Giữa tháng 5, Quý Thiển Ngưng vào đoàn làm phim.
Ngày đầu tiên quay Mạc Hạm đã thăm cô, chị mang theo một xe dưa hấu và đồ uống ướp lạnh tới tặng cho đoàn phim, thanh thế to lớn.
Quý Thiển Ngưng đợi cả buổi cũng không thấy Mạc Hạm tới tìm cô, cô trang điểm xong rồi thì tự mình đi tìm người.
Nhìn từ phía xa thì thấy Mạc Hạm đang đứng dưới ô che nắng vui vẻ nói chuyện với đạo diễn.
Cô không đi đến quấy rầy, chỉ đứng yên uống trà sữa đợi chị.
Mạc Hạm rốt cuộc cũng nhìn thấy cô, lại nói gì đó với đạo diễn rồi đi về phía này.
"Uống ngon không em?" Mạc Hạm nhìn ly trà sữa trong tay cô, không đợi cô đáp lại thì chị đã cúi người uống một ngụm từ ống hút.
"......!Chị muốn uống mà sao không chịu mua thêm một ly hả?" Quý Thiển Ngưng cạn lời nhìn chị.
Ngón tay Mạc Hạm búng mặt cô, nói: "Chị không thích uống."
"Không thích mà còn uống."
"Bởi vì em thích uống."
Lại vô nghĩa.
Trà sữa quá nhiều calo, Quý Thiển Ngưng sợ béo nên không dám uống nhiều, cô uống thêm một chút rồi đưa phần còn lại cho chị, hỏi: "Chị nói gì với đạo diễn của bọn em vậy?" Còn nói lâu như vậy.
Mạc Hạm kéo cô vào bóng râm, nói: "Nói chuyện kịch bản đó."
"Chị có diễn đâu, có gì mà nói chứ."
Mạc Hạm véo mặt cô, hơi hiện bất mãn, nói: "Rõ ràng có cảnh hôn vậy mà em dám lừa người ta nói là 5không có."
Quý Thiển Ngưng lập tức chột dạ, ánh mắt liếc nhìn lung tung, nói: "Nhưng không nhiều lắm."
Hai cảnh, đúng là không nhiều lắm.
Vì hai cảnh hôn diễn đó nên Mạc Hạm mới cố ý tới thăm cô, người đóng vai nam chính nơm nớp lo sợ chạy tới, nói: "Chị Hạm cứ yên tâm, bọn tôi cũng chỉ chạm môi chứ không đưa lưỡi vào đâu ạ."
Mạc Hạm nói quái gở: "Cố gắng diễn, tốt nhất là một lần là qua."
"Dạ dạ dạ."
Khi chính thức quay thì lại không thể qua trong một lần.
Đạo diễn mới vừa hô "Cắt" xong thì nam chính đã chuồn nhanh như chuột, như là đang trốn tránh hồng thủy mãnh thú gì đó.
Quý Thiển Ngưng nhìn Mạc Hạm mặt đen như đáy nồi đứng sau máy quay, muốn cười không dám cười.
Cô trêu Mạc Hạm là tới tìm ngược.
Mạc Hạm không phản bác, chỉ là kéo cô vào xe bảo mẫu cưỡng hôn thật lâu, khí thế như thể hận không thể nuốt môi cô.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt một năm lại sắp kết thúc.
Giải thưởng truyền hình hằng năm được tổ chức ở Bắc Thị, Quý Thiển Ngưng bằng vào diễn xuất sinh động và ấn tượng trong《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》đã chiến thắng bốn nữ diễn viên cùng được đề cử khác, thành công đoạt được cúp"Nữ diễn mới xuất sắc nhất".
Quán quân ratings 《 Sự quyến rũ của vợ cũ 》cũng đoạt được giải "Phim truyền hình được yêu thích nhất" mà không có chút bất ngờ nào.
Tiệc khánh công Quý Thiển Ngưng uống đến say mèm.
Kim Hi Nhược ôm cô, dùng tiếng Trung không lưu loát nói: "Có muốn để Mạc Hạm tới đón cô không?"
