Editor: Lăng
Tôi và cô ấy có chút hiểu lầm.
Khương Ấu Na từ xa nhìn thấy Quý Thiển Ngưng cùng hai người cô gái đang "Cô đi thì tôi chắn", vội bước nhanh chân đi qua đó, lướt qua vai cô nhìn hai người kia: "Bọn họ là ai?"
"Hỏi đường, không quen biết." Quý Thiển Ngưng không quay đầu lại, nghe tiếng bước chân đoán được Triệu Hân Nhiên cùng trợ lý của cô ta hẳn là đã đi rồi.
Khương Ấu Na thở phào: "Trông cô gái kia có vẻ rất hung dữ, mình còn tưởng cậu bị người ta liên thủ bắt nạt đó."
Quý Thiển Ngưng dở khóc dở cười: "Ở trong mắt cậu mình dễ bị bắt nạt vậy sao?"
"Vốn dĩ chính là vậy đó." Khương Ấu Na nói: "Lúc năm nhất đại học khi đi tới giảng đường, có người giành chỗ của cậu, cậu còn không dám hé răng; đi nhà ăn ăn cơm, có nữ sinh đổ canh vào người cậu, không xin lỗi cậu cũng không nói gì; còn có lần......"
"Na Na ơi Na Na à, có thể chừa chút mặt mũi cho mình không? Đi đi đi, thang máy tới."
Quý Thiển Ngưng không khỏi nhanh tay túm lấy cô ấy đi về phía thang máy, trên mặt cười hì hì nhưng nội tâm lại là một mảnh ảm đạm.
Những chuyện Khương Ấu Na nói, hầu như cô đã quên gần hết, dựa vào ký ức chỉ có thể nhớ mơ hồ một số chuyện.
Đời trước Quý Thiển Ngưng là một người mềm yếu rất dễ bị người khác bắt nạt, không đủ tự tin, không có chủ kiến, cho nên lúc Mạc Hạm đưa ra yêu cầu không thực tế là muốn kết hôn với cô, cô không thèm suy nghĩ đã đồng ý rồi.
Cửa thang máy mở ra hai người liền bước vào.
Khương Ấu Na thấy không có người ngoài, nói: "Chuyện lần trước, đến giờ mình rất hối hận."
Quý Thiển Ngưng tạm thời thu hồi những suy nghĩ hỗn loạn đó, hỏi: "Chuyện gì?"
"Mình vẫn luôn cho rằng Mạc Hạm là người phẩm hạnh đoan chính, cố tình cậu lại nói cho mình là cô ta ngủ với fans." Khương Ấu Na làm ra bộ dáng vô cùng đau đớn, chỉ mặt cô, "Cậu xem nhan sắc cậu xinh đẹp thế này, lại uống say, rất dễ xuống tay.
Vạn nhất thú tính Mạc Hạm bộc phát......!Cậu dễ bị bắt nạt như vậy, gan lại bé, nói không chừng có bị cô ta làm gì cũng không dám nói."
Hình tượng của Mạc Hạm ở trong lòng Khương Ấu Na sợ là bị hủy hoàn toàn ở trong tay chính mình rồi......!
Nội tâm Quý Thiển Ngưng hiện lên một tia áy náy, nhưng vừa định thần lại liền bắt đầu mở miệng nói phét: "Cô ấy thật sự không có làm gì mình, có lẽ là mình không phải dạng cô ấy muốn ăn rồi."
"Cậu đẹp như vậy mà cô ta còn chướng mắt, vậy chẳng lẽ cái người fans đó là thần tiên tỷ tỷ à?"
"Cũng có thể là cô ấy không thích làm chuyện đó với tửu quỷ......" Quý Thiển Ngưng một lời nói dối lại tiếp một lời: "Dù sao lúc mình tỉnh lại thì trên người vẫn mang áo quần chỉnh tề, còn lén vào toilet kiểm tra mà, một chút vấn đề cũng không có.
Nếu thật xảy ra chuyện, người khác mình không dám kể nhưng mình sẽ không kể với cậu sao? Cậu so với em mình còn thân hơn đó."
Khương Ấu Na bị câu cuối cùng của cô làm cho tâm tình thoải mái vô cùng, nghĩ lại lại cảm thấy không đúng: "Cái gì mà em chứ, tính ra mình còn sinh trước cậu một tháng đó! Kêu chị nghe cái coi."
"Dạ, chị ~" Quý Thiển Ngưng thuận theo mà nói: "Hỡi người chị xinh đẹp mỹ miều của em ơi, dưới lầu hình như có trung tâm thương mại, chúng ta đi xuống xem có gì ngon để ăn không nha?"
Nghe được ăn ngon, Khương Ấu Na liền không thèm suy nghĩ nữa, nuốt nước bọt, oán giận thang máy quá chậm.
