Lộ Du là Y tá thuộc LGW thay thế cho nhân vật phản diện Tiết Lan trong nguyên tác.
Lý do cậu ta xuất hiện đó là bởi vì Tiết Lan liên tục phạm quy định của câu lạc bộ, không chuyên tâm đánh chuyên nghiệm mà chỉ lợi dụng thân phận tán tỉnh Ôn Diễn, cuối cùng bị Đoàn Văn Tranh đá khỏi LGW.
Rõ ràng Tiết Lan đã thả lỏng vì gần đây cuộc sống của cậu rất tốt, nhưng sự xuất hiện của Lộ Du khiến Tiết Lan cảm thấy sợ hãi.
Tất cả những điều này xảy ra như một lẽ tất nhiên, kể quả quá trình có thay đổi nhưng kết quả nhận được vẫn chỉ có một – điều đó có nghĩa là sẽ có một ngày cậu bị Đoàn Văn Tranh đuổi khỏi câu lạc bộ.
Tiết Lan không nhịn được nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh.
Nếu anh thực sự là người đuổi cậu ra đường –
Thì chắc Tiết Lan sẽ khóc lụt cửa câu lạc bộ mất...
Cậu vội vàng thu mắt, ngoan ngoãn hồi máu rồi chờ đợi Boss xuất hiện.
"Ê, cái tay bắn tỉa ở tầng hai vừa nãy!"
Mọi người còn chưa kịp hết hưng phấn từ màn đấu súng ban nãy có người xem livestream bên kia đã hò lên: "Hắn là Lưu Kỳ."
"Lưu Kỳ nào?" Mập Mạp mờ mịt hỏi.
"Lưu Kỳ - chiến đội Lôi Đình ấy! Bắn tỉa của Lôi Đình!"
Mập Mạp nghe vậy thì hết hồn: "Trời má, tôi còn bảo sao tự nhiên gặp thằng khó nhai thế thì ra là tuyển thủ chuyên nghiệp hở?"
Lão Thất thiện ý nhắc nhở cậu ta: "Nãy ông không gặp hắn nên đừng nổ nữa."
"Đệt mẹ ông!"
Mấy người tôi một cậu anh một câu không ai chú ý đến Tiết Lan hồn bay theo gió, trận sinh tồn vẫn tiếp tục.
Đoàn Văn Tranh ngồi xổm trong nhà bơm máu, thừa dịp rảnh quá mở luôn trang livestream Ngôi Sao, máy tính hiện là tài khoản của Lão Thất, anh cũng không để ý lắm tìm tên chủ kênh thua cuộc.
Hắn ta đang ngồi thảo luận về vấn đề người bắn chết mình có phải tuyển thủ chuyên nghiêp hay không?.
Yeran cố gắng nói họ căn bản là dân chuyên, không chừng đó là Wind, nếu không Lưu Kỳ cũng chả bị bắn hạ cùng với chuyện bọn hắn thua cuộc cũng được coi là dĩ nhiên.
Đoàn Văn Tranh như có như không liếc bạn nhỏ đang trôi nổi phương nào, sau đó gõ chữ bồm bộp:
Seven7: Ầy da chủ kênh nói đúng quá, cậu đánh rất tốt, tôi rất thích cậu.
Cậu có thể cho tôi địa chỉ không, tôi gửi cho cậu vài món quà nhỏ nhé?
Chủ kênh bị đống bình luận tiêu cực nhấn chìm không ngờ lại có người nói tốt cho hắn vội vàng níu lấy: "Cuối cùng cũng có duy nhất một bạn phân biệt được đúng sai! Tôi nói với cậu này, cậu biết Tân Vương năm nay là ai không? Là Reset, trước đây cậu ta còn mấy lần suýt thua tôi!"
Trong lúc nhất thời, mấy người coi livestream trong quán nét mặt hệt như bị táo bón.
Vậy mà Đoàn Văn Tranh không những không giận mà còn nhếch mép cười phụ họa hắn:
Seven7: Đúng rồi tôi thấy Reset kia cũng là đồ chả ra gì, căn bản không phải đối thủ của cậu.
".............."
"Tôi thích người thành thật như cậu!" Chủ kênh nháy mắt cảm động đến mức muốn ôm Đoàn Văn Tranh một cái cho vơi nỗi lòng: "Nếu lần này mà không gặp phải Ôn Diễn cũng sẽ không như thế, là tôi khinh địch.
Mấy người kia bảo Ôn Diễn dùng acc chính đánh ai ngờ cũng là acc phụ, khéo hôm trước LGW mới ký Y tá mới chắc là tìm chip cho cậu ta chăng."
"Người đó không phải Ôn Diễn."
Y tá có giọng nói ôn hòa vừa nãy hình như không nghe nổi Yeran bốc phét, đành mở mic cắt ngang.
Chủ kênh đương nhiên sẽ không thích điều cậu ra nói, đè giọng tức giận hỏi: "Tại sao lại không phải? Cậu đánh với Ôn Diễn rồi à?"
"Không nhưng tôi đã từng xem video thi đấu của Ôn Diễn, cách bắn khác nhau."
"Xem video??? Chắc tôi chưa xem hả!" Chủ kênh cười nhạo đáp nhưng hắn ta chợt nhớ ra gì đó ngữ khí có chút dịu lại: "Cậu mới về nước nên chưa hiểu chuyện."