Hiện tại toàn bộ giới giải trí đều biết Mạc Hạm là bạn gái Quý Thiển Ngưng, làm bạn tốt của Quý Thiển Ngưng nên cô ấy đương nhiên cũng biết.
Quý Thiển Ngưng uống say xỉn, quên mất là người đại diện và trợ lý đi cùng cô, cũng đã quên Mạc Hạm hiện tại đang không ở Bắc Thị, cô lấy điện thoại từ trong túi ra.
Kim Hi Nhược thấy cô lấy điện thoại cũng không, bèn nói: "Để tôi giúp cô."
Tới Trung Quốc hai năm, học tập tiếng Trung đã nhiều năm, tuy rằng khẩu ngữ còn chưa đạt tiêu chuẩn nhưng Kim Hi Nhược đã biết được những chữ Hán thông dụng.
Cô tìm một hồi cũng không tìm thấy tên Mạc Hạm, bèn hỏi Quý Thiển Ngưng: "Cô lưu tên cô ấy là gì vậy?"
Quý Thiển Ngưng dựa vào cô ấy, ngón tay mềm nhũn lướt màn hình điện thoại, nhìn thấy ba chữ quen thuộc "Cẩu nữ nhân" thì cười ngô nghê, nói: "Cái này nè."
Dưới ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh, cuộc gọi đã được kết nối.
Quý Thiển Ngưng tự mở loa ngoài, say khướt nói: "Chị ơi, em uống nhiều quá."
"Không phải đã không cho em uống rồi sao, sao không chịu nghe lời gì hết vậy?" Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói quen thuộc, đúng là Mạc Hạm.
Mạc Hạm thấy bên phía cô rất ồn, đoán cô vẫn còn đang ở tiệc mừng công.
"Đoạt giải mà, em vui lắm."
Mạc Hạm buông tiếng thở dài, nói: "Không cho uống nữa, để Tâm Mỹ đưa em về."
Ánh mắt Quý Thiển Ngưng mơ màng, bỏ qua lời chị nói, nói lẩm bẩm: "Em siêu nhớ chị luôn."
Giọng Mạc Hạm rất dịu dàng: "Chị cũng nhớ em.
Ngoan, đi về trước nha."
"Dạ."
Kết thúc trò chuyện, khi ngẩng đầu lên nhìn phát hiện mọi người nhìn cô rất lạ, Quý Thiển Ngưng ngơ ngác: "Sao vậy?"
Một nữ diễn viên trong đoàn chỉ vào điện thoại của cô, nói đầy khó tin: "Thiển Ngưng, biệt danh cô đặt cho chị Hạm......!Đặc biệt ghê."
Quý Thiển Ngưng tự mình cười ngây ngô, nói: "Hí hí, dễ nghe không, chị ấy thích lắm."
Những người khác: Dễ nghe? Thích?? Khẩu vị chị Hạm độc đáo vậy à???
Tửu lượng Quý Thiển Ngưng không tốt, khi ở nơi công cộng rất ít khi động vào rượu, số lần uống say có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cô uống nhỏ giọt, không nhớ rõ bản thân về nhà như thế nào, khi tỉnh lại thì phát hiện mình đang được một người ôm vào trong ngực, dụi dụi mắt, thấy rõ người cô là Mạc Hạm, lẩm bẩm một câu.
Mạc Hạm lập tức tỉnh, khàn giọng hỏi: "Khó chịu hả em?"
Sau khi say rượu thì đầu rất nhức, Quý Thiển Ngưng đáng thương "Dạ" một tiếng, hỏi chị: "Sao chị về rồi?"
Mạc Hạm liếc cô: "Em nói xem?"
Quý Thiển Ngưng biết là do chị lo cô say thì không thể tự lo cho bản thân, cười hì hì ôm chặt chị.
Mạc Hạm khẽ hôn lên trán cô, chúc mừng cô đoạt giải, sau đó xốc chăn lên đi pha một ly sữa ấm cho cô.
Mạc Hạm xin đoàn phim nghỉ đề bay về, chỉ có thể nghỉ nửa ngày.
Quý Thiển Ngưng rúc vào lồng ngực Mạc Hạm, uống ly sữa có pha thêm mật ong, sau đó nói chuyện câu được câu mất