Nhưng dù sao chí bảo cũng là ngoại vật, so sánh ra, vẫn là bức tự thiếp này càng quý giá hơn.Tự thiếp quý giá như thế lại có những mười mấy bức, hơn nữa tất cả đều nằm trong tiệm tranh chữ phàm tục nho nhỏ này?“Chẳng lẽ là phàm nhân kia vô tình đạt được?”Yến Thủy Thủy không nhịn được hơi nhíu mày, cảm giác khả năng này cũng không quá lớn, nào có chuyện trùng hợp như vậy, vừa vặn có được mười mấy bức tự thiếp vô cùng quý giá.Còn có một loại khả năng khác, đó là những bức tự thiếp này… Toàn bộ đều do phàm nhân kia viết!Nhưng người có thể viết ra tự thiếp như thế, sao có thể là phàm nhân?Có thể thông qua đạo vận thể hiện ra đại đạo thông tới thần tiên, có nghĩa chắc chắn cảnh giới của đối phương phải nằm trên cả thần tiên!Nói cách khác, dù là cao nhân tuyệt thế đã phá ngũ quan, thành đại đạo, bất cứ lúc nào cũng có thể nghênh đón thiên kiếp cũng chưa chắc đã có thể cường đại hơn vị chủ cửa hàng tranh chữ thần bí kia!“Chẳng lẽ… Hắn chỉ đang ngụy trang thành phàm nhân?”Yến Thủy Thủy hoàn toàn không thể tin được.Bởi vì thoạt nhìn, đối phương không khác gì so với những phàm nhân khác, thậm chí lúc trời mưa hắn còn phải chờ bạn gái đến đón.Nhưng nếu nói tất cả chỉ là hắn ngụy trang, cũng không phải không có khả năng.Thế nhưng thế giới này lớn như vậy, nàng tùy tiện rơi xuống một nơi, tùy tiện gặp được một người, lại vừa lúc là đại năng ẩn thế còn cường đại hơn cả người phá ngũ quan?Khả năng này quá thấp.“Thế nhưng…”Yến Thủy Thủy ngẩn ngơ, đột nhiên nhớ lại –Nàng đánh giết Diệt Mông Điểu, từ trên trời rơi xuống, lúc rơi xuống đất tạo ra tiếng động lớn như vậy, rõ ràng đối phương ở ngay cửa ra vào, chỉ cách mười mấy mét, nhưng có thể vừa vặn tới mức không nhìn thấy nàng rơi xuống đất.Còn nói mấy lời “thứ không nên nhìn, sẽ coi như không thấy”, dường như ý nói, hắn thấy được nhưng lại giả vờ không thấy?Nếu đã thấy được lại không dẫn tới ngoại ma, điều này nói rõ đối phương không phải phàm nhân!Hơn nữa, rõ ràng đối phương còn có thể vạch trần sự thực cơn mưa này sắp ngừng rồi.Có lẽ… đối phương đã sớm nhận ra cơn mưa này là do nàng triệu hoán đến?Yến Thủy Thủy cau mày, cẩn thận nhớ lại những lời chủ nhân tiệm tranh chữ đã nói, trong lòng đột nhiên chấn động, trong đầu hiện ra một câu nói của đối phương:“Chỉ có trẻ con mới nói mình không phải trẻ con, đám lão già đều thích giả làm người trẻ tuổi.”Nàng như tìm được điểm mù, đột nhiên mở to hai mắt nhìn.Một người thoạt nhìn như phàm nhân trẻ tuổi, ngay từ đầu đã coi nàng như tiểu hài tử, sau đó còn nói một câu như vậy, rõ ràng tiểu hài tử là nói nàng, còn lão gia hỏa… không phải đang tự mỉa mai chứ?Trẻ tuổi như vậy lại nói mình là lão gia hỏa?Này… nếu thật sự là đại năng đã vượt qua ngũ quan, cũng không biết hắn đã sống bao nhiêu năm tháng, đương nhiên là lão quái vật, lão gia hỏa thật sự.Hơn nữa, phong cách nói chuyện của đối phương rất giống với mấy người sư tôn, giống như đang học cách nói chuyện của người hiện đại, nhưng vẫn luôn quen miệng mà dùng một vài từ cổ.Lúc ấy nàng còn hỏi vì sao đối phương lại vậy, đối phương trả lời “đã quen”!Các manh mối này không ngừng xâu chuỗi trong đầu Yến Thủy Thủy, phảng phất như tạo thành một con đường