Đến ba giờ chiều, An Huệ chở Quý Thiển Ngưng ra sân bay.
Trải qua hai giờ bay, Quý Thiển Ngưng trở lại Bắc thị.
Khương Ấu Na ra ngoài đóng phim nên không có ở nhà, Quý Thiển Ngưng gọi Cố Tâm Mỹ tới ăn tối chung.
Cố Tâm Mỹ biết chuyện cô đi thăm Mạc Hạm qua Wechat, càm ràm: "Sao chị có thể một mình đi đến nơi xa lạ như thế chứ, lẽ ra phải gọi em đi chung mới phải, cũng đâu có bảo chị trả tiền xe cho em đâu."
Quý Thiển Ngưng buồn cười: "Chẳng lẽ chị lại tiếc chút tiền xe này với em à?"
"Dù sao cũng không được, sau này chị có đi đâu thì cũng phải nói cho em một tiếng.
Đây là do chị Ninh dặn dò đó."
"Được được được, lần sau chị sẽ chú ý."
Quý Thiển Ngưng đút cho cô ấy một miếng xương sườn, thành công lấp miệng cô ấy lại.
Ngày hôm sau đi quay bổ sung Quý Thiển Ngưng lại gặp được Mạc Văn Châu lần nữa, cũng không bất ngờ mấy.
Không cần nghi ngờ, Mạc Văn Châu đi cùng Tiết Gia Lệ.
Hôm nay là ngày quay bổ sung cuối cùng của bộ phim.
Mọi người đều biết chuyện Tiết Gia Lệ ngất xỉu nên một loạt người nhao nhao hỏi han ân cần, Tiết Gia Lệ rất kiên nhẫn trả lời toàn bộ.
Có người nói: "Chị Gia Lệ tỷ, con trai chị đẹp trai quá! Lúc cậu ấy mới vào tôi còn nghĩ là cậu trai tơ nào mới ra mắt đó.
Gương mặt và khí chất này mà không làm ngôi sao thì quá lãng phí."
Tiết Gia Lệ tươi cười đầy mặt mà nói: "Nhưng nó không muốn, mà có muốn thì ba nó cũng sẽ không đồng ý."
"Cũng đúng, nếu làm ngôi sao thì ai thừa kế tập đoàn Mạc thị chứ." Có người trêu ghẹo.
Mạc Văn Châu không biết người khác đang bàn luận về anh, hai tay anh đan vào nhau, ngồi nghiêng người dựa vào ghế lười nhác những vẫn không bất lịch sự, chiếc cằm kiên nghị khẽ nâng lên, lẳng lặng nhìn Quý Thiển Ngưng đang nghiêm túc nghe Chu Hồng giảng giải, nhận ra đây là cô gái lạ mặt đã va vào anh ta ngày hôm qua.
Mạc Văn Châu ở nước ngoài đã nhiều năm, không biết chút gì về ngành giải trí trong nước, anh cũng không quen biết Quý Thiển Ngưng, là do hỏi Tiết Gia Lệ mới biết được tên đối phương.
Hóa ra ngày hôm qua ở trong phòng bệnh, người Tiết Gia Lệ và Triệu Hân Nhiên nhắc tới là cô ấy.
Chu Hồng giảng xong, xoay người đi xem thiết bị đã ổn hết chưa.
Quý Thiển Ngưng cầm kịch bản, âm thầm nghiền ngẫm những chi tiết mà Chu Hồng nhắc đến, bất ngờ nghe thấy Cố Tâm Mỹ nói: "Hình như em trai chị Hạm vẫn luôn nhìn chị đó."
Quý Thiển Ngưng bỗng nhìn qua, bắt gặp ánh mắt của Mạc Văn Châu
Mạc Văn Châu rất bình tĩnh, không hề né tránh, nhìn cô nở nụ cười.
"Trời quơi nụ cười này, em chết mất!" Cố Tâm Mỹ mê trai nói: "Sao em chị Hạm đẹp trai quá vậy trời, chị đoán anh ta có bạn gái chưa?"
Quý Thiển Ngưng nghe vậy thì bật cười, hỏi: "Nếu như chưa thì em muốn theo đuổi cậu ta sao?"
"Người ta là con nhà giàu, sao có thể nhìn trúng em được." Cố Tâm Mỹ rất biết mình biết ta, nói: "Nhưng nếu anh ta làm idol thì chắc chắn em sẽ làm fan!"
Quý Thiển Ngưng cạn lời trước cô trợ lý "mai trê" này của mình, cô cất kịch bản, chuẩn bị cảnh tiếp theo.
Quay xong có hơi khát, Quý Thiển Ngưng muốn uống nước nhưng không thấy Cố Tâm Mỹ, cô tìm một vòng, rốt cuộc cũng phát hiện được mục tiêu, khóe miệng co rút.
