Vừa mới nói xong, hắn cũng hơi ngơ ngác: Ta đang nói cái gì?Thế nhưng, Yến Thủy Thủy lại không ngờ cao nhân tiền bối cũng biết lái xe, hoàn toàn không suy nghĩ lệch lạc, chỉ nói lời cảm ơn: “Lại nói, tiền bối, đa tạ ngươi tối qua đã cho ta ở lại, ta cũng không biết phải báo đáp ngươi như thế nào…”Lâm Chỉ Thủy nghe nàng nói vậy, luôn cảm thấy cuộc đối thoại của hai người có điểm là lạ.Thủy… Chỉ Thủy… Tối hôm qua ở lại… Báo đáp…Nghe nói 10x bây giờ đều khá cởi mở, không phải thiếu nữ này muốn nhân cơ hội lấy thân báo đáp chứ?“Không cần cảm ơn.”Lâm Chỉ Thủy không nhịn được khẽ ho khan một tiếng, nói: “Chút chuyện nhỏ mà thôi, ta và ngươi có duyên, ta cũng thuận tiện giúp ngươi một chút, ngươi còn nhỏ đừng để trong lòng.”Chỉ là ân tình cho tránh mưa mà thôi, còn muốn đền thịt thật sự quá mức, đứa nhỏ này suy nghĩ quá hay ho.Hơn nữa, thiếu nữ này hơi nhỏ.Không phải nói đến tuổi tác.“Tóm lại… Ta đã nhớ kỹ, tương lai có cơ hội chắc chắn sẽ báo đáp ngươi.” Yến Thủy Thủy nghiêm túc nói.Vị Lâm tiền bối này ngầm đồng ý cho nàng quan sát bức “Thượng Thiện Nhược Thủy” kia, lúc này mới giúp đỡ nàng tìm được cơ hội đột phá, đủ để nàng tiết kiệm ít nhất mấy năm, thậm chí còn khiến nàng mơ hồ phân biệt được con đường tương lai.Cũng như tiền bối đã nói, nàng mới hơn 40 tuổi, tuổi tác còn nhỏ, cũng mới tu hành 30 năm, vốn liếng quá nhỏ bé, bây giờ nàng thật sự không trả nổi phần ân tinh này.‘Tương lai?’Lâm Chỉ Thủy hơi im lặng, ý là nàng còn chưa chịu từ bỏ, muốn chờ lớn lên sao?Nhưng tuổi nhỏ không phải vấn đề, vấn đề là ngươi thật sự không lớn… Khụ không phải, vấn đề là ngươi đã tới muộn, thiếu nữ.“Không nói cái này nữa.”Lâm Chỉ Thủy trực tiếp nói sang chuyện khác, chỉ cây tùng đứng bên cạnh cửa tiệm, mỉm cười nói: “Vừa rồi ta ở rất xa đã nghe thấy giọng nói của ngươi, ngươi đang nói chuyện với nó sao?”“Ầy…” Yến Thủy Thủy hơi xấu hổ nói: “Bị ngươi phát hiện…”Cũng đúng, cho dù vị tiền bối này che giấu hơi thở, tự khóa pháp lực thần thông, ngụy trang thành người phàm, nhưng chắc chắn thính lực mạnh hơn người phàm nhiều.Chưa được tiền bối đồng ý, đã nói chuyện với Thảo Mộc Chi Linh do hắn điểm hóa, đúng là không nên.“Không sao, ta có thể hiểu được.”Lâm Chỉ Thủy mỉm cười lắc đầu, hơi xúc động nói: “Dù sao trước kia ta cũng giống ngươi, cũng không tìm được một người nào để nói lời tri tâm, ngược lại những hoa cỏ này, động vật nhỏ gì đó, mới là đối tượng giao lưu của ta.”Thì thầm với hốc cây, trò chuyện với hoa cỏ, hành vi kỳ lạ lầm bầm lầu bầu này,