Editor: Yin - Beta: Bơ (Truyện chỉ được đăng tải tại wattpad @YinKeAi)
Thời hạn dự án gần đến, đề tài hạng mục Tinh Đại được đẩy lên đầu tiên **.
Cho đến nay, bài đăng bầu chọn của Lâm Thủy Trình và Dư Phàn đã vượt quá 30.000 người tham gia, không chỉ bởi vì hạng mục lần này khó nhằn, nháo quá lớn, mà còn vì nó liên quan đến lợi ích của nhiều người đứng sau —— Giới học thuật Tinh Đại, tầng hành chính Tinh Đại, chỗ hành chính tổng hợp ...... Còn có người thông qua tầng tầng quan hệ moi ra, tuy rằng là một hạng mục nước khoáng trong vườn trường Tinh Đại, nhưng người ủng hộ sau lưng chắc chắn không phải người thường.
Đem "Sinh viên Tinh Đại cạnh tranh kết hạng cùng giáo sư" nói cho ngoại giới, cũng là một chủ đề đủ bạo.
Mà tiêu điểm chú ý ở giới học thuật là: Căn cứ tình báo trước mắt, giám định danh họa không có cách dùng phương pháp kiểm tra đo lường làm ra, hay không thể đề cập đến tạo giả cấp bậc nguyên tử hoặc là phần tử? Nếu đúng là tạo giả, thì dùng thủ đoạn gì để phá giải, đằng sau nhóm tội phạm Random lại có thế lực cùng bối cảnh gì?
Ngày càng có nhiều người đặt mắt vào hạng mục, dù là ngoài sáng hay trong tối.
Rạng sáng ba giờ, cách thời gian báo cáo kết hạng năm giờ, chủ tịch hội sinh viên Hàn Hoang đang chỉ huy tổ chức bố trí hội trường lớn nhất Tinh Đại.
Hội trường này thường không được dùng, chỉ có ngày kỷ niệm thành lập trường hoặc ngày nhân vật lớn trong giới học thuật diễn thuyết mới được dùng đến, Hàn Hoang làm đại biểu học sinh và ban tổ chức trường phụ trách bố trí, kiểm tra danh sách chỗ ngồi.
"Chủ tịch, cậu xem vị trí hàng đầu tiên sắp vậy ổn chưa, người ngày mai muốn tham gia đã báo đủ. Mà không biết các giới khác sẽ phái ra ai làm đại biểu." Hội viên lấy ra một tờ giấy, mặt trên là tên người và chức vị thân phận tương ứng. Vì đây là báo cáo học thuật, Tinh Đại thường sẽ chừa cho sinh viên vài chỗ, để cho bọn sinh viên muốn vây xem học tập nghe giảng tại hiện trường.
Trước mắt hiệu trưởng sẽ có mặt, tất cả các giáo sư ở Số viện đều sẽ trình diện —— ngoại trừ Hứa Không, ông ấy vẫn đang nằm trên giường tịnh dưỡng. Ngoài ra, chỉ có một đại diện chỗ hành chính tổng hợp sẽ tới, phóng viên truyền thông, các công ty tài trợ cũng sẽ để lại vài vị trí.
"Đợi chút, để tôi cập nhật thông tin, cậu chờ tí."
Hàn Hoang lập tức thấy nhà trường gửi tới thông tin khẩn cấp, nhấn mạnh nhiều lần phải chú ý an bài điều động, còn bấm rất nhiều dấu chấm than, rõ ràng rất khẩn cấp.
Hắn vừa click mở, trên danh sách nhiều thêm mấy cái tên, hiển nhiên là nhân viên lâm thời quyết định gia nhập.
Hàn Hoang nhìn trong chốc lát, thật lâu không nói gì, lát sau mới thấp giọng nói ra một chữ: "Ngày......"
Hội viên không hiểu ra sao: "Chủ tịch, làm sao vậy?"