Cố Tâm Mỹ lại đang ở gần Mạc Văn Châu!
Chẳng lẽ cô ngốc này chạy tới hỏi Mạc Văn Châu có bạn gái thật không à?
Quý Thiển Ngưng ôm tay nhìn đầy hứng thú.
Tính cách Mạc Văn Châu và Mạc Hạm là hai thái cực, Mạc Hạm lạnh như băng không dễ làm thân, Mạc Văn Châu thì lại lịch thiệp ôn hòa.
Quý Thiển Ngưng nhìn thấy Mạc Văn Châu vui vẻ nói chuyện với Cố Tâm Mỹ, nhưng không nghe được bọn họ đang nói gì.
Bỗng dưng, Mạc Văn Châu nhìn về phía cô, khuôn mặt có thể so với Phan An Tống Ngọc, ánh mắt nhu hòa, mang theo ý cười nhạt.
"......"
Quý Thiển Ngưng muốn giả vờ lơ đãng quay đầu đi, bỗng thoáng thấy bóng người cao lớn đó đang đi về phía này.
Mạc Văn Châu cao hơn mét tám, tay dài chân thon, chớp mắt đã tới trước mặt cô rồi, nói bằng một giọng ấm áp: "Xin chào, cô Quý."
Quý Thiển Ngưng đành phải nhìn thẳng vào anh ta, cười tủm tỉm, nói: "Chào anh Mạc."
Kiếp trước, quan hệ của Quý Thiển Ngưng và Mạc Văn Châu cũng không tệ lắm, nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi quen thuộc này khiến cô cảm thấy rất thân thiết, chỉ là không biết vì sao Mạc Văn Châu lại chủ động tới tìm cô.
"Chuyện hôm đó cảm ơn cô." Mạc Văn Châu nói.
"Chuyện gì?" Quý Thiển Ngưng ngơ ngác.
Mạc Văn Châu mỉm cười nói: "Ngày đó may là có cô nói chuyện mẹ tôi ngất xỉu."
Nụ cười Quý Thiển Ngưng hơi cứng lại, nói: "Không cần khách sáo."
"Nghe nói bộ phim này cô đóng vai nữ chính, tôi có nhìn một lát, cô diễn rất khá."
Những lời này nếu như là do một người con trai lạ mắt khác nói, thì Quý Thiển Ngưng chỉ cảm thấy là sự khen ngợi hoặc là một cách bắt chuyện vụng về.
Nhưng Mạc Văn Châu lại rất nghiêm túc, giọng điệu chân thành, không làm người ta có chút phản cảm nào.
Quý Thiển Ngưng hơi đỏ mặt, nói: "Cảm ơn anh đã khích lệ."
"Trợ lý của cô rất thú vị." Mạc Văn Châu nói.
Quý Thiển Ngưng liếc nhìn cô trợ lý mê trai hai mắt lấp lánh đang đứng bên cạnh Mạc Văn Châu, cười gượng hai tiếng: "Ha ha."
Sợ trì hoãn việc cô quay phim nên Mạc Văn Châu cũng không nói nhiều, nói thêm vài ba câu rồi thức thời rời đi.
Mạc Văn Châu vừa đi, Cố Tâm Mỹ kích động không thôi: "Chị cứ để anh ta đi thế à?"
"Nếu không thì sao?"
"Phải hỏi Wechat của anh ta chứ!"
"Vì sao lại hỏi Wechat của anh ta?"
"Bởi vì anh ta đẹp......!À không, bởi vì anh ta là em trai của chị Hạm nà!"
Quý Thiển Ngưng giật mình, nhìn bóng lưng Mạc Văn Châu đang khuất dần, nói: "Sau này sẽ có cơ hội."
Quý Thiển Ngưng sau đó mới biết là Triệu Hân Nhiên cũng quay quảng cáo chung tầng với họ, nhưng hôm nay lại không gặp.
《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》 cuối cùng cũng đóng máy, kế tiếp cô chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt.
Mạc Hạm mang theo vết thương đi quay phim, mỗi ngày sau khi diễn xong đều sẽ dành thời gian để gọi điện cho cô, rảnh thì sẽ nói rất nhiều, nếu hơi bận thì chỉ hỏi đơn giản một hai câu.
Khi An Huệ đẩy cửa phòng nghỉ dành riêng cho Mạc Hạm thì chị đang gọi điện cho Quý Thiển Ngưng.
Cô ấy đứng chờ ở bên cạnh.
"Sao vậy?" Mạc Hạm kết thúc cuộc gọi rồi hỏi cô ấy.
An Huệ ghé sát vào lỗ tai chị, vào thẳng vấn đề: "Rạng sáng hôm nay người kia chụp được một ít ảnh Triệu Hân Nhiên ở bên Chương Triều, em xem có muốn dùng không."
"Chương Triều là ai?"
"Là nam nghê sĩ có tốc độ