Lâm Thủy Trình căn bản không chú ý tới động tĩnh bên này, sau khi cậu nhập một hàm số trên màn hình, nghe thấy có người gọi cậu, mới nghiêng đầu nhìn nhìn rồi nói: "Thay thế Affine m=2, dãy Fibonacci." Sau đó thu hồi tầm mắt.
Nam sinh huýt sáo, cười hì hì đối mặt Âu Thiến vỗ vỗ vai Lâm Thủy Trình: "Thế nào, anh mới thu được tiểu đệ cũng không tệ lắm phải không! Hiện tại không làm được cũng chẳng sao, cậu chàng bên cạnh anh là người mới giống em, em có gì cứ tới hỏi cậu ấy."
Âu Thiến: "..."
Mặt cô đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Em chuyển chuyên ngành qua đây, trước kia là hệ lý luận thuần túy, đối mật mã này nọ không hiểu lắm..."
"Không sao đâu, Lâm Thủy Trình cậu ấy cũng là chuyển chuyên ngành thi qua đây, trước đó cậu ta học hóa học." Nam sinh giơ ngón tay cái lên, cười hắc hắc, "Cực kỳ trâu bò! Sư muội nhớ thường xuyên tới nha!"
Từ Mộng Mộng trừng mắt nhìn nam sinh kia.
Có phải còn cảm thấy mình rất thẳng thắn hay không? Thẳng nam thối căn bản không biết đọc bầu không khí!
*
Lâm Thủy Trình ở phòng thí nghiệm bận bịu cả ngày, sau khi tan học Từ Mộng Mộng cùng Lữ Kiện một đám người đồng thời tới mời cậu đi liên hoan.
Cậu nói: "Chờ một chút, tớ gọi điện thoại."
Lâm Thủy Trình lướt danh bạ, trong lúc nhất thời không tìm được số của Phó Lạc Ngân, lúc này mới nhớ tới mở lịch sử tin nhắn ra xem.
Cậu không ghi chú gì về Phó Lạc Ngân, nhấp vào giao diện SMS, bấm dãy số đối phương.
Điện thoại vang lên một tiếng liền bị cắt đứt, chắc là Phó Lạc Ngân đang bận.
Cậu gửi một tin nhắn ngắn qua: 【 Hôm nay có thể sẽ về rất muộn, cùng đồng học đi liên hoan. 】
Không đợi được hồi âm, cậu thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp tắt điện thoại di động.
Mặc định báo cáo rồi chính là ngầm chấp nhận, tiền trảm hậu tấu là được rồi.
Hi vọng hôm nay Phó Lạc Ngân không về nhà.
Khắp toàn thân trên dưới của cậu còn đau, mấy ngày nay tạm thời không muốn gặp lại hắn.
Bọn họ đi ăn lẩu.
Lâm Thủy Trình như thường rất yên tĩnh, cũng không biết nói gì, chỉ yên tĩnh ngồi trong góc, trêu trọc vài sư tỷ không nhịn được đùa giỡn cậu. Cậu đặc biệt ngoan, hỏi cậu cái gì liền đáp cái đó.
"Được rồi được rồi, đang kết thân à? Thành thật ăn cơm hết đi, không ăn sẽ không còn." Từ Mộng Mộng nói.
Thịt trong nồi lẩu được mò mẩm vơ vét lên, tươi non tê cay, sảng khoái tràn trề.
Âu Thiến rất nhanh sáp nhập vào trong bầu không khí của mọi người, thật ngượng ngùng tự giễu: "Tớ ném hết mặt mũi Sổ viện rồi, vừa nãy các cậu kiểm tra đề tài kia tớ trả lời không được, còn không bằng Tiểu Lâm đây."
"Ha ha ha, có gì đâu, dù sao không cùng một phương hướng mà, người bình thường sẽ không chơi trò mật mã gì gì đó. Hơn nữa, em quen thuộc rồi xác thực có thể nhanh chóng giải ra được, lão Vương đầu hàng năm ra đề tài cũng sẽ không quá khó." Lữ Kiện ân cần mà giúp các nữ sinh mò thịt, còn nói, "Lão Vương đầu chính là rất xấu xa, thế nào cũng phải ra oai phủ đầu với người mới. Năm đó anh đây sửng sốt nửa ngày không trả lời được."
Nghe hắn nói như vậy, Âu Thiến thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu Lâm nhanh như vậy đã trả lời được, thật quá lợi hại." Sau đó Âu Thiến liếc mắt nhìn Lâm Thủy Trình, cười tủm tỉm nói, "Hóa viện có người lợi hại như thế, dáng dấp còn đẹp mắt, lúc trước em cư nhiên chưa từng nghe tới, nhưng ngược lại em nghe nói phân bộ Giang Nam có một người trùng tên trùng họ với Lâm Thủy Trình, hẳn không phải là một người đi?"
Lâm Thủy Trình rốt cục ngẩng đầu nhìn cô một cái: "Tớ không phải bản bộ, trước đây học ở khoa chính quy của phân bộ."
"Sao không đến bản bộ học?" Âu Thiến ăn một muỗng đậu phụ nóng, thở phù phù, bỗng nhiên như nhớ ra cái gì đó, chậm rãi nói: "Xem đầu tớ này, tớ quên mất, lần này phân bộ cùng bản bộ chúng ta điểm chuẩn trúng tuyển... Chênh lệch 50 điểm thì phải?"
Lâm Thủy Trình: "Không nhớ rõ điểm. Hồi lúc ấy có một chút chuyện cá nhân nên lưu lại phân bộ."
Âu Thiến quay đầu đi cùng mấy người sư tỷ thảo luận về điểm chuẩn, nho nhỏ mà hắc chuyện Sổ viện Tinh Đại tuyển người. Đề tài xoay chuyển linh hoạt tự nhiên, thế nhưng ở đây một ít người có tâm tư, không khỏi cũng giữ lại trong lòng.
Lâm Thủy Trình từ phân bộ lại đây việc này vẫn không che giấu, điểm chuẩn của phân bộ khoa chính quy bên đó. Mặc dù khi Lâm Thủy Trình qua đây đã thông qua kiểm tra của Vương Phẩm Duyên, nhưng cậu bay cũng hơi nhanh một chút —— đầu tiên là từ phân bộ đến bản bộ, rồi trực tiếp làm hạng mục cùng nghiên nhị, rất khó để không khiến người ta suy nghĩ sau lưng có vấn đề gì khác.
Huống chi dáng dấp cậu xinh đẹp, tướng mạo nam nữ đều có thể ăn, có bám vào quan hệ hay không, cũng khó mà nói.
Nói là vì nguyên do cá nhân nên ở lại phân bộ, không chừng lúc đó là thi không đậu nha!