Hàn Hoang nhanh chóng nhặt chiếc áo khoác của mình lên xông rồi ra ra ngoài: "Còn sắp hàng đầu hàng hai gì nữa, ngày mai trực tiếp kiểm tra, bất kỳ nhân viên nào không liên quan thì không được vào. Liên hệ với tất cả các nhân viên an ninh của trường! Kiểm tra thẳng tới cửa Bắc, nhấc lên vòng an toàn, ra vào ghi danh! Cậu bây giờ nhanh đến chỗ bảo an di chuyển thiết bị an ninh với tôi!"
Hội viên sắp điên rồi: "Chỉ còn năm giờ nữa thôi!"
Hàn Hoang quay đầu lại hét với hội trường: "Nhanh nhanh! Tất cả mọi người di chuyển! Khỏi để ý tới chỗ ngồi, kêu tất cả mọi người làm việc đứng dậy!! Mẹ nó chứ, biết thì là báo cáo kết hạng, còn không biết thì đã cho rằng ngày mai Liên minh bị hủy cmn diệt! Đêm nay khỏi ngủ!"
Các cán bộ sinh viên cùng nhau tuân theo điều động của hắn, người của hội sinh viên trực tiếp tiến vào trạng thái điên cuồng, cùng lúc đó, nhà trường bắt đầu liên hệ với các nhân viên an ninh mọi nơi, đại học Tinh Thành Liên minh một lần nữa trở lại an ninh bậc nhất của cuộc họp cấp cao mấy ngày trước, chỉ cao hơn chứ không thấp.
Gió đêm lạnh lẽo thổi vào, Hàn Hoang đi lấy chiếc xe chạy bằng điện của mình, thuận tay cầm di động nhìn nhìn tin nhắn khác.
Trên diễn đàn nghiêng về đánh cược Dư Phàn làm ra hạng mục, trước mắt số phiếu của Lâm Thủy Trình ít đến đáng thương.
Lâm Thủy Trình vẫn chưa chấp nhận yêu cầu kết bạn.
"Phải cố lên đó." Hàn Hoang thấp giọng nói.
Sau đó hắn đạp lên chân ga, là sinh viên duy nhất được phép chạy xe trong sân trường, hắn lái chiếc xe điện chạy hùng hùng hổ hổ, hội viên ở phía sau ôm chặt thiết bị, bị gió thổi đến nước mắt nước mũi giàn giụa.
Rạng sáng 6 giờ, Hứa Không từ trong giấc ngủ bừng tỉnh.
Ông biết bây giờ mình không thể kích động, chỉ ấn chuông kêu hộ sĩ, ép mình thong thả ung dung mà giảng đạo lý cùng đối phương: "Buổi báo cáo này ta cần phải đến, mặc dù người đó không phải đệ tử của ta, nhưng ta đã định sau này hắn sẽ là tiến sĩ dưới tay ta, việc lần này quá quan trọng, nếu như ta không bị bệnh, thì người đi lên vị trí đó phải là ta, học sinh của ta thay ta lên đó, ta không thể để hắn ở đó một mình."
Hộ sĩ kiên trì: "Không được, trong ít nhất một tuần ngài không được xuất viện, cái này thật sự không được."
Hứa Không ho khan vài tiếng, hơi tức giận: "Ngươi đứa nhỏ này, bây giờ ta rất tốt, ngươi xem ta xuống giường đi vài bước cho ngươi xem ——"
"Còn đi vài bước đâu, lão Hứa, trước cùng tôi nói rõ ràng." Ngay lúc này, cạnh cửa lại truyền đến một tiếng chậm rì rì, một người đàn ông lịch thiệp và thanh lịch khoảng 40 50 tuổi xuất hiện ở cửa phòng bệnh, "Lâm Thủy Trình sao lại thành học sinh của ông, việc này ông thương lượng với tôi chưa?"