Đúng lúc này vị bên Lôi Đình lần đầu tiên mở miệng nói chuyện: "Người vừa rồi chính xác không phải Ôn Diễn."
Mặc kệ bọn họ có quen thuộc Ôn Diễn như thế nào thì cũng không thể vượt qua Lưu Kỳ đã từng cùng hắn chém giết nhau vô số lần.
Lưu Kỳ lên tiếng rất dứt khoát, Yeran có muốn cãi lại cũng không được.
Hắn ta xấu hổ ngồi trên ghế, sắc mặt đen như đít nồi.
Đoàn Văn Tranh hí hửng chat: Tuyển thủ chuyên nghiệp nhiều như thế, không biết chừng là người khác.
Yeran như tìm được bậc thang leo xuống vội vàng phụ họa theo: "Đúng đúng đúng! Chắc chắn là tuyển thủ chuyên nghiệp khác."
Seven7: Chủ kênh cho tôi địa chỉ nhà, tôi gửi cho anh vài thứ mà thằng đàn ông nào cũng thích.
Tiết Lan tâm sự nặng nề thấy Đoàn Văn Tranh mãi không chích máu nhưng cũng chỉ còn lại con Boss chưa đánh, hai người không cần sốt ruột.
Mỗi tội tự nhiên anh đứng bất động, bạn nhỏ tò mò len lén ngó sang màn hình bên cạnh.
"........." Giờ cậu mới biết Đoàn Văn Tranh còn biết khen người ta đấy....
Nhưng mà theo kinh nghiệm sống trong cái khổ của Tiết Lan thì mỗi khi anh nói ra mấy câu kiểu này chắc chắn sẽ có người gặp xui xẻo.
Không biết tên Yeran kia có hiểu được hoàn cảnh của mình không nữa.
Cậu không nhịn được mong chờ kết quả.
Bây giờ việc fans hâm mộ tặng quà cho chủ kênh trên app Ngôi Sao không hiếm vậy nên Yeran cũng không nghĩ nhiều, nói năng vài ba câu đã chat địa chỉ nhà qua cho Đoàn Văn Tranh.
Tiết Lan trộm nhớ dòng chữ kia, nghĩ đến cái bàn phím rắn chắc mình để trong giỏ hàng cuối cùng cũng có nơi nhận.
"Anh Tranh, anh lấy địa chỉ của hắn làm giề? Anh định làm fans của hắn ta thật đó hả? Mập Mạp lo lắng hỏi: "Thằng này còn chơi ngu hơn Lão Thất...".
Truyện Việt Nam
Tô Nhất Ngữ tức giận nói: "Chủ kênh kia chính là cái tên nói nếu Lan Lan với Đoàn Văn Tranh chơi chuyên nghiệp thì sẽ ăn bàn phím!"
"Thật luôn?!" Mọi người tôi một với anh một lời truyền đạt hết ân oán tình thù của hắn với cậu và Đoàn Văn Tranh cho những thực tập sinh không biết.
"Anh Tranh, anh định gửi bàn phím cho hắn ta hả?" Mập Mạp gãi đầu: "Mấy thứ bàn phím anh có gửi qua nhưng chưa chắc thằng đó đã ăn đâu..."
Tiết Lan nghe vậy xấu hổ không dám ngẩng đầu, cậu ta nói đúng Yeran chắc chắn sẽ khôn thực hiện lời hứa, chỉ là cậu muốn nhắc nhở tên đó sau này có mở mồm thì tốt nhất nên đánh răng, nói năng sạch sẽ chút.
"Không gửi bàn phím." Đoàn Văn Tranh tiện tay tắt livestream, nhìn qua thanh máu rồi trả tài khoản cho Lão Thất: "Đi nào, đi oánh Boss."
Tiết Lan nghe vậy vội vàng đuổi kịp, vừa đánh Boss cùng anh vừa khó hiểu không biết anh muốn gửi cho Yeran đồ gì.
Đồ mà thằng đàn ông nào cũng thích?
............
Sao cậu cứ cảm thấy nó quái quái thế nào í!
Tiết Lan ngơ ngơ bắn, Boss chết lúc nào cậu cũng không biết.
Trong lúc mọi người chả ôm hi vọng gì chờ đợt tiếp theo thì bỗng nhiên xác Boss ngã xuống lập lòe màu sắc xanh đỏ tím vàng lồng lộn.
Hiệu ứng rơi chip!!!
Tâm trạng mọi người treo cao trên cổ họng.
"Mau qua xem là gì đi!"
Tiết Lan cũng không ngờ vậy mà lại nhảy ra chip thật, cậu khẩn trương nhìn Đoàn Văn Tranh: "Anh mở đi."
Đoàn Văn Tranh đang muốn nói cho em tự xem nhưng lời nhảy đến miệng rồi lại phải nuốt về.
Anh thực sự chưa quên được nhóc con này đen đủi đến khó hiểu, đành phải thu súng nhặt cái hộp xác Boss lên.
Phía sau mọi người dần dần đứng xung quanh hai người bọn họ, nếu thực sự mở được chip Ẩn thân thì đúng là cảm ơn ông bà đổ tiên đã độ cho, kết thúc