Quý Thiển Ngưng nhìn trên vách thang máy phản chiếu bóng hai người dáng, ở trong lòng yên lặng nói: Yên tâm đi Na Na, mình sẽ nỗ lực mạnh mẽ hơn.
Một tuần sau, Quý Thiển Ngưng nhận được một cuộc gọi từ số lạ: "Xin chào, xin hỏi cô có phải là Quý Thiển Ngưng không?"
Quý Thiển Ngưng: "Đúng vậy, là tôi."
Đối phương nói: "Tôi là người phụ trách diễn viên trong bộ phim < Đình viện thâm sâu>,Trần Lâm, đầu tiên là chúc mừng cô đã thông qua buổi thử vai.
10 giờ sáng ngày mốt, tức là ngày 30 tháng 6, mời cô đến chỗ thử vai ban đầu để ký hợp đồng với chúng tôi."
"Tôi......!trúng rồi sao?" Quý Thiển Ngưng không thể tin được.
Đối phương nghi hoặc: "Cô không phải Quý Thiển Ngưng sao?"
"Đúng đúng đúng, tôi chính là Quý Thiển Ngưng!" Một tay Quý Thiển Ngưng đè lại lồng ngực đang hồi hộp, bởi vì khẩn trương mà không ngừng liếm môi, "Tôi muốn hỏi một chút, ngày đó cùng tôi đi cùng Khương Ấu Na, cô ấy có thông qua không?"
Đối phương: "Không có thấy tên này."
Ý tứ chính là không thông qua.
Quý Thiển Ngưng có chút tiếc nuối, nói: "Tôi đã biết.
Cảm ơn cô.
Ngày 30 tháng 6 tôi sẽ tới đúng giờ."
Đối phương: "Vậy hẹn gặp lại."
Cúp điện thoại, Quý Thiển Ngưng muốn nói lại thôi, nhìn Khương Ấu Na nằm trên sô pha ôm máy chơi game.
Khương Ấu Na nhìn cô: "Qua?"
"Mình qua, cậu không có."
"Mình đoán được." Thái độ Khương Ấu Na rất thoải mái, "Giảng viên đã sớm nói qua, hình tượng của mình không thích hợp diễn cổ trang, khi đi thử vai mình cũng không ôm theo hi vọng gì, chỉ là muốn đi với cậu thôi.
Cậu đừng làm ra vẻ mình sắp chết được không? Bộ phim này không cần mình, nhưng không phải sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa."
Quý Thiển Ngưng thích nhất chính là sự lạc quan này của cô ấy, cọ cọ người Khương Ấu Na, nói: "Bộ tiếp theo cậu chắc chắn sẽ là nữ chính."
"Hi vọng cậu nói đúng."
Quý Thiển Ngưng cũng không phải là nói chơi với cô ấy.
Nếu vận mệnh Khương Ấu Na không có thay đổi gì lớn thì không lâu sau cô ấy sẽ có bước ngoặt đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất.
"Reng reng ——"
Tin nhắn WeChat tự động hiện lên quấy rầy Khương Ấu Na chơi game, cô ấy xem cũng chưa xem, liền tắt đi.
.
ngôn tình hay
Quý Thiển Ngưng dùng khuỷu tay thúc cô ấy: "Đàn anh Bạch Hạo tìm cậu, sao lại không đọc đi?"
Bạch Hạo chính là đàn anh rủ mọi người đi ăn sau buổi lễ tốt nghiệp hôm đó.
"Anh ta phiền lắm, mặc kệ anh ta đi." Khương Ấu Na một lòng chỉ nghĩ tới việc chơi game.
Kiếp trước Bạch Hạo theo đuổi Khương Ấu Na rất mãnh liệt, đáng tiếc Khương Ấu Na lại không có thiện cảm với anh ta, hai người cuối cùng cũng không thành.
Quý Thiển Ngưng sợ nói ra làm cô ấy sợ, chỉ có thể nghẹn ở trong lòng.
"Reng reng ——"
Lúc này Bạch Hạo lại nhắn tin tiếp.
Liên tiếp bị cắt ngang khiếng Khương Ấu Na khó chịu vô cùng, đang muốn tắt thông báo lại bị Quý Thiển Ngưng ngăn lại.
"Mình muốn chơi game, cậu làm cái gì vậy!" Khương Ấu Na trừng cô
Quý Thiển Ngưng tay mắt lanh lẹ click mở tin nhắn WeChat kia, thấy rõ nội dung, kích động đến mức nhéo tay cô ấy: "Mau mau trả lời anh ấy, vai nữ chính sẽ về tay cậu!"
Khương Ấu Na bị nhéo tới mức phải kêu đau, lực chú ý chuyển dời lên bong bóng chat của Bạch Hạo.
Tin thứ nhất: "Đang làm gì?"
Tin thứ hai: "Người đại diện của anh nhận cho anh một kịch bản,