*
Sáng sớm 7 giờ rưỡi, những rào chắn một đường bao vây từ cổng trường đến khán phòng. Đồng thời, thiết bị kiểm tra an ninh được thiết lập ở khắp mọi nơi để nghiêm cấm mọi người ra vào. Không ít học sinh phát hiện mới ngủ một giấc dậy, ngay cả cơm hộp cũng không đưa vào được, hội học sinh lập tức tuyên bố thông báo, chỉ cho phép robot trong văn phòng hậu cần vận chuyển thức ăn cho các sinh viên, bởi vì tình huống khẩn cấp gây ra mà xin lỗi.
Những người nên tới lục tục vào chỗ, Dư Phàn đem PPT truyền tới máy tính sau hậu trường, đang cùng các giáo sư chuyện trò vui vẻ. Hôm nay ông thay âu phục, kiểu tóc cũng chăm chút qua, bộ dáng có vẻ vui vẻ mãn nguyện.
Hàn Hoang canh giữ cạnh cửa, phối hợp hội nhân viên học sinh phát nước suối, đồng thời ghi lại tên người tới.
"Vài vị giáo sư đều tới rồi, Số viện bên này, giáo sư Thẩm Truy, giáo sư La Tùng, bọn họ ngồi ở bên này, giáo sư Dương Thân ngồi bên kia...... Chờ chút, sao họ không ngồi chung nhở?" Hội viên nhỏ giọng hỏi Hàn Hoang, Hàn Hoang ra hiệu cho hắn, "Suỵt, phe phái bất đồng, văn phòng đấu tranh hội học sinh chúng ta đều có, thì các giáo sư cũng vậy mà?"
Dương Thân mặc một chiếc váy ngắn chuyên nghiệp gọn gàng, ưu nhã khéo léo ngồi một mình ở vị trí bên trái. Còn khu ở giữa tạm thời vẫn chưa có người, cô an tĩnh mở ra một quyển sách. Người của hội học sinh đi qua đưa nước cho cô, cô ôn hòa mà cười một cái, nói cảm ơn.
Hội viên nhìn trong chốc lát, đang ở thời điểm nửa tin nửa ngờ, một người đàn ông đẹp trai, cao lớn xuất hiện ở cửa, người ghi chép đi theo cạnh anh.
"Phó trưởng ban cảnh vụ tổ 1 Đổng Sóc Dạ, đại diện chỗ cảnh vụ lại đây dự thính." Đổng Sóc Dạ khẽ gật đầu.
Hội viên vội vàng ghi lại, lần này không dám thì thầm cái gì, gửi tin nhắn cho Hàn Hoang: "Đại nhân vật đầu tiên đến! Chỗ cảnh vụ lần này phái người lớn như vậy tới luôn?"
Hàn Hoang: "Hạng mục nước khoáng của chúng ta cũng không phải là hạng mục nước khoáng của họ, tôi nghe được, nói là trước nay chỗ cảnh vụ vì án tử này mà sứt đầu mẻ trán, phó trưởng ban tới không có gì kỳ quái."
Đổng Sóc Dạ ngồi ở hàng đầu tiên, người ghi chép đứng trong góc, từ ba lô móc ra dụng cụ ghi chép, chuẩn bị điều chỉnh thử.
Dư Phàn chú ý thấy anh tới, tuy ông chưa từng gặp qua Đổng Sóc Dạ, nhưng lúc trước giao tiếp giám định danh họa có nghe nhiều người nhắc tới—— phụ trách hạng mục này là phó lãnh đạo của họ, Đổng Sóc Dạ tuổi còn trẻ đã ở địa vị cao, năng lực và địa vị đều không nhỏ, vì vậy ông tiến về trước bắt chuyện vài câu.
Đổng Sóc Dạ đối nhân xử thế rất chu đáo, không thuộc kiểu lạnh lùng như băng, Dư Phàn hiển nhiên cùng anh trò chuyện rất hợp ý: "Đúng vậy, đúng vậy, hạng mục lần này chúng tôi đều rất nỗ lực, bao gồm lần này Dương Phong nano khoa học kỹ thuật bỏ vốn tài trợ chúng tôi kiểm tra đo lường ......"
