất bại, cô chỉ nghĩ đơn giản rằng nó đã kết thúc. Kết quả là văn phòng hôn nhân gửi cho cô một tin nhắn khác vào năm sau. Khi đó, cô đang đứng trong buổi họp báo ra mắt phim với tư cách là nữ thứ 3. Mọi người đều nhìn thấy sắc mặt của cô thay đổi, ngày hôm sau, tin tức "Diệp Phù Dư đùa giỡn đại gia' lan nhanh như cháy rừng.
Mà vào buổi tối, Diệp Phù Dư gặp một con yêu tinh không biết là loại yêu tinh gì. Nam yêu tinh có chút ngượng ngùng, đỏ mặt tự giới thiệu với Diệp Phù Dư: Ta là hậu duệ của thần thú cổ đại, tên là Côn Bằng.
Diệp Phù Dư nghe thấy thì vào bếp tìm nồi. Con yêu tinh đi theo sau cô, hỏi cô định làm gì. Diệp Phù Dư thản nhiên nói: Không phải một người tên Trang Tử nói rằng có cá ở Bắc Minh, kỳ danh là côn, và côn to lớn không thể được hầm trong một cái nồi. Tôi sẽ thử xem hai cái nồi có được không.
Nam yêu tinh tức giận khóc tại chỗ, mắt đỏ hoe bỏ chạy.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 20 của Diệp Phù Dư, cô sắp được nhìn thấy nam yêu tinh thứ ba do văn phòng hôn nhân của Cục quản lý yêu tinh tác hợp. Nhưng Diệp Phù Dư thực sự không quan tâm đến việc kết hôn, mặc dù cô lớn lên ở một nơi nhỏ bé như Minh sơn (2), nhưng cô có ước mơ, cô muốn kiếm tiền.
Bây giờ cô ấy chỉ có thể yên lòng bằng cách làm giàu.
Diệp Phù Dư từ từ thay quần áo, trong lòng đoán già đoán non xem" chồng tương lai"của cô là yêu tinh gì, có thể dùng phương pháp gì để dọa người ta.
Diệp Phù Dư đau đầu suy nghĩ, đành phải lắc đầu lái xe đến Cục quản lý yêu tinh.
Giải thích:
(1) ẩn hôn: Là kết hôn mà ẩn giấu, không công khai ra ngoài
(2) Minh sơn: Là ngọn núi mà Diệp Phù Dư lớn lên