Đang nói, phía sau Dư Phàn đi tới một cô gái trẻ tuổi, lễ phép vỗ vỗ bờ vai ông: "Giáo sư Dư."
Ánh mắt Đổng Sóc Dạ hướng lên trên ngó ngó, bên môi giơ lên một chút ý cười.
"A, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Phó tổng giám đốc cô cũng tới." Dư Phàn cười đến trên mặt nếp nhăn giống như một đóa lão cúc hoa, Phó Tuyết cũng thấy Đổng Sóc Dạ, gật đầu mỉm cười hướng anh thăm hỏi.
Hội viên gửi tin nhắn cho Hàn Hoang: "Đại nhân vật thứ hai, thiên kim tiểu thư của Dương Phong nano khoa học kỹ thuật, nghe nói là quan hệ họ hàng với Phó gia, chính là Phó thị công nghiệp quân sự kia đấy......"
Hàn Hoang hơi sửng sốt, rồi sau đó trả lời: "Không đâu, Phó thị công nghiệp quân sự tuyệt đối sẽ không tài trợ đối thủ của Lâm Thủy Trình. Phó Tuyết kia nhiều lắm chỉ là họ hàng xa mà thôi, chưa đến nỗi."
Hội viên: "Tại sao?"
Hàn Hoang: "Hỏi nhiều như vậy để làm gì. Tóm lại tuyệt đối không phải là ý tứ của Phó gia."
Thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều người đến, khán phòng dần dần chật kín người, chỗ trống duy nhất là chỗ giữa hai vị trí phe phái, chỉ ngồi ít ỏi không đến mấy người.
Đã 7 giờ 47, trừ bỏ mấy đại nhân vật theo nhau mà đến, mọi người phảng phất đều ý thức được điều gì đó ——lần cạnh tranh kết hạng hôm nay, còn một người chưa tới.
Chân mày Hàn Hoang cau lại: "Lâm Thủy Trình đâu rồi?"
Hội viên cũng ý thức được vấn đề này —— còn hơn mười phút là bắt đầu, làm tổ báo cáo đầu tiên mà bây giờ Lâm Thủy Trình vẫn chưa xuất hiện!
Hắn nhỏ giọng hỏi: "Làm sao bây giờ? Là đến muộn sao? Cậu có số điện thoại của Lâm Thủy Trình không?"
Hàn Hoang nhìn về phía Dương Thân ngồi ở bên trái, cô đang gọi điện thoại: "Tôi có, nhưng không cần, cô Dương liên hệ rồi."
Dư Phàn nhìn nhìn thời gian, rõ ràng cũng phát hiện điểm này. Ông bắt đầu hỏi mọi người xung quanh: "Lâm Thủy Trình đâu?"
Giọng ông không lớn không nhỏ, căn phòng đã yên tĩnh, một tiếng này phảng phất nhấc lên sóng triều không tiếng động. Tất cả mọi người nhìn xung quanh khắp nơi —— như thể làm vậy là có thể tìm được Lâm Thủy Trình, thậm chí ngay cả một số người trong số họ còn chưa nghe qua tên Lâm Thủy Trình.
Hàn Hoang nhanh chóng quyết định, trực tiếp bước nhanh qua: "Giáo sư Dư, Lâm Thủy Trình bên kia chắc là có chuyện chậm trễ, chúng ta hiện tại đem trình tự báo cáo đổi một chút, ngài mở màn đầu tiên được không?"
Dư Phàn liếc hắn vài lần, nhận ra hắn là một sinh viên: "Cậu là ai?"
Hàn Hoang không kiêu ngạo không siểm nịnh: "Hội chủ tịch học sinh, tôi quen biết Lâm Thủy Trình, tôi có thể vì cậu ấy đảm bảo, cậu ấy chỉ là có việc chậm trễ, chắc chắn sẽ quay lại."
Dư Phàn nói: "Để tôi